Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 72 - Chương 72.

Chương 72. - Chương 72. -

Tiểu Lộ cười hì hì nói một câu: "Không sao, ai bảo anh đây là hoàng thân quốc thích, có đặc quyền."

Lúc này Mễ Hòa mới nhớ tới cô của Tiểu Lộ là hoàng hậu đã qua đời. Nhưng khi học lịch sử Đế Quốc, các thế hệ hoàng hậu và gia tộc của hoàng hậu đều không có cảm giác tồn tại. Mễ Hòa cho rằng là do Vương tộc Otto quá thông minh, vì vậy gia tộc của hoàng hậu không có cơ hội phát huy.

Không đợi cô ngẫm nghĩ tiếp, bọn họ đã lên phi thuyền, thuyền trưởng còn hỏi bọn họ đi chơi có vui không, Mễ Hòa vui vẻ nói: "Rất vui." Thuyền trưởng nhìn xuyên thấy Mễ Hòa cầm túi san hô nặng trĩu, vẻ mặt có phần bất ngờ, nhưng ông ấy đã thu lại rất nhanh.

Vừa rồi Freddy có việc không đi theo, Mễ Hòa và Tiểu Lộ ở trên thuyền đợi một lát mới thấy anh về, khi đi vào anh xách một cái thùng trên tay, đưa cho Mễ Hòa, chỉ nói hai chữ: "Tặng em."

Mễ Hòa mở ra nắp thùng ra nhìn, vậy mà lại là hai con cá vàng Lapra nhỏ.

Không đợi Mễ Hòa hỏi, Freddy đã nói: "Vừa rồi có người bán ở cổng gác bèn mua hai con. Tuy không sinh sôi nảy nở được nhưng coi như là nhìn thứ mới mẻ đi."

Tiểu Lộ nói một câu: "Cho dù nó chết thì em vẫn có thể nấu canh nếm thử hương vị tươi mới."

Mễ Hòa nhìn món quà quý giá này, cô thật sự rất thích, nhưng cô vẫn cảm thấy Freddy hơi nghèo khó, bởi vì anh vẫn chưa chữa được mắt, vẫn phải đeo kính, nếu có chút tiền là đã trị hết bệnh mắt được rồi, hoặc là đổi mắt giả cho anh chẳng phải là giải quyết được bệnh mắt rồi sao.

Mễ Hòa nói: "Anh Freddy, cái này quá quý giá."

Tiểu Lộ nói: "Em nhận đi, người của gia tộc Collins bọn anh làm gì có ai không mua được hai con cá nhỏ này?"

Mễ Hòa cẩn thận nói: "Nhưng anh Freddy còn đeo kính."

Tiểu Lộ cười ha ha, Freddy bỏ kính xuống, nói: "Mắt của anh không bị bệnh gì, chỉ là anh không thích ánh sáng mạnh quá thôi."

Mễ Hòa mới nhìn thấy Freddy tháo mắt kính xuống, khuôn mặt bình thường kết hợp với đôi mắt như đá quý màu xanh lục, hình như trông đã không còn bình thường nữa, cô cảm thấy mỗi một góc của anh Freddy đều khá đẹp.

Biết Freddy không nghèo khó, Mễ Hòa mới yên tâm. Nhưng cô rất biết ơn vì nhận được món quà quý giá như vậy, không biết nên trả ơn bằng cái gì.

Tiểu Lộ nhìn ra tâm tư của Mễ Hòa, nói: "Nếu em cảm thấy không biết tặng lại món quà gì thì làm chút đồ ăn ngon cho bọn anh đi."

Mễ Hòa gật đầu, sau đó làm một nồi mì canh gà cho bọn họ, Phi thuyền này vốn vận chuyển bột mì, chỉ có điều độ dính của bột mì vũ trụ hơi kém, Mễ Hòa định kéo sợi, kết quả phát hiện ra khi kéo sẽ đứt. Sau đó chỉ đành đổi thành mì cắt tay, nhưng hương vị cũng rất khá.

Canh gà nóng hổi kết hợp với mì cán tay dai dai, khiến người ta ăn vào đổ mồ hôi đầm đìa, hình như những ấm ức đã biến mất theo những sợi mì trơn ngon miệng này, sau đó uống một hớp canh gà. Sau khi một bát mì canh gà vào bụng, thật sự là quá hạnh phúc rồi.

Cuối cùng, Mễ Hòa phải đến trạm không gian Sao Thổ, mọi người sắp tạm biệt nhau. Tiểu Lộ rất không nỡ, nói: "Hay là em Tiểu Mễ đi học với bọn anh đi. Hoặc là em mặc áo tàng hình đi cùng bọn anh cũng được."

Không đợi Mễ Hòa nói gì, Freddy đã nói Tiểu Lộ: "Đừng làm liều."

Tiểu Lộ bất đắc dĩ: "Vậy khi nào được nghỉ em nhớ đến Mars thăm anh nhé." Ngụ ý là khi nào em được nghỉ thì đến Mars làm món ngon cho anh nhé.

Mễ Hòa cười híp mắt, giọng trả lời giòn tan: "Được."

Lúc này lông mày Tiểu Lộ mới giãn ra, sau đó ôm lấy Mễ Hòa, nói: "Ai da, em còn nhỏ như vậy mà anh đã không nỡ để sau này em gả cho tên khốn ngày nào cũng được ăn thức ăn ngon em làm rồi. Em Tiểu Mễ, em cứ không lấy chồng cả đời đi, anh nuôi em!"

Tại sao Mễ Hòa nghe lời này càng lúc càng thấy không đáng tin vậy.

Freddy nói: "Tiểu Lộ, đừng khiến Mễ Hòa lỡ mất thời gian."

Tiểu Lộ mới không thể không buông Mễ Hòa ra, nói: "Sau này tớ cũng muốn sinh ra một đứa con gái đáng yêu như em Tiểu Mễ vậy."

Mễ Hòa: …

Cô thật sự không theo kịp tư duy của anh Tiểu Lộ.

Cuối cùng khi chia tay, Mễ Hòa lấy số thiết bị đầu cuối của Freddy, hai người trở thành bạn theo dõi lẫn nhau.

Mễ Hòa nói: "Cảm ơn anh Freddy, em sẽ nuôi cá vàng cho tốt, nếu có thể nuôi nó lớn, em sẽ mời hai người ăn cá miếng."

Tiểu Lộ phá hoại phong cảnh nói: "Đến lúc đó em đã có tình cảm với hai con cá rồi, sao có thể cam lòng ăn cho được?"

Mễ Hòa nói: "Vậy anh đừng ăn."

Tiểu Lộ: "Ôi chao ôi chao, ăn đồ ăn ngon sao có thể thiếu anh được?"

Đã đến lúc cuối cùng của cuối cùng rồi, bọn họ chia tay trong ồn ào.

Mới ở chung với nhau mấy ngày mà đã có cảm giác không muốn tách nhau ra rồi.

Cuối cùng Tiểu Lộ ôm Mễ Hòa, nói: "Em phải đáng yêu như vậy mãi nhé."

Sau đó Tiểu Lộ bị Freddy kéo ra từ phía sau, Freddy khẽ vỗ đầu Mễ Hòa, nói: "Học hành cho giỏi, có gì không hiểu có thể hỏi anh."

Tiểu Lộ ở sau lưng lầm bầm hai tiếng.

Mễ Hòa cười híp mắt trả lời: "Được, anh Freddy."

Bình Luận (0)
Comment