Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 224 - Chương 224.

Chương 224. - Chương 224. -

Trước đó Anitta còn trêu Mễ Hòa rằng hai tháng còn lại không đủ để cô ôn thi cuối kỳ, thế mà cô ấy nói đúng thật, Mễ Hòa cảm thấy thời gian trôi quá nhanh, hạt lúa mì mà cô trồng vừa mới mọc mầm, chỉ chớp mắt thôi, mọi người lại bắt đầu chuẩn bị thi cuối kỳ.

Trong môi trường mà cả đám sinh viên giỏi đều đang chăm chỉ học tập, cảm giác khủng hoảng của Mễ Hòa trở nên vô cùng nghiêm trọng, cô cũng bắt đầu gia nhập đội quân đi sớm về trễ, sống tại phòng tự học, trong quá trình học tập, cô phát hiện tiến độ học tập của Anitta nhanh hơn bọn họ nhiều!

Bốn người Mễ Hòa, Dương Âm, Đào Tử và cả Anitta tạo thành một nhóm học tập nhỏ được Đào Tử gọi là “Liên minh sinh viên cá biệt đa giống loài”, nhưng Anitta vẫn là sinh viên giỏi trong số bọn họ, vậy nên ba người bọn họ bị người Soros nổi tiếng thích bạo lực chèn ép dã man.

Bốn ngón tay thon dài của Đào Tử chống cằm, nếp nhăn trên cằm của cậu ấy bị đè lên khiến mặt cậu ấy nhăn lại, cậu ấy cảm thán: “Không ngờ có một ngày tớ lại được một người Soros dạy học, thật là khó tin mà…”

Anitta đứng bên cạnh gập tay răng rắc, nói: “Nếu cậu không phục, chúng ta ra ngoài so một trận đi, thế nào hả người Deutch?”

Đào Tử thành thạo liếc cô ấy một cái đầy xem thường: “Ai muốn khoa tay múa chân với cậu, đừng ỷ vào ưu thế của mình để bắt nạt tớ.”

Anitta vòng tay qua cổ cậu ấy, sau đó kéo mạnh những nếp nhăn trên người Đào Tử, Đào Tử tức giận tới mức mắng to: “Nếp nhăn của tớ!! Tối qua tớ vừa tắm đấy!!!”

Anitta nói: “Cậu dùng thời gian tắm rửa để học tập chăm chỉ thì điểm số đã tiến bộ từ lâu rồi!”

Đào Tử hừ hừ vài tiếng: “Tớ là một người Deutch, sau khi tốt nghiệp, quay về thiên hà Deutch là có công việc tốt đang chờ tớ rồi, cớ sao tớ phải mệt mỏi như vậy làm gì? Tớ học Đại học chỉ để có thêm kiến thức mà thôi.”

Mễ Hòa đang cúi đầu đọc công thức hóa học, học thuộc mấy lần, cuối cùng cũng xem như đã thuộc, cô nói: “Bối cảnh nhà Đào Tử hùng hậu quá nhỉ, còn có thể sắp xếp công việc cho cậu nữa.” Mễ Hòa cảm thấy, dù là năm trăm năm trước hay là bây giờ, loại chuyện đi cửa sau này vẫn tồn tại một cách phổ biến, ngay cả người ngoài hành tinh cũng làm vậy.

Nhưng Đào Tử lại nói: “Mẹ của tớ là Nữ hoàng của người Deutch bọn tớ, tớ là đứa con thứ hai trăm bốn mươi chín của bà ấy, mặc dù tài nguyên tớ được chia cho không nhiều lắm, nhưng vẫn có thể sống tốt.”

Mọi người nghe thế mới biết hóa ra Đào Tử là một thành viên thuộc Vương tộc!

Mễ Hòa ngẩng đầu nói: “Không ngờ chúng ta còn quen biết một quý tộc cơ đấy.”

Đào Tử ngẩng đầu, nếp nhăn trên cằm đung đưa: “Cả đời này mẹ tớ sinh hơn ba trăm đứa con, tớ là đứa thứ hai trăm bốn mươi chín, cũng không được xem là quý tộc gì cả.”

Mễ Hòa vừa nghe thấy số lượng đó, cả đời sinh hơn ba trăm đứa con…

Cô lại phải cảm thán một lần nữa, đây chính là cách người Deutch trở thành chủng tộc lớn thứ hai trong vũ trụ!

Anitta ở bên cạnh nói: “Nếu là quý tộc, vậy thì mau mời bọn tớ ăn một bữa ngon miệng đi thôi, ngày nào cũng ăn thuốc dinh dưỡng, tớ cảm thấy cơ bắp của tớ đang teo tóp hết cả.”

Đào Tử nói: “Đợi khi nào được nghỉ, khi về nhà tớ sẽ mang một ít đặc sản của hành tinh Deutch bọn tớ cho các cậu.”

Nhắc tới đặc sản, Dương Âm lại nói tới đặc sản đến từ Trái Đất, mọi người khó mà quên được món đậu phộng cay tê mà Mễ Hòa làm cho, mặc dù Dương Âm không thể ăn cay, nhưng chỉ ăn đậu phộng thôi cũng khiến cậu ấy có ấn tượng rất tốt về Trái Đất, Dương Âm còn hỏi Mễ Hòa: “Trừ đậu phộng ra thì còn gì nữa không?”

Mễ Hòa nói: “Căn cứ của bọn tớ còn nuôi một loại gà hai đầu, một số loại gạo đã được cải tạo gen, ăn cũng khá ngon.” Rồi cô nói tiếp: “Tiếc là tinh cầu Alex không có nước, nếu không tớ sẽ hầm một nồi canh gà cho các cậu ăn, hoặc là xào gà xé phay, ăn chung với hạt cơm dẻo thơm, mùi vị kia thật sự là còn ngon hơn cả thần tiên.”

Mễ Hòa nói mà chảy cả nước miếng. Đào Tử và Dương Âm cũng chảy nước miếng theo, bọn họ còn thảo luận về khả năng mỗi người mang một thùng nước từ hành tinh của mình tới để uống và nấu ăn vào học kỳ tiếp theo.

Anitta lại có hơi cảm thán: “Tốt quá, sau này loại gạo được cải tạo gen này sẽ trở thành lương thực cho rất nhiều hành tinh, tớ cũng từng ăn vài lần rồi, thật sự là ngon lắm ấy, tiếc rằng thổ nhưỡng ở hành tinh Soros bọn tớ không trồng được loại này.”

Đào Tử nói: “Soros bọn cậu có lá thuốc.”

Anitta thở dài: “Đúng vậy…” Rồi cũng không nói thêm gì nữa.

Bình Luận (0)
Comment