Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 355 - Chương 355.

Chương 355. - Chương 355. -

Sau khi Trung tá Dương đi rồi, Mễ Hòa thật sự ở nhà học bài, còn ngẫu nhiên đi tới biển sâu một chút, cô ngây ngốc ở tinh cầu khô cạn Alex lâu rồi, rất nhớ nhung cảnh đẹp nơi biển sâu ở Trái Đất.

Hôm đó cô mở video ba chiều với Freddy, hai người cùng nhau đi xuống biển sâu. Mễ Hòa vẫn luôn tâm tâm niệm niệm chuyện ăn cua quỷ, tới khi bọn họ đi tới chỗ rãnh biển, nơi đó vẫn tối đen như mực, ảnh ba chiều của Freddy đi trước Mễ Hòa để dò đường.

Sau đó Mễ Hòa ngồi xổm bắt cua, lúc cô xách theo nửa túi cua quay đầu lại thì thấy anh vẫn đang đứng sau lưng cô.

Mễ Hòa không phát hiện có gì khác thường, tới khi về lại tàu ngầm, bỗng nhiên Freddy mở chức năng bảo vệ toàn diện của tàu ngầm, sau đó anh đứng trước mặt cô, chậm rãi mở mũ bảo hiểm của trang phục bảo hộ ra, sau đó, khi Mễ Hòa còn đang ngơ ngác, anh lại mở luôn cả mũ bảo hiểm của trang phục bảo hộ của cô ra.

Anh giữ lấy đầu cô, dùng sức hôn lên.

Cảm xúc chân thật, môi lưỡi nóng bóng khiến suy nghĩ của Mễ Hòa chậm nửa nhịp mới nhận ra được anh Freddy thật sự tới đây!!

“Anh Freddy!”

Freddy buông cô ra, anh thích đôi môi cô vì bị anh cắn mà trở nên đỏ hơn, thích ánh mắt cô bởi vì anh xuất hiện mà lóe sáng rực rỡ.

Anh nói: “Sao thế, em không thích sao?”

Mễ Hòa kinh ngạc và vui mừng: “Sao anh lại tới đây?”

Freddy nói: “Sao anh có thể để bé rùa đen của anh một mình cô đơn được chứ?”

Mễ Hòa châm biếm anh: “Có mà anh thấy cha em không ở đây nên muốn ra tay với em thì có.”

Freddy nói: “Đều bị em nói toạc ra rồi, nếu anh không ra tay với em thì có phải rất có lỗi không hả?”

Nói xong anh bắt đầu cởi trang phục bảo hộ của mình, nhanh chóng để lộ lồng ngực cường tráng. Sau đó anh kéo Mễ Hòa lại gần, hôn lên môi cô. Hai người họ xa cách cả tháng trời, tuy rằng trong video ba chiều bọn họ hận không thể lúc nào cũng ở bên cạnh nhau, nhưng cũng không thể nào bằng được tiếp xúc thân mật như bây giờ!

Da thịt chạm vào da thịt, nóng bỏng và khát vọng, thậm chí môi lưỡi dây dưa ngọt ngào đều khiến anh nhịn không được càng muốn nhiều hơn nữa.

Mễ Hòa bị anh hôn tới nỗi trời đất quay cuồng, trang phục bảo hộ không biết đã bị cởi từ khi nào, lộ ra cặp bánh bao trắng như tuyết, cô cảm thấy hoa mắt, lập tức bị anh đè xuống sàn tàu ngầm, hai tay bị anh giữ trên đỉnh đầu, tư thế này càng khiến ngực cô bị đẩy ra trước, run run, giống như mời gọi anh vậy.

Freddy nhìn cảnh đẹp trước mặt, trên ngọn núi tuyết có một điểm đó, mềm mại, non nớt, anh nhịn không được nói: “Thật ra sau khi em tính sai công thức, anh không muốn đưa thuốc giải cho em, anh vô cùng hy vọng em có thể dừng lại ở thời khắc đó, mặc dù khi đó mỗi lần em lắc lư trước mặt thì anh đều điên cuồng cố gắng áp chế dục vọng muốn đè em ra.”

Mễ Hòa nói: “Em cảm thấy em phải nhìn nhận anh lại lần nữa rồi, anh Freddy.”

Freddy vùi đầu xuống, tinh tế dùng môi lưỡi trêu đùa, khiêu khích cô, rồi lắng nghe những tiếng kêu nhỏ vỡ vụn của cô truyền tới. Anh vô cùng hài lòng, chậm rãi nói: “Đặc biệt là ở phương diện thân thể, em phải nhận thức một lần nữa…”

Sau đó, Mễ Hòa ở trong tàu ngầm bong bóng, bị Freddy nhấm nháp từ trên xuống dưới, trên người trồng đầy những dấu dâu đỏ hồng, ngay cả sức lực phản kháng cô cũng không có, bởi vì cả người cô đã mềm nhũn như nước.

Có điều Freddy vẫn khắc chế dục vọng của bản thân, anh vẫn đè lên người Mễ Hòa, dùng tay cô giúp bản thân giải quyết.

Chờ Mễ Hòa hòa hoãn lại, thẹn thùng muốn mặc lại trang phục bảo hộ, lại bị Freddy giữ chặt rồi ôm lấy cô, cả người cô chỉ còn mỗi cái vòng cổ ngọc lục bảo mà Freddy tặng, màu xanh nồng đậm càng nổi bật lên da thịt trắng nõn của cô.

Cho dù đá quý lấp lánh thế nào cũng không rực rỡ lóa mắt bằng cơ thể mềm mại trắng nõn của Mễ Hòa, bóng loáng như lụa, khiến anh yêu thích không nỡ buông tay. Trong mắt Freddy, tất cả đồ trang sức đá quý đều chỉ làm nền cho cô mà thôi, bản thân cô mới là bảo vật lớn nhất.

Mễ Hòa nói: “Em cứ cảm thấy trước kia em đã quen một người anh giả, càng lúc càng cảm thấy đang bị anh lừa.”

Freddy nhe răng cười: “Sau này em sẽ nhận ra anh rất tốt đấy.”

Mễ Hòa hừ hừ một tiếng, trong giọng nói vẫn còn dư âm lúc nãy nên mềm nhũn và quyến rũ, cô coi như không nghe hiểu ý ám chỉ trong lời nói của anh.

Anh ôm lấy cô, hai người cùng nhau ngẩng đầu nhìn đại dương xinh đẹp lóa mắt trên đỉnh đầu.

Tường của tàu ngầm bong bóng phát sáng nên hấp dẫn rất nhiều loại cá thích sáng và sinh vật phù du, thậm chí còn thành công khiến đàn sứa phát sáng bơi xung quanh tàu ngầm.

Những con sứa này trôi theo dòng nước, phát ra ánh sáng trắng, toàn bộ cơ thể bọn nó trong suốt, dao động chập chờn theo nhịp chuyển động của dòng nước, đàn sứa tập trung lại một chỗ, trông như thể có vô số ngôi sao đang bao quanh lấy bọn họ.

Freddy ôm Mễ Hòa, hôn những nụ hôn dịu dàng lên trán cô.

Cho dù anh chỉ ôm cô, chia sẻ độ ấm với cô, cả hai lẳng lặng ở bên nhau cũng khiến nội tâm anh cảm thấy bình yên hơn bao giờ hết.

Bình Luận (0)
Comment