Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 286 - Chương 286.

Chương 286. - Chương 286. -

Khi Freddy đưa tay ra mời cô khiêu vũ thì Mễ Hòa nhớ tới buổi tối trong sảnh nhỏ của cung điện lúc mười sáu tuổi, buổi tối hôm đó Freddy cũng mặc một bộ tây trang màu đen, cũng dùng tư thế này để mời cô khiêu vũ.

Buổi tối hôm ấy, thậm chí anh còn xé tấm rèm bằng nhung đỏ của cung điện để làm váy cho cô, khiến cô cảm thấy mình giống như một cô công chúa chân chính.

Bây giờ, khi cô mặc chiếc váy màu đỏ tuyệt đẹp mà anh đã chuẩn bị cho cô, lại một lần nữa đặt tay vào lòng bàn tay anh.

Lòng bàn tay của anh khô ráo mà ấm áp, Mễ Hòa lại cảm thấy nhịp tim của mình đang đập rộn ràng khắp cơ thể, âm thanh thình thịch lớn như tạp âm.

Cô cố gắng giữ bình tĩnh, còn nói: “Anh Freddy tặng em một chiếc váy đắt tiền như vậy thật sự tốn kém quá.”

Freddy nói: “Vì em thích, cho nên không đắt.”

Mễ Hòa vẫn luôn là một đứa trẻ bình thường, cô nói: “Em thích rất nhiều thứ, nhưng không thể mua hết tất cả như vậy được, mặc dù lương hưu của anh rất nhiều, nhưng cũng không thể quá lãng phí như thế đâu.”

Freddy xoa xoa đầu cô, nói: “Đây không phải là việc em cần quan tâm.”

Mễ Hòa hỏi: “Vậy em nên quan tâm tới việc gì?”

Freddy lại gần Mễ Hòa, thấp giọng nói bên tai cô: “Quan tâm tới sự vui vẻ tối nay.” Hơi ấm khi anh nói chuyện thổi qua người Mễ Hòa giống như một làn sóng nóng bỏng.

Buổi tối, trên quảng trường nhỏ mà bọn họ đang đứng đã không còn một bóng người, những thân cây xung quanh phát ra ánh huỳnh quang màu vàng nhạt, khiến khu vực xung quanh phủ một màu vàng mờ ảo.

Đâu đó trong bãi cỏ bỗng vang lên tiếng nhạc, Mễ Hòa hơi kinh ngạc, Freddy nhẹ giọng nói: “Suỵt, chúng ta khiêu vũ thôi.” Sau đó anh kéo cô bắt đầu nhảy múa giữa quảng trường nhỏ.

Tiếng nhạc êm dịu khiến cơ thể của bọn họ cũng đong đưa theo, lòng bàn tay anh đặt bên hông cô, nơi đó gầy tới nỗi một vòng tay cũng có thể ôm hết, đôi gò bồng đào lên đến cup C không bao giờ có thể thu nhỏ lại của cô cách anh không xa, thỉnh thoảng theo nhịp điệu của bước nhảy mà dán vào ngực anh, vạt trên của chiếc váy càng khiến cặp đào lớn của cô trông càng thêm quyến rũ.

Freddy cảm thấy việc chọn chiếc váy này cho cô là một thử thách đối với anh, nhưng khi cô xoay tròn trong tay anh theo điệu nhạc, chiếc váy ren màu đỏ bay lên, trên váy đính vô số viên đá lấp lánh giống như những vì sao lấp lánh trên bầu trời, khuôn mặt của cô cũng đỏ bừng, ánh mắt làm say lòng người.

Cô giống như một đóa hoa hồng mỏng manh phủ đầy sương sớm, vừa ngọt ngào vừa quyến rũ.

Ánh mắt của Freddy nặng trĩu, anh giữ một cô gái như vậy trong lòng bàn tay mình.

Nhưng mà, anh không thể làm vấy bẩn cô.

Có điều anh vẫn muốn dành cho cô một buổi lễ trưởng thành khó quên.

Âm nhạc dần đến hồi kết, Freddy kéo Mễ Hòa ngồi nghỉ ngơi trên thảm cỏ, thảm cỏ màu đỏ mềm mại như lông cừu cũng được ánh đèn huỳnh quang từ thân cây chiếu sáng lên trong màn đêm, bọn họ nằm trên mặt cỏ mềm mại, nhìn bầu trời đầy sao.

Mễ Hòa cảm thán: “Cảnh tượng như thế này khiến em nhớ tới lúc cùng nằm trên bờ cát vàng ngắm sao với anh và anh Luke ở Lapra khi cùng nhỏ, không ngờ đến năm sinh nhật hai mươi tuổi, em cũng được cùng ngắm sao với anh Freddy.”

Freddy hỏi: “Em có thích không?”

Mễ Hòa nói: “Thích ạ.”

Anh nói: “Vậy bây giờ em nhắm mắt lại đi.”

Mễ Hòa nhắm mắt lại theo lời anh.

Sau đó cô nghe thấy Freddy nói: “Kỳ nghỉ năm mười tám tuổi, khi anh cùng ở Trái Đất với em, em nhìn thấy sinh nhật của Leone, Airy đã bắn pháo hoa ở Mars cả đêm cho cô ấy, cũng vì thế nên em vô cùng hâm mộ, em còn nhớ rõ không?”

Mễ Hòa nói: “Em vẫn nhớ rõ.”

Freddy nói: “Bây giờ em mở mắt ra đi.”

Sau đó Mễ Hòa mở mắt ra, nhưng mọi thứ xung quanh không có gì thay đổi, cô nhìn về phía Freddy, anh nói: “Im lặng lắng nghe xem.”

Sau đó cô nghe thấy ngoại trừ tiếng côn trùng kêu vang, xung quanh còn có một âm thanh khe khẽ xuyên qua không khí, như thể có thứ gì đó đang xuyên qua không khí, sau đó, Mễ Hòa nhìn thấy ở một nơi xa xa chỗ cô và Freddy bỗng nhiên xuất hiện những chùm hoa khô.

Mễ Hòa còn đang suy nghĩ, đây là loại công nghệ cao gì nhỉ, vì sao tự nhiên hoa khô lại xuất hiện nhỉ?

Ngay sau đó, những chùm hoa khô đó từ từ lột xác, biến thành những bông hoa tươi tắn trước mặt cô.

Bắt đầu từ gốc, cành lá có màu xanh lục, bông hoa có màu trắng.

Từ khô héo chuyển sang mềm mại, đó là “trái tim của Ngân Hà”.

Mễ Hòa che miệng một cách khó tin, sau khi “trái tim của Ngân Hà” nở rộ hết mức, tiếng đùng đoàng bỗng vang lên, sau đó tất cả cánh hoa và lá đều phát ra màu trắng, màu xanh lục và màu vàng nhạt đi, sáng lấp lánh trong bóng tối.

Không biết ánh huỳnh quang trên thân cây xung quanh đã biến mất từ bao giờ.

Bình Luận (0)
Comment