Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 196 - Chương 196.

Chương 196. - Chương 196. -

Mễ Hòa cũng không biết chuyện gì đã xảy ra với Freddy ở cách xa hàng trăm nghìn năm ánh sáng xa xôi. Cô vừa khai giảng, cũng có hơi sứt đầu mẻ trán khi đối mặt với môi trường mới và nội dung học tập khó nhằn.

Cô nói với Lita: “Vì sao học chuyên ngành thuốc dinh dưỡng lại còn phải học cả chăn nuôi sinh vật thiên văn gì đó vậy? Dinh dưỡng hóa học cũng khó quá, vốn chẳng hề có hai chữ “dinh dưỡng”, chỉ toàn là công thức hóa học thôi.”

Lita nói: “Chuyên ngành thuốc dinh dưỡng vốn đã siêu khó rồi mà. Đây vốn là ngành học hot của Đại học liên minh các hành tinh nữa, mấy năm gần đây mới hạ nhiệt, số người dự thi cũng ít hơn.”

Mễ Hòa hỏi: “Vì sao lại ít hơn? Là vì chương trình học khó quá à?”

Lita nói: “Bởi vì có rất nhiều công thức dịch dinh dưỡng do người máy pha chế, cũng có nhiều người máy nghiên cứu và phát triển công thức, thậm chí còn ổn định hơn cả công thức do con người nghiên cứu và phát triển. Dịch dinh dưỡng mà em đang được trường phát là công thức do người máy cải tiến đấy, mặc dù mùi vị không ngon cho lắm nhưng quả thật là thứ thích hợp nhất với cơ thể người.”

Mễ Hòa: = =

Cô còn tưởng rằng thi đậu Đại học liên minh các hành tinh rồi là có thể kê cao gối mà ngủ cơ chứ…

Kết quả là tình hình việc làm vào năm thứ ba trăm của lịch thiên văn lại nghiêm trọng như vậy!

Lita nói tiếp: “Nhưng em yên tâm, tính ứng dụng của chuyên ngành này vẫn rất rộng rãi, sau khi tốt nghiệp, cho dù không vào được công ty lớn, vẫn có thể tự pha chế đồ uống gây ảo giác. Không phải em muốn mở một tiệm cơm nhỏ hay sao? Học thêm một ít về khía cạnh này cũng được.”

Trái tim bồn chồn của Mễ Hòa được Lita xoa dịu không ít, cô dựa sát vào ảnh ba chiều của chị họ Lita. Lita bằng tuổi với cô, sau khi vào trường quân đội đã thay đổi rất nhiều, cô bé kiêu ngạo khi còn nhỏ cũng trở nên mạnh mẽ hơn nhiều, Mễ Hòa thật sự càng ngày càng thích chị ấy.

Lita nói tiếp: “Đừng mang suy nghĩ em là người bình thường, những người định hướng thi đậu chuyên ngành thuốc dinh dưỡng của bọn em cũng chẳng giỏi giang gì, có vài phương diện thậm chí em còn giỏi hơn bọn họ! Trong người em mang dòng máu của gia tộc Linley chúng ta, vừa sinh ra đã khác biệt!”

Mễ Hòa cảm thấy, lúc đầu lời khuyên của chị họ Lita còn khá có ích, nhưng sao tự nhiên lại nhắc tới vinh quang của gia tộc Linley rồi…

Cô lại nghĩ tới anh Luke và ngài Collins, bọn họ cũng rất tự hào về gia tộc của mình. Nghĩ tới bản thân, ừm, cô cũng rất tự hào về nhà lão Dương.

Buổi sáng cuối tuần, Mễ Hòa xách cặp tới thư viện học bài, kết quả vừa ra đến cửa đã nhìn thấy Anitta mặc bộ áo giáp cận chiến đi ra ngoài với một chiếc túi to màu đen, cô ấy thấy Mễ Hòa còn chào hỏi: “Yo, bé nhát gan, hai ngày tới nhận dịch dinh dưỡng giúp tớ nhé.”

Mễ Hòa gật gật đầu, Anitta vội vàng rời đi.

Đợi tới khi Anitta trở lại đã là hai ngày sau.

Ở năm thứ ba trăm của lịch thiên văn, thói quen làm việc bảy ngày của loài người vẫn được thực hiện ở các hành tinh, thời gian tự quay quanh trục và xoay quanh ngôi sao chính của các hành tinh không giống nhau. Lúc này, thiết bị điều chỉnh lệch múi giờ ra đời, có thể điều chỉnh đồng hồ sinh học của cơ thể người, Hannah còn đặc biệt chuẩn bị cho Mễ Hòa một cái.

Buổi sáng thứ hai, lúc Mễ Hòa ra ngoài đi học còn chưa nhìn thấy Anitta, đợi tới khi chuẩn bị vào học, Anitta mới vội vàng chạy vào lớp. Người cô ấy rất hôi, trên mặt còn có một ít máu như thể vừa đánh trận xong, chỉ là trên tay cô ấy còn xách theo một cái túi màu đen, thứ trong cái túi màu đen kia còn đang nhúc nhích.

Tất cả bạn học đều nhìn thấy, nhưng không ai hỏi gì, sau đó lớp trưởng Trác Lam đứng lên, đi đến bên cạnh Anitta đang mặc đồng phục, nói: “Trường học không cho mang người máy giúp việc nhà.”

Bởi vì gần đây lại có thêm mấy tân sinh viên mang người máy bảo mẫu tới trường bị phê bình, vậy nên mọi người đều kết luận rằng trong chiếc túi màu đen kia là người máy giúp việc nhà loại nhỏ.

Anitta nói: “Tôi biết, đây là thú cưng của tôi, trường học cho phép nuôi thú cưng mà.” Nói rồi cô ấy xách cái túi màu đen lên, quả nhiên thứ trong cái túi màu đen càng giãy giụa mạnh hơn.

Trác Lam cũng không có ý kiến gì cả, chỉ nói thêm một câu: “Tôi là lớp trưởng, có trách nhiệm đảm bảo danh dự của lớp chúng ta, mong cậu không suy nghĩ nhiều.”

Anitta nói: “Cậu là một người định hướng, tôi rất thích phong cách việc nào ra việc đó của cậu, người Soros bọn tôi thích cách nói chuyện thẳng thắn như vậy.”

Mễ Hòa cảm thấy hình như sau khi lớp trưởng toàn mạng về chỗ, các bạn học trong lớp đều làm ra vẻ thở phào nhẹ nhõm, thế là cô không khỏi cảm thấy buồn cười.

Bình Luận (0)
Comment