Sau đó Mễ Hoà lại phát hiện, từ lúc cậu bé bắt đầu đi vào chuồng gà đã có mấy con người máy gà trống vây quanh cậu bé, tựa như đang bảo vệ bé.
Mễ Hoà bỗng nhiên cảm thấy phương pháp chú A Khoan dạy trẻ nhỏ rất thú vị. Nhưng mà suy nghĩ cẩn thận lại một chút, một người có thể đông lạnh năm trăm năm, tỉnh lại còn có thể tiếp tục là đại gia thì chắc chắn không phải dân chúng bình thường rồi. Người như vậy vào năm trăm năm trước đã dám đông lạnh bản thân, cũng rất lợi hại.
Fionn ở trong lồng ngực Freddy nhìn thấy anh trai nhỏ đi chơi đã sớm gấp gáp không chờ nổi nữa, cậu bé duỗi tay chỉ vào anh trai nhỏ chạy tới chạy lui ở bên trong, miệng phát ra mấy tiếng “ê a”.
Đôi mắt của Freddy nhìn thẳng vào cậu bé: “Có phải con cũng muốn đi vào chơi đúng không?”
Fionn có vẻ đang tự hỏi Freddy có ý gì, sau đó cậu bé gật đầu.
Freddy lại nói: “Nhưng mà những con gà đó sẽ tấn công con, con còn quá nhỏ.” Anh dùng động tác tay tạo ra dáng vẻ gà tấn công cậu bé, Fionn lập tức hiểu rõ. Cậu bé vung tay một cái đã bắt được chim Diệu Âm đang đậu trên vai Freddy, chim Diệu Âm còn tưởng rằng Fionn muốn chơi với nó, duỗi cánh muốn chạm vào khuôn mặt của Fionn, kết quả bị cậu bé bắt được đôi cánh.
Freddy tức cười trước động tác của Fionn, anh thả cả Fionn và chim Diệu Âm vào trong chuồng gà, mà anh và mấy người Mễ Hoà đứng nhìn ở phía xa.
Anitta ở bên cạnh còn nói: “Không cần sợ hãi, từ lúc cháu ở trong bụng mẹ dì đã dạy cháu mấy chiêu rồi?”
Đào Tử hỏi: “Hay là tớ đi vào chơi cùng với thằng bé nha?”
A Khoan ở bên cạnh nói: “Con trai ấy mà, từ nhỏ đã phải dũng cảm một chút, nếu không làm sao có thể sống một cách dũng cảm ở thế giới này được chứ? Sinh mệnh hơn một trăm năm, chẳng lẽ tính vẫn luôn dựa vào tiền trợ cấp của chính phủ để nằm chờ chết trong nhà sao?”
Mễ Hoà nhìn thoáng qua Freddy. Fionn là một đứa con trai, Mễ Hoà đa phần đều nghe theo ý kiến của Freddy, cô cũng không muốn bồi dưỡng Fionn trở nên quá mềm yếu. Freddy nói: “Có vấn đề gì thì anh sẽ lập tức đi vào.”
Chim Diệu Âm vào chuồng gà xong lập tức sửng sốt, những con gà mái đó cũng sửng sốt theo. Bởi chúng không nghĩ tới trong một đám gà hai đầu giản dị bỗng nhiên có một con chim lạ có cánh năm màu cao lớn, nó có mặt người nhưng lại có đôi cánh cực kỳ lộng lẫy hoa lệ.
Chim Diệu Âm lập tức mở cánh ra, bảo vệ Fionn ở phía sau nó. Hành động này của nó khiến cho mọi người đứng ở bên cạnh xem đều không nhịn được cười. Anitta còn nói: “Đúng là không phí công đã nuôi dưỡng nó lâu như vậy, tên nhóc này thật sự rất thông minh.”
Dương Âm nói tiếp: “Chim Diệu Âm vẫn luôn coi Fionn như anh em của mình.”
Mễ Hoà nhìn hai nhóc con trông như dở hơi ở trong chuồng gà kia, cõi lòng mềm nhũn. Cô nhớ tới những ngày tháng ở bên cạnh chim Diệu Âm, nó ngây ngốc chơi sâu, đáng yêu cọ khuôn mặt của cô, còn có bộ dạng thương tâm vì bị trụi lông của nó nữa.
Mọi người đều đang trưởng thành, ngay cả Diệu Diệu của cô cũng đang trưởng thành rồi.
Thật ra Fionn vẫn chưa đứng quá vững được, đi đường cũng trắc trở gập ghềnh. Cậu bé túm lấy cánh của chim Diệu Âm, dựa vào rào chắn của chuồng gà rồi cùng nhau đi tới. Bọn họ đi tới nơi nào thì gà mái ở đó cũng đều bị doạ bay lên, có một vài con gà mái còn muốn công kích chim Diệu Âm và Fionn, bị chim Diệu Âm duỗi đôi cánh dài quét vài cái. Dù sao chim Diệu Âm cũng cao lớn hơn chúng nó rất nhiều, những con gà mái đó đó vẫn không thật sự dám đối đầu với nó.
Fionn đi trong chốc lát, sau đó bỗng nhiên dừng lại.
Những người lớn bên ngoài nhìn thấy cậu bé ngồi xổm xuống, mọi người còn tưởng rằng bé thấy mệt rồi, kết quả thế mà cậu bé nhặt một quả trứng gà lên từ bên trong đám mây!
Cậu bé nhặt được trứng gà nở nụ cười, cái miệng nhỏ cong lên cười cực kỳ vui vẻ, hai lúm đồng tiền bên môi ngọt ngào đến mức trái tim người ta muốn tan chảy.
Lúc này con trai nhỏ của A Khoan ở bên gà đuổi theo gà một lúc cũng đã mệt mỏi, nhìn thấy Fionn đã vào được nên đi lại gần đây. Cậu bé nhìn thấy Fionn nhặt được một quả trứng, bé còn lớn tiếng kêu: “Đó là trứng gà!” Sau đó cậu bé cũng nhặt được một quả trứng gà ở chỗ gà mái vừa ấp xong, giơ lên nói với Fionn: “Xem đi, anh cũng có!”
Hai đứa nhỏ lập tức châu đầu vào nhau. Fionn không hiểu đây là cái gì, nhưng cậu bé vẫn luôn cầm nó trong tay, hai bàn tay nhỏ đầy thịt vô cùng cẩn thận ôm lấy quả trứng gà.