Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 71 - Chương 71.

Chương 71. - Chương 71. -

Lúc này, bỗng có ánh sáng vàng nhấp nhoáng lóe lên trên bờ biển phía sau bọn họ.

Mễ Hòa chớp mắt mấy cái, suýt chút nữa cho rằng mình nhìn bầu trời sao lâu rồi nên hoa mắt, tưởng rằng ánh sao rơi xuống mặt đất.

Nhưng cô không nhìn lầm, thật sự có chút ánh sáng vàng lấm tấm từ dưới bờ biển lan tràn ra. Ánh sáng vàng chậm rãi chảy ra từ dưới hạt cát từng chút từng chút một, sau đó xếp thành hàng, một nửa tan vào trong biển.

Nhưng theo thời gian trôi qua, càng ngày càng có nhiều ánh sáng vàng lập lòe tỏa ra từ dưới hạt cát, thoáng cái đã phủ kín cả bãi biển, nơi này thật sự biến thành bãi biển vàng lấp lánh.

Thì ra, đây mới là bãi biển màu vàng đúng nghĩa.

Bãi biển màu vàng lấp lánh.

Giống như sao lấp lóe đầy trời bỗng chảy xuôi xuống mặt đất, từng ngôi sao lấp lánh chảy vào trong đại dương màu vàng óng.

Giọng nói của Freddy lẳng lặng truyền đến: "Đây là những con cá vàng Lapra nhỏ vừa nở ra trở về biển khơi, sở dĩ cá vàng Lapra được gọi là cá vàng cũng là vì từ khi sinh ra chúng nó đã phát ra ánh sáng vàng."

Mễ Hòa nghĩ thầm, thì ra không phải là bởi vì chúng nó đắt như vàng mà là vì chúng nó phát ra ánh sáng vàng.

"Ấy? Tại sao cá nhỏ lại muốn đi từ đất liền về biển vậy? Không phải chúng nó là cá sao?"

Freddy nói: "Đây là điểm đặc biệt của cá vàng Lapra, con cá lớn lúc nãy chúng ta ăn là cá cái, hai con cá nhỏ, dài là cá đực, trứng của cá vàng được thụ tinh ở trong bụng cá cái, sau đó sẽ truyền cho cá đực mang thai. Cuối cùng việc đẻ trứng là do cá đực có cơ thể dài mảnh, sức lực lớn đẻ trứng ra cá trên bãi cát."

Mễ Hòa nghe vậy, thì ra có nhiều kiến giải như vậy, lúc nãy khi ăn cá cô hoàn toàn không chú ý đến. Cô không khỏi cảm khái: Tất cả mọi người đều cùng học chương trình học của người định hướng, tại sao người ta có thể nhớ kỹ hết còn cô thi xong là quên luôn.

Giọng nói của Freddy lại vang lên: "Nhưng từ khi vào trong hố cát đẻ trứng, đó là một loại thử thách với cá vàng Lapra. Bởi vì chúng nó cần có độ ẩm, khí ô xi và nhiệt độ thích hợp, thiếu một thứ cũng không được. Vì vậy xác suất trứng được ấp nở khoảng năm mươi phần trăm, nhưng mấy năm gần đây xác suất trứng nở đã giảm xuống liên tục, xác suất cá vàng Lapra đẻ trứng cũng giảm xuống, bởi vì san hô ngọc trai thôi thúc chúng nó đẻ trứng bị khai thác trên quy mô rộng, ảnh hưởng đến cá vàng Lapra."

"Vì vậy, cá vàng và san hô ngọc trai mà Lapra sống dựa vào đều đang giảm dần, tuy chính phủ hành tinh đang cứu vãn nhưng một khi đã phá hủy hệ sinh thái thì phục hồi lại không hề dễ dàng, nhất là khi thời gian san hô ngọc trai trưởng thành rất chậm, phải mất hơn trăm năm mới có một viên san hô trưởng thành.”

Mễ Hòa nghe mới biết thì ra san hô này mọc lâu đến vậy, vừa rồi nhặt nhiều san hô như vậy giờ cầm thì gượng gạo.

Tiểu Lộ chậm rãi nói: "Chuyện như môi trường sinh thái bị loài người phá hoại không chỉ xảy ra một lần như bây giờ, chẳng phải từ xưa đến nay vẫn luôn xảy ra một cách tuần hoàn sao? Nói đến nơi khởi nguyên của Trái Đất chúng ta đi, bộ dạng bây giờ thế nào? Thực vật biến dị và động thực vật tuyệt chủng, thuốc dinh dưỡng hương vị giun, loài người ở một ngàn năm trước sẽ nghĩ tới sao?"

Mễ Hòa nghĩ thầm: Anh Tiểu Lộ, không cần đến một ngàn năm, loài người ở năm trăm năm trước nói cho anh biết, em thật sự không nghĩ tới sẽ có ngày em ăn thuốc dinh dưỡng hương vị giun.

Freddy khẽ thở dài một tiếng, nhỏ đến mức gần như không có.

Cả ba người trầm lặng.

Mễ Hòa phá vỡ sự im lặng, vui sướng nói: "Nhưng anh xem bây giờ đi, những con cá nhỏ này đều đang quay về biển lớn, chỉ cần biết bù lại, vẫn chưa muộn."

Tiểu Lộ lại nói: "Vô dụng thôi, vì xác suất cá vàng Lapra sinh sôi nảy nở rất thấp, đã không đủ để cung ứng cho nhu cầu ngày càng nhiều thêm nữa, hơn nữa loại cá này chỉ có thể sinh sản ở Lapra, đưa nó đến bất kì hành tinh nào khác nó cũng không sinh sôi."

Mễ Hòa nói: "Vậy thì đi tìm phương pháp sinh sản, nghĩ đến gà hai đầu chúng ta ăn, còn có gạo và dưa hấu nữa, đó không phải là những thứ mới thay đổi mấy năm gần đây sao? Không có gì là không thể cả, chỉ cần tìm được phương pháp."

Freddy nói: "Đúng vậy, chỉ cần tìm được phương pháp."

Tiểu Lộ bỗng nói: "Vì vậy cậu mới bắt đầu sửa ngành học khoa học sự sống phân tử sao?"

Mễ Hòa mới lên lớp mười, lời này là nói với Freddy, nhưng Freddy cũng không trả lời.

Đêm hôm đó, bọn họ ngủ trên bãi biển màu vàng, đương nhiên không phải là lấy trời làm chăn, lấy đất làm nhà, chiếc áo tàng hình đó còn có thể làm túi ngủ, nhấn một cái nút khác, áo tàng hình sẽ hơi phồng lên, cả cơ thể tức khắc ấm áp lên. Bọn họ nằm trên bãi biển màu vàng đẹp nhất Lapra, nhìn bầu trời sao đẹp nhất dải ngân hà, khiến Mễ Hòa trải qua một đêm khó quên ở đây.

Ngày hôm sau lúc rời đi, Mễ Hòa lưu luyến không rời, Tiểu Lộ nói với Mễ Hòa: "Khi nào em muốn đến đây thì nói với anh một tiếng là được."

Mễ Hòa gật đầu, vừa rồi lúc qua cổng gác, túi san hô ngọc trai của cô khiến cho nhân viên ở cổng gác nhìn chằm chằm mấy lần, ngay cả mắt của người máy quét hình cũng quét qua người cô mấy lần, sau đó Tiểu Lộ chà một cái lên người máy mới không gây ra sự chú ý.

Mễ Hòa cảm thấy mình đã gây thêm phiền phức cho Tiểu Lộ: "Hay là em trả những viên san hô này lại."

Bình Luận (0)
Comment