Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 58 - Chương 58.

Chương 58. - Chương 58. -

Mễ Hòa lại tiếp tục kể cho Lita nghe về những chuyện đã xảy ra hôm nay, hai cô nhóc xúm lại ríu rít hoài không ngớt, ông ngoại thấy vậy cũng híp mắt cười hiền: “Trông Lita như vầy mới giống con nít chứ.”

Bác cả không nói lời nào.

Nhưng ngày tháng tươi đẹp thường trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc kỳ nghỉ hẻ của Mễ Hòa đã đến điểm cuối, và cũng là lúc cô phải rời khỏi Mars.

*

Hannah biết Mễ Hòa phải rời đi, nên dẫn cô đi mua rất nhiều quà để mang về Trái Đất. Có một vài hạt giống đang thịnh hành ở Mars mà cô muốn, còn mua thêm cho cô một ít quần áo bé gái và đồ chơi, đương nhiên cũng mua cả ít sách vở nữa. Nguyên văn của Hannah là: “Mặc dù chúng ta đều sử dụng thiết bị đầu cuối cá nhân để lưu trữ dữ liệu, nhưng sách vở làm từ giấy có thể kích thích sự yêu thích nguyên thủy của con người đối với chữ viết.”

Mễ Hòa:…

Được rồi, cô ấy là học sinh giỏi, cô ấy nói gì cũng đúng cả.

Lúc mua quần áo, Hannah cầm quần áo khua tay múa chân ướm thử lên người cô, vừa thử vừa nói: “Năm nay con mới mười hai tuổi đã cao như vậy rồi, vào mùa đông vóc dáng chắc chắn còn cao hơn nữa, vậy bộ đồ này sẽ nhỏ mất tiêu rồi? Lúc mười ba tuổi hẳn sẽ không mặc được nữa…”

Nói xong Hannah bỗng nhiên nhận ra, sau này cô ấy sẽ không được ở bên cạnh Mễ Hòa mỗi ngày, những niềm vui nỗi buồn của cô khi trưởng thành đều sẽ không có sự tham dự của cô ấy.

Đột nhiên Hannah cảm thấy thương tâm.

Đây là lần đầu tiên từ sau khi cô ấy quyết định ở lại Mars, Hannah nhận ra được ý nghĩa của vấn đề này đối với Mễ Hòa và cô ấy.

Cô ấy bỗng nhiên không nói nữa, sau đó mượn động tác, cầm một bộ quần áo khác lên: “Chắc là nên mua luôn cả quần áo cho năm mười ba tuổi mới đúng.”

Mễ Hòa cũng hơi đau lòng, cô vừa mới quen với mọi người ở Mars, hơn nữa cũng không muốn chia xa với Hannah, nhưng cô khuyên bản thân nên nghĩ tới Trung tá Dương ở Trái Đất, ngoài ra còn cả Mộc Thần nữa, cũng đã lâu cô không gặp bọn họ. Mấy ngày nay anh Thần Thần đều từ chối cuộc gọi video ảnh ba chiều của cô khiến Mễ Hòa có hơi buồn bực.

Cô nhớ tới tối qua khi Trung tá Dương biết cô sắp về Trái Đất, anh ấy vui mừng tới nỗi cười lộ ra cả hàm răng trắng, còn nói: “Mật Đường, cha nhớ con muốn chết, hay để cha tới Mars đón con?”

Đương nhiên Mễ Hòa biết đây là chuyện không thể nào, Trung tá Dương không thể tùy tiện rời khỏi địa cầu nếu không có mệnh lệnh. Lần trước anh ấy lái tàu vũ trụ đưa Mễ Hòa và Hannah tới trạm không gian của sao Thổ vẫn là nhờ cố ý đi xin lệnh của Thượng tá Muller.

Nghĩ tới người thân và bạn bè của Trái Đất, cảm xúc ly biệt của cô cũng giảm xuống không ít.

Ngài Collins biết cô phải rời khỏi đã giúp cô và Hannah một ân tình lớn, chú ấy nói: “Luke muốn tới trường quân đội ở tinh cầu Alex, vừa đúng lúc bạn anh có một tàu vũ trụ thương mại muốn tới đó, anh đã nhờ người ta dẫn Luke đi cùng, cũng có thể dẫn Mễ Hòa cùng đi chung, trên đường tới tinh cầu Alex vừa đúng lúc phải đi qua trạm không gian của sao Thổ.”

Bởi vì chiến tranh với quái vật máu đen, đi lại trong vũ trụ không còn an toàn như trước, thậm chí những hải tặc trong vũ trụ cũng trở nên phách lối hơn. Để Mễ Hòa một mình ngồi tàu vũ trụ về lại Trái Đất Hannah cũng không thật sự yên tâm, Ngài Collins có thể giúp đỡ một chút vô cùng hợp với tâm ý của cô ấy.

Mễ Hòa cũng rất cảm ơn Ngài Collins, chú ấy xoa xoa đầu cô nói: “Bé Mễ Hòa ngoan như thế, sao chú có thể để cháu ngồi tàu vũ trụ một mình vô cùng nguy hiểm như thế được?”

Sau đó chú ấy nói tiếp: “Chờ khi nào cháu được nghỉ lại tới Mars chơi, tới lúc đó chú sẽ nói Luke đi đón cháu.”

Trong lòng Mễ Hòa cảm thấy ấm áp, cảm thấy Ngài Collins thật sự rất tốt, trong lòng lại một lần nữa thắp một ngọn nến cho người cha ruột, cha cô thật sự chẳng có lấy chút cơ hội nhỏ nhoi nào cả!

Mễ Hòa ngoài mua đồ cho mình thì còn mua quà cho cả mấy người Trung tá Dương, Doro, Mộc Thần. Hannah cũng mua một ít quà cho những người đồng nghiệp đã cùng làm ở tổ nghiên cứu khoa học, coi như quà lưu niệm, tuy rằng người định hướng không quá chú ý tới mấy cái này, nhưng ở bên cạnh Mễ Hòa một thời gian dài, tâm của Hannah cũng mềm mại đi rất nhiều.

Người nhà Linley biết Mễ Hòa phải đi, mỗi người đều chuẩn bị quà cho cô, ông ngoại mua cho cô một cái váy hoàn toàn bằng vải bông, bà ngoại tặng kẹp tóc, bác cả tặng chương trình học trên mạng, cậu tặng sách bài tập cấp hai…

Bình Luận (0)
Comment