Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 59 - Chương 59.

Chương 59. - Chương 59. -

Mễ Hòa thật sự muốn nói với bác cả và cậu rằng sách bài tập và sách học trên mạng của cô đủ rồi, không cần nhiều như vậy đâu!

Chị họ Lita lại vô cùng có tâm, tặng cô tư liệu học tập mà chị ấy cất giữ từ hồi cấp hai, đều là các tri thức trọng điểm và những ý tưởng học tập mà chị ấy lưu giữ trên thiết bị đầu cuối cá nhân của mình, là bí kíp học tập độc nhất vô nhị của học sinh giỏi.

Hannah còn rất vui mừng nói với Mễ Hòa: “Con phải xem các tài liệu mà chị họ đưa cho nhé, học tập cho tốt.”

Mễ Hòa còn muốn nói có thể đưa tiễn cô cho tốt được không? Không nhắc tới thành tích học tập không được sao?

Nhưng đối mặt với sự nhiệt tình của mọi người, Mễ Hòa chỉ có thể nói “vâng”, chị họ Lita còn vỗ vỗ bả vai cô, nói: “Em cố gắng nỗ lực lên, cố gắng thi cấp ba ở Mars, khi đó chị sẽ che chở cho em, mấy lời nói của chị vẫn còn dùng được.”

Mễ Hòa cong khóe môi, đôi mắt nâu thật to lóe lên chút ánh sáng, cô ôm lấy cơ thể mềm mại của Lita, gọi một tiếng: “Chị Lita, em sẽ nhớ chị lắm!”

Hiển nhiên Lita không nghĩ tới Mễ Hòa sẽ ôm chị ấy, khiến chị ấy có chút không kịp phòng ngừa, nhưng vẫn cảm động nói: “Chị sẽ không nhớ em, Mễ Hòa ngu ngốc.” Thương cảm khi đưa tiễn gì đó không quá phù hợp với thân phận của chị ấy.

Sau đó vẫn là Hannah ngăn cản cảm xúc đưa tiễn không được bình tĩnh này của mọi người, cô ấy nói: “Nghỉ hè sang năm Mễ Hòa còn tới, mọi người không cần lãng phí thời gian như này.”

Mễ Hòa cầm theo một đống lễ vật mà mọi người tặng, đi theo Hannah ngồi lên phi hành khí, phi hành khí đi ngược lại theo tuyến đường cũ. Trên sân ga chỗ phi thuyền chuẩn bị xuất phát, Hannah và Mễ Hòa giao hành lý cho người máy chở đi.

Hannah lại xoa xoa đầu Mễ Hòa, nói: “Có chuyện gì con phải kịp thời nói cho mẹ biết, gặp phải chuyện không vui cũng đừng giấu trong lòng.” Nói xong cô ấy lại cảm thấy không đúng: “Mẹ đi rồi không có ai quản được con nữa, chỉ sợ con sẽ phá hỏng căn cứ mất.”

Mễ Hòa lập tức làm sáng tỏ, đồng thời bày tỏ thái độ tích cực: “Sao lại thế được chứ? Con quay về nhất định sẽ học tập thật tốt!”

Hannah nói: “Đúng vậy, mẹ sẽ giám sát thành tích của con, không thể buông lỏng!”

Mễ Hòa gật đầu, trong lòng thầm nghĩ chỉ cần thành tích học tập của cô không tệ lắm là được rồi, cô còn lập chí muốn mở một tiệm cơm nhỏ, thành tích học tập chỉ là mây bay… Mễ Hòa chỉ có thể dùng những việc này mới có thể an ủi bản thân không nghĩ tới những môn vật lý hóa học khủng bố cần phải học ở cấp ba.

Ai có thể nói cho cô biết, tại sao kiến thức vật lý cấp ba dành cho người định hướng lại không khác lắm với vật lý mà cô học ở đại học ở đời trước chứ? Người định hướng rốt cuộc muốn làm gì!!! Ngay cả mua đồ cũng có người máy tự động tính giá tiền, vì sao lại phải tự ngược bản thân học những thứ khó khăn như vậy chứ?

Hannah phàn nàn vài câu, rồi bỗng nhiên cô ấy không nói gì nữa.

Mễ Hòa ngẩng đầu nhìn cô ấy.

Cô thấy trong mắt Hannah ngập nước.

Hannah không đợi Mễ Hòa nhìn rõ đã ôm lấy cô.

Đây là một trong những lần ít ỏi Hannah chủ động ôm lấy cô, cô cũng ôm lấy cô ấy.

“Mẹ, mẹ không cần đau lòng, con sẽ thường xuyên tới thăm mẹ.”

Trong lòng Hannah lúc này đang nghĩ, tới lúc chia tay thế này vẫn là đứa nhỏ Mễ Hòa an ủi cô ấy. Tính cách đứa bé này rốt cuộc giống ai chứ, cô và Trung tá Dương đều không phải người sẽ chăm sóc cho tâm tình của người khác mà?

Tới bây giờ Hannah vẫn còn nhớ rõ lúc Mễ Hòa sáu bảy tháng, lần đầu tiên bé duỗi tay ra muốn cô ấy ôm. Lúc Mễ Hòa còn là trẻ con, thân mình nhỏ xíu vừa thơm vừa mềm, đôi mắt trong veo mở to, trong ánh mắt đều là vẻ chờ mong và yêu mến với cô ấy.

Đã nhiều năm trôi qua, Mễ Hòa giờ đã là cô gái nhỏ, vóc dáng cao cao, nhưng ánh mắt vẫn trong trẻo như thế.

Cuối cùng Hannah nhỏ giọng nói: “Sau này mẹ không ở bên cạnh con nhất định phải tự chăm sóc bản thân cho tốt.”

Mễ Hòa gật gật đầu.

Cô cũng sợ bản thân sẽ khóc.

Sợ sau khi cô khóc rồi sẽ bị Hannah nói rằng như thế không phù hợp với phương thức giao tiếp của người định hướng.

Lúc chia ly vẫn không nên quá đa cảm rồi.

Mễ Hòa không nói gì nữa bởi vì Luke tới, cậu ấy đang chào hỏi Hannah. Cậu ấy vô cùng có hảo cảm với người thím tương lai này, hơn nữa dung mạo cậu ấy phi phàm, Hannah đối xử với cậu ấy cũng khá tốt, cũng không khách sáo nói: “Cháu chăm sóc Mễ Hòa một chút nhé, có khả năng con bé sẽ có phản ứng khi thực hiện bước nhảy.”

Luke nói: “Mễ Hòa là em gái cháu, cháu sẽ chăm sóc em ấy thật tốt.”

Hannah nghe vậy trong lòng vô cùng hài lòng, thậm chí còn thêm tràn ngập chờ mong về cuộc hôn nhân với Ngài Collins. Cảm xúc chờ mong với cuộc sống mới cũng khiến cảm xúc u sầu vì chia xa với Mễ Hòa của cô ấy tan đi một chút.

Một cậu trai tóc đen đeo mắt kính đứng bên cạnh Luke, Mễ Hòa gọi cậu ta một tiếng: “Anh Freddy!”

Cậu trai tóc đen Freddy ngước mắt lên nhìn cô, cặp mắt màu xanh lục đầy sức sống nhìn xuyên thấu qua kính mắt mà nhìn về phía Mễ Hòa: “Xin chào, cô Mễ Hòa.”

Giọng nói réo rắt của anh vang lên bên tai Mễ Hòa.

Bình Luận (0)
Comment