Lần này Mộc Thần tới đón Mễ Hòa, anh ta cũng không nói cho cô biết là anh ta cố ý xin nghỉ. Mễ Hòa còn cảm thấy kỳ lạ, sao bỗng nhiên Mộc Thần lại có thời gian rảnh. Bởi vì mấy hôm trước cô đọc tin tức trên thiết bị đầu cuối thì có vẻ anh ta vẫn đang rất bận rộn, anh ta là thao tác viên rất được coi trọng trên tinh hạm.
Mộc Thần vừa gặp cô đã nói: “Về nhà một kỳ nghỉ thôi mà em mập lên rồi đấy nhỉ?”
Mễ Hòa nghe thế thì không vui, cô nói: “Em mới mười chín tuổi, còn đang trưởng thành, ú một chút chỉ còn con nít nên hơi mũm mĩm thôi…”
Ánh mắt Mộc Thần tỏ vẻ cười nhạo cô, anh ta nói: “Em đừng cho rằng anh không biết dì Hannah đã từng đo lường số liệu trưởng thành của em, hồi đó hai chúng ta còn đo cùng nhau đấy.”
Mễ Hòa lập tức phản bác: “Hừ, anh thật đáng ghét, cứ giả vờ như không biết không được sao? Thanh mai trúc mã ghét nhất là điểm này, chuyện gì cũng nắm rõ ràng hết cả.”
Mộc Thần cho cô một ánh mắt xem thường: “Xin lỗi nhé, nhưng mà chúng ta vẫn là thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau đấy.”
Mễ Hòa lập tức ghé lại gần anh ta, cười hì hì nói: “Có thể cùng trưởng thành với anh Thần Thần đẹp trai, phóng khoáng, thông minh, ưu tú là vinh hạnh của em. Em lớn lên khỏe mạnh dưới ánh hào quang của anh đó!”
Mộc Thần nói Mễ Hòa: “Em học tiếng Đế Quốc loạn xạ cái gì đó hả? Coi chừng giáo sư Doro la đó!”
Mễ Hòa nói “Úi chà, úi chà” hai tiếng, sau đó quay qua nói với Mộc Thần: “Thật ra em cảm thấy bản thân vô cùng may mắn.”
Mộc Thần: “May mắn vì gặp được anh hả? Chứ không phải một người định hướng nào đó mắt cao hơn đầu đúng không?”
Mễ Hòa nghiêm túc gật gật đầu: “Vâng, đúng vậy, em cảm thấy có thể lớn lên với anh là sự may mắn của em.”
Mộc Thần xoa xoa đầu cô, trong lòng cảm thấy rất ấm áp.
Anh ta nghĩ, với biểu hiện ưu tú của bản thân, anh ta rất nhanh sẽ được giữ lại trên tinh hạm, lúc đó Mễ Hòa cũng đã trưởng thành rồi, tới lúc đó… Hẳn là được rồi nhỉ…
Hai người vừa đi vừa nói những lời chọc cười nhau, rất nhanh đã tới trường học. Mộc Thần đưa cô tới dưới lầu ký túc xá, sau đó khởi động phi hành khí rời đi.
Những lời vừa nãy Mễ Hòa nói với Mộc Thần đều là những lời thật lòng, đặc biệt là sau khi cô vào đại học, gặp gỡ các bạn học là người định hướng, cô càng cảm nhận rõ ràng hơn về việc bản thân đã may mắn thế nào mới có thể gặp được Mộc Thần.
Nhưng mà bọn họ sẽ giống như bây giờ, anh Thần Thần phát triển thật tốt trên tinh hạm, tương lai có thể trở thành một tinh hạm trưởng. Anh ta vẫn luôn rất giỏi, trước kia cô không hiểu chuyện, cứ luôn kéo chân sau anh ta, nhưng sau này anh Thần Thần sẽ càng ngày càng tốt hơn.
Nghĩ tới Mộc Thần, Mễ Hòa lại nhớ tới một người khác vẫn luôn đối xử với cô như em gái – Freddy. Mễ Hòa cảm giác được, từ sau khi Freddy ở lại Trái Đất vài tháng để dưỡng thương, tình cảm giữa hai người có vẻ không còn giống như trước nữa.
Lúc nhỏ khi bọn họ quen biết nhau, anh là người tốt nên hơi hơi chăm sóc cô, nhưng bây giờ thì anh thật tâm đối xử tốt với cô.
Mễ Hòa cảm thấy ánh mắt anh nhìn cô vô cùng dịu dàng, không giống như khi anh nhìn người khác.
Cô mười chín tuổi rồi, cũng không phải đứa ngốc, có đôi khi cô cũng nghĩ tới, có phải hay không, có phải anh đối với cô…
Nhưng mà, khi cô nghe được người tài giỏi như anh Freddy có rất nhiều người theo đuổi, hơn nữa anh lại không đặc biệt thích một ai đó thì cô biết bản thân đã suy nghĩ nhiều rồi.
Anh Freddy thật sự coi Mễ Hòa như em gái, cho nên lúc ở bên cạnh anh, cô vẫn là một cô bé ngốc ham chơi giống như hồi vẫn còn ở Trái Đất vậy.
Mễ Hòa cảm thấy, sau khi Freddy trải qua nhiều chuyện như vậy, từ việc thay đổi nội tạng, bị loại khỏi vị trí người điều khiển Quang Giáp, sau đó trở thành dân du lịch bụi cả nửa năm, những trải nghiệm này chắc chắn đã khiến anh thay đổi rất nhiều.
Cảm nhận trực tiếp nhất của cô là nửa năm sau khi gặp lại nhau, anh nói nhiều hơn trước kia một ít, cảm giác như cả người anh đã trở nên sáng sủa hơn, có điều khí chất tinh anh trên người anh vẫn không hề thay đổi.
Như thể đối với anh, có một vài thứ quan trọng đã thay đổi. Sau khi du lịch bụi nửa năm, bây giờ chuyện trở thành người điều khiển Quang Giáp đã phai nhạt đi rất nhiều, ngày đó khi anh nói chuyện với Anitta những gì mình đã trải qua, Mễ Hòa cảm thấy Freddy đã buông bỏ không ít.
Mễ Hòa nghĩ, có lẽ anh cảm thấy lúc anh gặp phải kích thích lớn nhất thì trùng hợp thay cô ở bên cạnh làm bạn với anh, cho nên bây giờ anh mới thật sự để cô ở trong lòng, yêu chiều cô giống như một cô em gái. Vì thế nên có rất nhiều chuyện, cô không nên suy nghĩ nhiều.