Thượng tá Dương lại nói tiếp: “Hơn nữa Mật Đường của cha tốt và hiền lành như vậy, dù có lên làm Hoàng hậu thì cũng là một Hoàng hậu thiện lương mà, cha thấy có rất nhiều người thường trên Tinh Võng ủng hộ con lắm đó.” Nói tới đây, Thượng tá Dương còn có chút đắc ý: “Mấy bức ảnh về cha được lan truyền trên Tinh Võng ngầu quá xá, bọn họ đều khen dáng người của cha đẹp đấy!”
Nói tới đây, Thượng tá Dương cười cười: “Dạo này dì Linda của con còn bảo cha phải ăn ít lại, nói vòng hai của cha hơi to ra rồi.” Ông ấy chỉ vào đống sủi cảo đã được gói xong: “Nhưng mà bây giờ trình độ làm sủi cảo của cha càng ngày càng giỏi đó nha, gói còn đẹp hơn cả người máy nữa.”
Ông ấy cứ nhắc mãi với Mễ Hòa: “Cha cảm thấy sủi cảo do con người tự tay gói mang lại cảm giác ấm áp hơn nhiều, cha còn cố ý đi bắt cua lớn về, thịt cua và gạch cua là do dì Linda tách ra cho mấy đứa đấy, trừ con ra thì cha còn gói cho Mộc Thần một phần.”
Mễ Hòa lại nghe cha nói thêm về rất nhiều chuyện vụn vặt bên kia, giọng nói của cha làm cô thấy an tâm hơn rất nhiều.
Mặc kệ lý do cô được sinh ra là gì, tình yêu mà những người xung quanh dành cho cô là thật sự, những cái ôm, sự ấm áp thậm chí là sự cảm động đó đều không phải là giả.
Nghĩ tới đây, Mễ Hòa lại có can đảm để đối mặt với Hannah và Doro.
Có Freddy làm bạn bên cạnh, Mễ Hòa ngồi xuống cùng với Doro và Hannah.
Mễ Hòa nhìn hai người họ rồi nói thẳng: “Con đã nghe được hết cuộc nói chuyện của hai người với tiến sĩ Flaxen vào chiều nay rồi.”
Biểu tình của Hannah lập tức cứng đờ, sắc mặt cũng tối sầm đi. Bà ấy há miệng thở dốc, một người luôn lấy lý trí làm đầu như Hannah thế mà bây giờ chỉ có thể gọi tên của Mễ Hòa chứ không biết nên nói thế nào: “Tiểu Mễ à...”
Doro nhìn về phía Mễ Hòa: “Nếu cháu đã biết hết thì bác cũng không còn gì để nói cả, sự thật đúng là những gì cháu đã nghe đấy. Nhưng cháu đừng vì thế mà tự nghi ngờ bản thân nhé.” Doro nói: “Từ bản chất tới nói thì hiện giờ cháu cực kỳ quý giá, nếu nói Hoàng tử Friedrich thống trị Đế Quốc là có thể dẫn dắt mọi người bước thêm một bước, có được cuộc sống càng thêm thoải mái và giàu có...”
“Thì cháu, Mễ Hòa à, cháu có thể giúp con người có được càng nhiều tương lai hơn.” Doro dùng đôi mắt thông minh của mình nhìn cô: “Tiểu Mễ, cháu sẽ mang đến hy vọng cho hàng tỷ sinh vật trong vũ trụ này.”
Mễ Hòa nghe thấy Doro nói như thế thì lẩm bẩm: “Vậy có phải bác sẽ nhốt cháu vào phòng thí nghiệm để nghiên cứu không?” Cô chợt nhớ tới con quái vật máu đen mà Doro bắt sống được lúc cô còn bé, khi đó ông ấy đã vắt kiệt hết mọi tài nguyên có thể kiếm được từ trên người của nó rồi mới bỏ đói nó cho tới chết...
Doro nhìn cô bằng ánh mắt khinh bỉ: “Nếu người này không phải là cháu thì cháu nghĩ cháu còn có thể ngồi ở đối diện nói chuyện với bác ư?”
Nếu người này không phải là Mễ Hòa thì chỉ sợ đã sớm thành đối tượng nghiên cứu của ông ấy rồi, có lẽ lúc này người đó đang nằm trong bể nuôi cấy nói chuyện với ông ấy cũng nên...
Mễ Hòa run lập cập, Doro nói: “Cháu yên tâm đi, bác đã tiêu hủy và sửa chữa toàn bộ số liệu về cháu rồi, cháu không cần lo lắng chuyện này sẽ bại lộ đâu.”
Nghe Doro nói như vậy xong, Mễ Hòa bất ngờ nhận ra, nếu bí mật của mình mà bị người ta biết thì mọi chuyện sẽ cực kỳ khủng bố. Đừng nói là Hoàng hậu của Đế Quốc, cho dù là Quốc vương thì nói không chừng cũng sẽ bị túm cổ xuống để “cứu vớt” toàn nhân loại…
Doro liếc cô một cái: “Yên tâm đi, sao bác có thể để cháu rơi vào tình cảnh nguy hiểm đó được? Qua hai ngày nữa bác và Hannah sẽ làm giải phẫu cấy ghép ký ức cho tiến sĩ Flaxen, tuy điều này không công bằng với cô ta nhưng chúng ta cũng không còn cách nào khác cả. Chỉ có như vậy thì bí mật của cháu mới có thể là bí mật thôi.”
Ban đầu Doro muốn nói chuyện này với thái độ lạnh lùng nhất có thể, nhưng đến cuối cùng thì ngay cả ông ấy cũng cảm nhận được tình cảm của mình dành cho Mễ Hòa tràn ra từ trong từng câu chữ: “Tiểu Mễ à, bác sẽ bảo vệ cháu thật tốt.”
Mễ Hòa nghe xong thì hốc mắt cũng ươn ướt.
Thậm chí buổi chiều lúc Flaxen nói ra bí mật của Mễ Hòa, phản ứng đầu tiên của Doro cũng là bảo vệ cô, cho dù là lúc nào thì ông ấy cũng đối xử với cô tốt như thế, làm gì còn chỗ nào cần nghi ngờ ông ấy nữa chứ?
Tình cảm giữa người với người sao có thể dùng đôi ba câu để nói cho rõ được?
Freddy vẫn luôn im lặng nãy giờ bỗng nhiên nói với Doro: “Cho nên số liệu của Mễ Hòa mà bác từng cho cháu xem cũng là số liệu đã qua sửa chữa đúng không?”
Nói tới đây, Doro dừng một chút, dường như có gì đó khó mở miệng, cuối cùng ông ấy gật đầu: “Đúng vậy.”