Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 187 - Chương 187.

Chương 187. - Chương 187. -

Sau khi bay qua khỏi Ốc đảo Số Một, bọn họ tiến vào một phiến hoang mạc, Mộc Thần nói: “Hoang mạc mới chính là bộ phận chính của tinh cầu Alex. Ở tinh cầu này, đa số đều là hoang mạc, Trường quân đội của bọn anh được xây dựng trong hoang mạc, nghe nói là vì năm đó Đại đế Mars nói hoang mạc có thể tôi luyện ý chí, nơi này thật sự như shit vậy.”

Câu chửi thề này nói đúng tâm tình của Lita. Lúc chị ấy gia nhập trường quân đội thì bắt đầu không thể sống thiếu đồ trang điểm đắt tiền. Nếu không bôi thì làn da toàn thân cứ như bị lột ra vậy, đặc biệt đáng sợ. Lita nhớ tới Leone, lúc nào nhan sắc cô ấy cũng đều rất xinh đẹp, chị ấy hơi cắn môi, cho dù thế nào, chị ấy cũng không thể để Leone mất mặt được. Cho dù là bạn bè thì chị ấy cũng là người bạn xinh đẹp của Leone!

Khi phi hành khí đi sát qua một khu nhà ở thấp bé trong hoang mạc, Mễ Hòa còn tưởng đó là nhà dân, không ngờ Mộc Thần lại nói: “Đó là trường quân đội của bọn anh.” Lúc này Mễ Hòa mới biết được cái chỗ chẳng có chút khí phách nào kia lại là trường Đại học quân đội Alex danh tiếng hiển hách, là nơi đào tạo rất nhiều người tài giỏi.

Lita nói: “Đa số mọi người đều sinh hoạt bên dưới lòng đất, cho nên trên mặt đất trông khá là hoang sơ, quang cảnh dưới mặt đất lại không tồi.”

Mễ Hòa gật gật đầu, một lát sau, phi hành khí bay tới ốc đảo thứ hai, Mộc Thần cho phi hành khí dừng ở vị trí chỉ định, rồi mới dẫn Lita và Mễ Hòa đi xuống dưới.

Bởi vì trường quân đội và Đại học liên minh các hành tinh cách nhau không xa lắm, hai trường học cũng có quan hệ hữu nghị, vì thế sinh viên trường quân đội sau khi chứng minh thân phận cũng có thể vào Đại học liên minh các hành tinh.

Từ lúc xuống khỏi phi hành khí, Mễ Hòa cảm thấy gió ở đây rất lớn, mang theo hạt cát thổi vào mặt, hơn nữa cô còn cảm thấy thân thể nặng nề hơn, hành lý cầm theo cũng nặng vô cùng, thậm chí còn đi không nổi, trọng lực lớn hơn rất nhiều so với Trái Đất. Trải nghiệm cảm giác trọng lực như thế này là vì khi ở trên tàu vũ trụ cô đã đeo công cụ điều chỉnh trọng lực lên trước.

Cô điều chỉnh trọng lực một chút, cảm thấy cơ thể mình nhẹ đi không ít, cũng vô cùng cảm thấy may mắn khi Hannah chuẩn bị cái này, nếu không thì vừa tới tinh cầu Alex cô đã bị trọng lực ép tới nỗi nằm sấp dưới đất không dậy nổi luôn quá.

Sau khi Mễ Hòa, Lita và Mộc Thần đi vào Đại học liên minh các hành tinh, bỗng nhiên cảm thấy gió cát như nhỏ lại, không khí cũng trở nên ướt hơn, Mộc Thần cùng xuất thân từ Trái Đất giống cô nên tận tình giải thích một câu: “Đại học liên minh các hành tinh có phòng hộ từ trường, sau khi vào trong phạm vi từ trường sẽ thấy môi trường tốt hơn một chút.”

Sau khi nói xong, Mộc Thần lại bồi thêm một câu: “Người nào đó nếu đã lựa chọn vứt bỏ chỗ như thế này để đi hứng gió cát, thì cũng đừng oán giận gió cát của trường quân đội lớn, huấn luyện gian khổ.”

Lita tức giận tới mức đáp lại: “Hôm nay là vì tôi quá nôn nóng đi ra ngoài nên mới quên không mang kiếm quang. Nếu không thì thể nào tôi cũng cầm kiếm quang chọc cho anh thủng một lỗ.”

Mộc Thần liếc mắt nhìn chị ấy một cái: “Có phải cô quên rằng tôi là người đứng nhất lớp kiếm thuật hay không?”

Lita nói: “Thế thì làm sao hả, chúng ta học hệ cơ giáp, tôi mới là người đứng nhất lớp thiết kế cơ giáp.”

Hai người nói chuyện không hợp nhau, xong rồi chẳng thèm để ý tới đối phương luôn.

Mễ Hòa cảm thấy, hai năm không gặp, hình như tính tình của mọi người cũng đã có sự thay đổi…

Đi vào trong Đại học liên minh các hành tinh rồi Mễ Hòa mới phát hiện ra nơi này tập hợp rất nhiều giống người khác nhau, Mễ Hòa nhìn thấy có một vài người Deutch có vẻ ngoài tương tự với chó Sa Bì. Vóc dáng bọn họ cao chưa tới một mét, là giống người có dân số nhiều thứ hai của Đế Quốc, số lượng người đang đi lại trong sân trường của bọn họ cũng nhiều, hơn nữa còn thích kết bè kết đội đi cùng nhau

Nhưng nhiều nhất vẫn là con người, miêu tả chính xác hơn thì khắp nơi trong sân trường đều là người định hướng. Người định hướng ở đây so với những người Mễ Hòa thấy ở Mars thậm chí càng, ờ, càng thuần túy hơn, cao ngạo hơn. Ở địa phương lấy trí thông minh làm định hướng phát triển như này, người định hướng quả thật có vốn liếng để cao ngạo.

Lita còn nói: “Sợ gì chứ, em cứ ngẩng đầu lên, ai biết em là người bình thường đâu?”

Mộc Thần nói: “Em chính là em, không cần lo lắng mình là người bình thường hay người định hướng gì cả.”

Mễ Hòa tự an ủi bản thân: “Tuy rằng em là người bình thường nhưng em cũng thi đậu Đại học liên minh các hành tinh, cố gắng khắc khổ học tập mà thi đậu.”

So với kiến trúc đơn giản trên mặt đất của trường Đại học quân đội, kiến trúc của Đại học liên minh các hành tinh cao lớn hơn nhiều, hơn nữa còn thật sự rất cao, ở một nơi có trọng lực lớn hơn gấp mười lần sao với Trái Đất, ký túc xá ở đây cao tới hai trăm tầng.

Lúc nãy chị họ Lita nói kiến trúc ở chỗ này đều có trang bị kháng trọng lực. Mễ Hòa nghĩ, nếu không trang bị kháng trọng lực thì có phải sẽ nhanh chóng bị rớt xuống mặt đất không?

Bình Luận (0)
Comment