Freddy nói: “Cho nên khi Fionn làm nghi thức rửa tội, bác mới nói là bác không thể vào lễ đường Hiền Triết được, bác nói rằng mình đã không tuân theo khoa học nữa. Bởi vì bí mật về gen của Mễ Hòa đã khiến bác phải nói dối cháu rất nhiều, bao gồm cả chuyện trong loại đất kia có nguyên tố chữa được cho cháu, thậm chí cả chuyện mà hoạt tính của gen cháu được tăng cường sau khi ăn xong Huyễn Lân của Ngư Vương Tiếu Tiếu, đúng không?”
Doro nói: “Đúng vậy, cho dù cháu không ăn Huyễn Lân, chỉ cần cháu ở bên cạnh Mễ Hòa thì con bé cũng có thể dần dần thay đổi vấn đề về gen của cháu, tựa như những loài thực vật đã được con bé trồng và được chữa trị gen khi trước vậy.”
“Vì một bí mật cho nên phải nói dối thật nhiều...”
Mễ Hòa nghe thế thì chợt nhớ tới những buồn khổ của Doro, nghĩ tới chuyện Doro đã rất ít nghiên cứu khoa học sau khi Fionn ra đời, là do lương tâm của ông ấy đang khiển trách vì ông ấy đã vi phạm lời răn của người Alex sao?
Doro nói: “Cháu phát hiện bí mật này từ khi nào?”
Freddy lập tức nói ra chuyện Mễ Hòa bị thương ở vệ tinh Titan, Doro thở dài một hơi: “Cháu đúng là người kín kẽ, đã phát hiện ra lâu như vậy rồi mà không lộ ra chút manh mối nào.”
Freddy nói: “Thật ra cháu cũng hiểu lý do bác giấu chuyện này với cháu.” Anh tạm dừng một chút rồi nhìn về phía Doro: “Bác sợ sau khi cháu phát hiện bí mật này thì sẽ gây khó dễ cho em ấy đúng không?”
Doro không nói gì, hành động này tương đương với việc ông ấy đã cam chịu lời mà anh nói.
Mễ Hòa không ngờ trong chuyện này lại còn có nhiều ẩn ý như vậy, Freddy nói: “Cháu không trách bác về việc bác nghĩ về cháu như thế, bởi vì bí mật của Tiểu Mễ quá dễ khiến người ta nổi lòng tham. Bất kỳ một ai biết đến bí mật này đều sẽ tìm mọi cách để kiếm được ích lợi từ trên người em ấy, thậm chí chỉ cần một ống máu thôi cũng đã mang lại tài phú kếch xù cho họ rồi.”
“Nhưng hiểu là một chuyện, về phương diện tình cảm, cháu đã rất đau khổ khi nghĩ rằng mình không còn lại bao nhiêu thời gian, cháu cho rằng bản thân sắp phải rời xa Tiểu Mễ và Fionn, điểm này làm cháu thật sự không muốn tha thứ cho bác.”
Freddy nói: “Nhưng khi ở tinh cầu của người cá Mulai, lúc bác quyết định nhường Huyễn Lân quý giá từ Ngư Vương Tiếu Tiếu cho cháu, cháu đã quyết định sẽ tha thứ cho bác, bởi vì dù biết vấn đề gen của cháu có thể được Mễ Hòa chữa khỏi mà bác vẫn quyết định tặng cơ hội được sống của mình cho cháu. Người thật sự sắp qua đời vì tuổi già là bác, người cần Huyễn Lân nhất cũng là bác, nhưng ngay lúc ấy bác lại nhường mạng sống của mình cho cháu chỉ để giúp cháu được sống lâu hơn.”
“Vì tấm lòng mà bác dành cho Mễ Hòa, cháu quyết định tha thứ cho bác.”
Mễ Hòa nghe đến đây, lại nghĩ đến những chuyện xảy ra lúc trước thì nước mắt rơi như mưa, thì ra đã từng có nhiều sự hy sinh và bảo vệ như vậy.
Doro nói với Freddy: “Bác thiếu cháu một lời xin lỗi.”
Freddy đáp: “Đã qua cả rồi.”
Doro im lặng nhìn anh, trong phòng dần yên tĩnh lại, qua một lúc lâu sau ông ấy mới bảo: “Cháu có thể làm Quốc vương đời thứ sáu của Đế Quốc...” Doro không nói hết nửa câu sau mà sửa miệng: “Người Alex sẽ luôn ủng hộ ngài, bệ hạ của tôi.”
Freddy hơi mỉm cười: “Có lẽ cháu đã có duyên với người Alex từ lúc vừa sinh ra rồi, bởi vì âm mưu của giáo sư Kenda nhỏ nên cháu mới có thể ra đời. Mà bác lại là người cho Fionn có thân phận và chủng tộc thứ hai, cũng dành cho Mễ Hòa tình yêu thương vô bờ bến, hai chúng ta đều không thể cắt đứt được sợi dây liên kết này.” Anh dùng giọng nói dịu dàng gọi Doro: “Ông nội của Fionn ạ.”
Doro hừ nhẹ một tiếng, cả người như vừa trút được gánh nặng: “Sau khi tháo gỡ khúc mắc này xong thì bác cảm thấy nhẹ nhàng hẳn.” Ông ấy đứng dậy: “Xem ra bác có thể tiếp tục cống hiến cuộc đời này cho khoa học được rồi.”
Doro và Freddy rời đi, nhường lại không gian trong phòng cho Mễ Hòa và Hannah.
Hannah nói với cô: “Tiểu Mễ à, mẹ xin lỗi con nhiều lắm.”
Mễ Hòa hỏi lại: “Mẹ xin lỗi về chuyện gì cơ?”
Hannah ôm Mễ Hòa: “Mẹ xin lỗi, vì đã từng dùng con để thí nghiệm.”
“Mẹ xin lỗi, vì đã từng coi con như một đối tượng thí nghiệm.”
“Mẹ xin lỗi, vì mẹ không phải là một người mẹ tốt. Trong quá trình con trưởng thành mẹ lại đi học cách làm mẹ của một đứa trẻ khác.”
Mễ Hòa nghe xong thì chậm rãi nói: “Mẹ có từng chờ mong về sự sinh ra của con không ạ?”
“Có chứ, con là đối tượng thí nghiệm quan trọng nhất, là thành tựu khoa học tuyệt vời nhất của mẹ, đương nhiên là mẹ rất mong chờ lúc con được sinh ra rồi. Khi con sinh ra, lòng mẹ vô cùng kích động, đó là thời khắc khó quên nhất của mẹ đấy.”