Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 70 - Chương 70.

Chương 70. - Chương 70. -

Ở Lapra, có rất nhiều địa danh được gọi là "xx vàng", nhưng nơi được gọi là bãi biển màu vàng thì chỉ có một nơi mà thôi, hơn nữa Lapra còn không mở chỗ đó ra cho người ngoài, có rất nhiều người máy tuần tra, coi giữ ở đó, cấm vào bên trong.

Khi Mễ Hòa mặc quần áo như làm video tránh thoát khỏi sự phát hiện của người máy, đi đến bãi biển màu vàng, cô vẫn chưa nhìn ra nơi này có gì đáng ngạc nhiên, không khác gì bãi biển vừa rồi, chỉ là có nhiều san hô trên bãi biển hơn thôi. Mễ Hòa tiếp tục chạy đi nhặt một số san hô đẹp mắt, Tiểu Lộ và Freddy cũng nhặt một ít với cô.

Sau khi chơi một lúc, trời đã tối.

Mặc dù bầu trời ở Lapra ban ngày là màu xanh nhạt nhưng khi trời tối là màu đen đặc, sông ngân vắt trên bầu trời màu đen vô cùng nổi bật, hành tinh Lapra nằm ở vị trí chính giữa dải ngân hà, vì vậy cô có thể nhìn thấy rất nhiều cảnh vật không thấy được ở Trái Đất.

Mễ Hòa cứ ngạc nhiên bởi những vì sao lấp lánh nhiều đến mức như sắp nghiêng đổ trước mặt như vậy, phong cảnh như vậy thật sự quá đẹp rồi.

Tuy con người đã tiến bộ năm trăm năm, thậm chí đã có kỹ thuật hư cấu ba chiều, nhưng cảm nhận chân thật nhất, trực quan nhất này thật sự là khoa học kỹ thuật không thể thay thế được.

Dưới màn sao trời rực rỡ, Mễ Hòa cảm nhận sâu sắc về sự nhỏ bé của loài người.

"Wow, đẹp quá đi."

"Muốn quay lại quá." Lúc này không biết là Freddy hay là Tiểu Lộ ở bên cạnh đưa cho cô một cây bút camera ba chiều, Mễ Hòa nhớ tới lúc nhìn thấy phóng viên dùng loại bút này khi phỏng vấn hoàng tử ở trong viện bảo tàng Mars. Cô học theo những phóng viên kia nhấn kèn kẹt hai cái, quả nhiên lúc lấy về đã thấy ảnh chụp ba chiều cả bầu trời đầy sao, mặc dù hiệu quả không tốt như thấy tận mắt nhưng rất đẹp.

Mễ Hòa lại ấn thêm mấy lần nữa, còn gửi đến thiết bị đầu cuối cá nhân của mình, viết một câu: "Bầu trời sao ở Lapra thật đẹp."

Sau đó Mộc Thần lập tức trả lời: "Vậy sao?"

Khi Mễ Hòa nói chuyện lại với cậu ta, Mộc Thần hỏi cô: "Khi nào em về?" Hình như câu nói này đã khiến tâm tư của cậu ta bại lộ nên tiếp đó lại nói thêm một câu: "Chú Trung tá đã nói đến mức tai anh mọc kén rồi."

Mễ Hòa nở nụ cười, nói: "Anh Thần Thần, em có mua quà cho anh đó, anh phải đợi em nha."

Một lát sau, Mộc Thần nói: "Được."

Mễ Hòa cảm thấy, cách khoảng cách mấy thiên hà, hình như cô vẫn cảm nhận được Thần Thần đang cười.

Sau đó chị họ Lita cũng nhắn cho cô: "Sao lại chạy đến Lapra rồi?"

Hannah cũng để lại một câu: "Cùng câu hỏi."

Không biết vì sao, bỗng Mễ Hòa rất nhớ Hannah và Trung tá Dương, rất muốn chia sẻ tất cả mọi thứ trước mặt với hai người họ, thậm chí cô còn muốn chia sẻ cả cá vàng Lapra ngon với hai người nữa.

Mễ Hòa nói: "Rất muốn để cha mẹ cũng nhìn thấy phong cảnh xinh đẹp như vậy."

Tiểu Lộ nói: "Tiểu Mễ ngu ngốc, quay video ba chiều cho bọn họ đi."

Bỗng có người sờ đầu của cô nhẹ nhàng như vậy, có chứa chút an ủi, động tác này không giống với Tiểu Lộ thô lỗ, Mễ Hòa đoán là Freddy.

Cô nhỏ giọng nói: "Cảm ơn anh Freddy."

Không có giọng nói của Freddy truyền đến.

Mặt trăng sáng màu bạc của Lapra mọc lên, là màu bạc thật sự, ngay cả ánh sáng cũng là màu bạc nhẹ nhàng. Ánh trăng màu bạc chiếu xuống trên mặt biển màu vàng lấp lánh, ánh trăng màu bạc và nước biển màu vàng chạm vào nhau, tạo thành vô số đốm ánh sáng, lấp lánh như khiến người ta không mở mắt ra được. Mễ Hòa chỉ đành híp mắt nhìn phong cảnh đẹp như vậy trước mặt, cảm thấy có lẽ màu vàng và màu bạc là màu sắc đẹp nhất trên thế giới.

Tiểu Lộ ở bên cạnh phê bình một câu: "Vệ tinh mặt trăng nhân tạo của Lapra quả thật rất đáng giá, ban ngày màu vàng và ban đêm màu bạc mang đến lượng doanh thu lớn cho Lapra, tuy chế tạo vệ tinh tốn rất nhiều tiền nhưng có những du khách tre già măng mọc này sẽ kiếm lại được tiền rất nhanh.”

Giờ Mễ Hòa mới biết thì ra mặt trăng và tia sáng màu bạc xinh đẹp như vậy đều là do con người tạo ra. Nhưng cho dù là nhân tạo vẫn đẹp như vậy, người thiết kế tất cả những thứ này trước đây quả là rất lãng mạn.

Mễ Hòa lẳng lặng nhìn cảnh đẹp như vậy, thầm nghĩ sau này kiếm được tiền sẽ đưa cha mẹ, Dodo, anh Thần Thần và chị Lita cùng với mọi người ở Mars đến xem.

Giọng nói sâu thẳm của Freddy vang lên, anh nói: "Tài nguyên san hô ngọc trai và cá vàng của Lapra sắp cạn kiệt, nếu phong cảnh không đẹp nữa thì sự phồn thịnh ở nơi này sẽ mất rất nhanh, nơi này sẽ không còn là hành tinh giàu có nhất cả vũ trụ, mọi người cũng sẽ không được sống một cách thanh thản, dễ chịu như vậy nữa."

Mễ Hòa định nói trên bờ biển có nhiều đống san hô ngọc trai như vậy, sao lại cạn kiệt chứ.

Bình Luận (0)
Comment