Đám người Anitta liền thấy Mễ Hòa vớt một đống sâu nước một miệng, rồi còn ngồi xổm bên bờ sông hái cây thủy sinh.
Bọn họ không biết quan hệ giữa Mễ Hòa và Doro, thấy cô hái cầu gai thì rất tò mò. Mễ Hòa giải thích: “Loại thủy sinh này là thức ăn yêu thích của người Alex, chúng ta có thể tặng nó cho giáo sư Doro, cũng có thể bán cho Ốc đảo Số Một.”
Mọi người nghe thế thì lập tức ngồi xổm xuống cùng nhau hái, Đào Tử còn nói: “Vậy chúng ta tặng nó cho giáo sư Doro đi, hy vọng thầy ấy sẽ cho tớ một điểm tốt vào cuối học kỳ!” Anitta cũng nhiệt liệt gật đầu, Dương Âm không nói lời nào mà chỉ luôn mỉm cười, trong bốn người bọn họ, điểm Sinh học phân tử của Dương Âm vẫn luôn cao nhất.
Tới khi bốn người họ khó khăn lắm mới bò ra khỏi sông sinh tồn, cả người ướt dầm dề đứng trước cửa nhà Doro, nói là muốn tặng món quà nhỏ cho giáo sư. Doro còn tưởng rằng bọn họ muốn tặng cho ông ấy một ít phân cá nên tính từ chối, thế nhưng ông ấy lại thấy mỗi đứa học sinh cầm một cái túi nhỏ, trong đó đựng đầy cầu gai tươi mới. Doro nhìn lướt qua Mễ Hòa đang làm bộ như không quen ông ấy thì biết rõ nhất định là do nhóc con này bày đầu.
Cảm giác có người quan tâm mình quả thật rất tốt.
Mặc kệ đó là người Alex hay con người, tình cảm chân thành mới là thứ có thể khiến lòng người rung động.
Đó cũng là lý do vì sao Doro thích con người phức tạp này. Cho dù bọn họ đã từng chiếm lĩnh tinh cầu Alex, thậm chí cũng càng lúc càng trở nên xảo quyệt.
Nhưng mà, vẫn sẽ có những sinh viên với đôi mắt thuần khiết tràn ngập mong đợi nhìn ông ấy.
Nhìn đám sinh viên nhiệt tình và ngây thơ trước mắt, Doro cảm thấy, đây mới chính là chỗ khiến con người được yêu thích.
Hiếm khi Doro nở nụ cười tươi với bọn họ, ông ấy tính khen bọn họ vài câu, thế nhưng Đào Tử lại trực tiếp tỏ vẻ hy vọng giáo sư sẽ cho bọn họ đi cửa sau ở bài thi cuối kỳ, khiến Doro tức giận vô cùng, cảm giác cảm động cũng bay biến luôn! Bốn tên lười biếng bị Doro răn dạy hơn nửa tiếng đồng hồ.
Cuối cùng, bốn người họ le lưỡi, tay chân đau nhức như muốn rụng luôn, lết từ nhà Doro về ký túc xá.
Không bao lâu sau, Mễ Hòa lại vụng trộm quay lại nhà Doro, cô nói: “Cháu tới làm một ít rau cầu gai trộn cho bác nhé!” Cô còn nói thêm: “Rau cầu gai lần này rất tươi mới, nhất định bác sẽ thích.”
Rõ ràng trong lòng Doro rất vui mừng, nhưng ngoài miệng vẫn nói: “Cháu có trộn cầu gai cho bác thì bác cũng không dễ dãi khi chấm điểm cuối kỳ đâu, càng không cho cháu biết trước đề thi.”
Mễ Hòa cười hì hì, cô sớm đã quen với kiểu trong ngoài bất nhất của ông ấy.
Nhưng sau chuyện vừa rồi, cô chết sống cũng không xuống sông đuổi cá rồi nhặt phân cá nữa.
Mễ Hòa còn kể với Doro những chuyện cô gặp ở trong nước. Lúc nhắc tới trân châu Tula, Doro giải thích với cô: “Tuy nói trân châu Tula là phân cá, nhưng nếu xét theo bản chất thì nó là sỏi thận được kết lại trong dạ dày của cá Tula lớn, thế nên mới cứng rắn như vậy.”
Mễ Hòa cảm thấy thật ra ăn phân cá hay là sỏi cá cũng không khác nhau là mấy, dù sao kiểu thuốc dinh dưỡng tráng dương này làm xong rồi thì các bạn học nữ đều không ăn mà sẽ được thí nghiệm trên người Lô Lô.
Ở học kỳ này, khi phải tính toán ước lượng công thức, Mễ Hòa vô cùng nghiêm túc và cẩn thận, cô sợ nếu bản thân qua loa, tính toán sai thành phần của thuốc dinh dưỡng tráng dương rồi mang lại hiệu quả sai lệch. Nếu khiến cho “trym” to hơn thì còn ổn, nhưng những như khiến nó nhỏ lại, vậy thì tội của cô to lắm đấy.
Lúc Mễ Hòa tính toán công thức còn đắc ý nói với Freddy: “Anh Freddy, chờ khi nào thí nghiệm thành công em sẽ tặng anh liều thuốc dinh dưỡng đó! Tương lai khi nào anh muốn dùng có thể uống một ngụm, chắc chắn hiệu quả sẽ vô cùng tốt.”
Lúc đó trên mặt Freddy không biểu lộ rõ cảm xúc, anh chỉ nói: “Vậy anh cảm ơn em trước.”
Mễ Hòa cười hì hì gật đầu: “Không cần cảm ơn em đâu, em là em gái tốt, biết suy nghĩ cho anh trai.”
Trong lòng Freddy vô cùng buồn bực mà nghĩ, cho dù anh uống nó vào thì cũng không thể dùng được.
Khi Anitta học điều chế thuốc dinh dưỡng tráng dương này thì còn nghiêm túc hơn so với lúc trước. Bởi vì sau khi điều chế xong, giống đực trong lớp sẽ tự mình uống. Mặc dù Anitta là thành phần cá biệt, đồ cô ấy dùng là máy móc, thì cô ấy vẫn cho rằng mình là giống đực, kiên trì rằng nếu bản thân uống cái này vào cũng sẽ trở nên dũng mãnh hơn, mọi người ai cũng không khuyên được cô ấy.
Thật ra trong đám bọn họ, giống đực chân chính chỉ có mình Dương Âm, nhưng mà cậu ấy vẫn chưa điều chế xong, Đào Tử thì biểu thị vì muốn uống thử thuốc dinh dưỡng tráng dương này, cô ấy sẽ biến lại thành giống đực.
Anitta vô cùng gấp gáp, nôn nóng uống thuốc, uống xong rồi lại chẳng hề có chút phản ứng nào cả.
Mễ Hòa nói: “Không có phản ứng cũng là chuyện bình thường thôi.”
Đào Tử thẳng thắn nói: “Ai bảo đó là một cái “trym” máy cơ chứ? Cho dù nó được bọc bởi một lớp da nhân tạo thì chung quy vẫn là máy móc mà.”
Phản ứng của Anitta khiến mọi người đều kinh ngạc: “Thế nên tớ cảm thấy đeo máy móc cũng không tốt bằng đồ nhân bản, đáng ra tớ nên dùng nhiễm sắc thể của mình để làm một cây “trym” nhân bản mới đúng.”
Mọi người nghe thế cũng chẳng biết nói gì hơn. Mễ Hòa cảm thấy: Đế Quốc lớn như thế cũng sắp không tài nào chứa nổi Anitta nữa rồi.
Rất nhanh đã sắp tới sinh nhật của Mễ Hòa. Qua sinh nhật này, cô đã hai mươi tuổi.