Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 233 - Chương 233.

Chương 233. - Chương 233. -

Mễ Hòa còn an ủi Freddy: “Anh đừng lo, sau này anh sẽ gặp được một người thật sự thích con người của anh.” Nghĩ rồi cô lại ác ý bổ sung thêm một câu: “Dù là đàn ông hay là phụ nữ.”

Nghe vậy, trên mặt Freddy đầy vạch đen, anh hỏi cô: “Chẳng lẽ em còn cho rằng anh có thể chấp nhận hôn nhân đồng giới hay sao?”

Mễ Hòa nói: “Pháp luật của Đế Quốc cũng không cấm hôn nhân đồng giới mà, ai biết được một ngày nào đó anh gặp được người mình thích, mà trùng hợp là người kia lại là người đồng tính thì sao?”

Nghe vậy, Freddy không khỏi nói với cô: “Em đang nói bậy bạ gì vậy?”

Mễ Hòa lại hóng hớt sát tới gần Freddy, nhỏ giọng nói bên tai anh: “Em thấy Luke cũng tốt lắm đấy!”

Freddy: = =

“Trong cái đầu nhỏ của em chỉ toàn suy nghĩ cái gì vậy hả?”

Mễ Hòa nói: “Em chỉ suy nghĩ những chuyện hết sức nghiêm túc thôi mà. Anh thấy chưa, em vừa mới hỏi đến vấn đề này là anh đã hoảng loạn rồi, em đã nhìn ra từ lâu rồi, giữa anh và Luke không bình thường.”

Freddy nghe cô nói vậy, không nhịn được mà nói: “Anh và cậu ấy là bạn bè, là anh em, là quan hệ có thể dựa vào nhau, chứ không như em nghĩ đâu.”

Mễ Hòa kéo dài giọng “Ồ” một tiếng, hiển nhiên đang hoàn toàn đắm chìm trong vở kịch đồng tính do cô tưởng tượng ra.

Sau đó Freddy vòng tay qua vai cô, Mễ Hòa khó hiểu nhìn anh, anh nghiêm túc nói: “Anh thích người khác giới, đây là điều không thể nghi ngờ.”

Mễ Hòa thấy anh như vậy thì nói: “Thôi được rồi, vậy là anh không có người mình thích, mà cũng không nhìn trúng ai trong vô số người thích anh. Anh lại không thích người đồng tính, cũng không thích Luke.”

Cô nói một hồi, cuối cùng tổng kết bằng một câu: “Anh Freddy thật là, sống 22 năm mà chẳng thú vị gì cả.”

Freddy nghĩ ngợi, cuộc sống của anh vẫn luôn như vậy, mọi hướng đi đều đã được quyết định từ lâu, anh vốn cũng không cảm thấy có gì không ổn, vốn định tiến hành từng bước một theo kế hoạch. Nhưng sau hành trình kéo dài nửa năm nay, anh cảm thấy có lẽ cuộc đời và cuộc sống không cần phải nghiêm túc chấp hành từng bước đi như vậy nữa, mà điều cần thiết hơn cả là thuận theo sở thích của mình để được sống vui vẻ.

Anh nói: “Đúng vậy, anh có hơi nhàm chán.”

Mễ Hòa nói: “Nhưng mà anh là một người cực kỳ giỏi giang, những người giỏi giang đều có mục tiêu rõ ràng, vậy nên sẽ có vẻ nhàm chán. Nhưng mục tiêu mà anh đặt ra nằm ngoài tầm với của những người bình thường như bọn em.”

Freddy hỏi: “Trong lòng em, anh giỏi giang như vậy sao?”

Mễ Hòa nói: “Rất giỏi giang ạ, trong lòng em, người giỏi nhất chính là Dodo, sau đó đến cha em, đứng thứ ba chính là anh đấy. Em cảm thấy anh luôn tự tin vào những việc mình chuẩn bị thực hiện, không gì có thể ngăn cản được anh.”

Freddy không nhịn được mà xoa đầu cô, cảm giác ấm lòng này là thế nào đây?

Mễ Hòa che đầu lại, nói: “Năm sau là em mười chín tuổi rồi, anh đừng mãi xem em là con nít như thế.”

Freddy nói: “Trong mắt em, em mãi mãi là cô bé mười hai tuổi có thể tự mình biến ra một bàn đồ ăn ngon.”

Mễ Hòa nghe vậy, cô cảm thấy anh Freddy thật là, lúc nào cũng xem cô là con nít! Nhưng thật ra cô cảm thấy rất hài lòng, cảm giác có một người anh trai luôn chiều chuộng cô, luôn xem cô là con nít thật ra cũng rất tốt.

Trước đó Doro còn dặn dò cô phải giữ khoảng cách với những người anh trai này, nhưng mới đó mà cô đã quên mất.

Mễ Hòa lại hỏi: “Có phải vì trong mắt anh em là một người vô cùng ngốc nghếch nên anh mới luôn cảm thấy em không lớn lên hay không?”

Freddy nói: “Sao lại thế được? Trong lòng anh, em giống như một đứa trẻ là vì niềm vui của em cũng đơn thuần như vậy, giống như một đứa trẻ dễ dàng hài lòng.”

Mễ Hòa nghe vậy thì cười hì hì, lúm đồng tiền hai bên má càng rõ ràng hơn, cô vui vẻ nói: “Bởi vì anh là anh trai của em mà, vậy nên mới nhìn thấy những ưu điểm này của em.” Cô nâng mặt, vui vẻ nói: “Nhưng được anh Freddy khen như vậy, cảm giác tuyệt thật đấy.”

Freddy cười cười.

Cứ như vậy đi, vị trí anh trai này là tốt nhất rồi, có thể mãi mãi ở bên cạnh bảo vệ cô, lặng lẽ nhìn cô trưởng thành.

Chuyến đi nhanh chóng kết thúc, Mễ Hòa tới trạm không gian sao Thổ. Phi thuyền vẫn chưa hoàn toàn dừng lại, Mễ Hòa lập tức nhìn thấy trung tá Dương đang nôn nóng chờ đợi thông qua đài quan sát.

Sau khi xuống phi thuyền, Mễ Hòa vẫy tay chào tạm biệt Freddy rồi vội vàng chạy về phía trung tá Dương, ôm chặt người cha đã lâu không gặp.

Trung tá Dương hét lên: “Mật Đường, cha nhớ con chết đi được!”

Cha con hai người suýt nữa ôm nhau khóc rống lên, sau đó, vẫn nhờ chú chim Diệu Âm bị Mễ Hòa nhốt trong lồng sắt phát ra tiếng “cúc cu, cúc cu” mới thức tỉnh hai cha con diễn sâu này.

Bình Luận (0)
Comment