Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 74 - Chương 74.

Chương 74. - Chương 74. -

Doro nghe thế, khóe miệng không khống chế được mà cong lên, nói: “Quà cáp gì chứ, một cô nhóc quỷ nho nhỏ như cháu sẽ chọn được quà cho người của hành tinh Alex sao?”

Mễ Hòa tìm kiếm một lúc, cuối cùng cố ý tặng cho Doro san hô ngọc trai, là loại san hô màu đỏ thắm, từ này trong tiếng Alex có nghĩa là yêu.

Doro vừa thấy cái này đã thích, Mễ Hòa còn nói: “Cái này sau khi được mài giũa sẽ càng đẹp hơn, cháu đã nhờ anh Thần Thần làm một cái máy mài và đánh bóng, khi nào san hô được mài giũa đẹp đẽ rồi, cháu sẽ lồng nó vào trong trang sức rồi đeo lên cho bác.”

Doro rất vui mừng, nhưng ông ấy lại làm bộ như thể cũng bình thường thôi. Thật ra tới trình độ giáo sư hàng đầu trong giới như ông ấy thì thứ gì tốt cũng sẽ có người xếp hàng chờ được tặng, nhưng người tặng quà là Mễ Hòa, là cô gái nhỏ ông ấy trông coi lớn lên. Hơn nữa Mễ Hòa còn rất dụng tâm khi chọn món quà nhỏ cho ông ấy, ông ấy cảm thấy đúng là không uổng công đã yêu thương cô nhóc láu cá này.

Doro nói: “Nói với Mộc Thần, nếu dữ liệu của máy mài và đánh bóng không đủ thì có thể tới tìm bác.”

Mễ Hòa gật gật đầu, sau đó cô khoe với Doro món quà mà Freddy tặng cho cô – hai con cá nhỏ. Sau khi Doro ở chơi một lát thì vì phòng thí nghiệm quá bận rộn mà ông ấy phải nhanh chóng quay về.

Sau khi Hannah rời đi, tổ nghiên cứu khoa học của Doro càng bận rộn hơn, ông ấy chuẩn bị tuyển thêm một vài người mới.

Từ khi Mễ Hòa trở về cũng không nhắc tới Hannah với Trung tá Dương. Nhưng Mễ Hòa lại thấy trong nhà có rất nhiều chai gây ảo giác. Mấy thứ này không giống thuốc dinh dưỡng mà Mễ Hòa và Luke từng ngây ngô trộm uống, thứ Trung tá Dương uống là chất gây ảo giác của người lớn, sau khi uống vào sẽ sinh ra các loại ảo giác và cảm xúc, rất nhiều chỗ đều cấm những thứ này.

Mễ Hòa có chút lo lắng cho Trung tá Dương.

Hai ngày sau, khi cô từ nhà Muller về, bà Muller mở cửa đưa cô vào nhà thì thấy Trung tá Dương tập tễnh bước ra. Bà Muller nhìn thấy bộ dáng sa sút của anh ấy, vợ Thượng tá – người lúc nào cũng khéo léo và ưu nhã, nhịn không được nói với anh ấy: “Trung tá Dương, cậu tự nhìn dáng vẻ bây giờ của mình xem, đừng nói là Hannah Linley chướng mắt cậu, mà đổi thành người phụ nữ khác cũng sẽ thấy cậu thật chướng mắt.”

Ánh mắt Trung tá Dương nhìn qua về cô ta, bà Muller cũng chẳng yếu thế chút nào, nhìn thẳng vào anh ấy: “Thời buổi này muốn tìm một người phụ nữ còn khó sao? Con gái trong căn cứ Trái Đất ít, không tìm được, thì cậu cứ để Tinh Võng tiến cử đối tượng xem mắt cho cậu. Tôi tin rằng, với trình độ ưu tú của Trung tá Dương cậu, Tinh Võng sẽ giúp cậu chọn lọc được đối tượng xem mắt thích hợp.”

“Suy sụp như vậy còn là đàn ông cái gì chứ? Hơn nữa Mễ Hòa còn nhỏ như thế, ngày nào cậu cũng dựa vào chất gây ảo giác để sống qua ngày, không lẽ tương lai sau này cậu cũng không cần nữa à?”

Lời nói của bà Muller có lẽ đã có tác dụng, ngày hôm sau, các bình rỗng đựng chất gây ảo giác ở trong nhà đã ít đi rất nhiều. Qua mấy ngày, buổi tối, lúc Mễ Hòa về nhà đã thấy Trung tá Dương thường xuyên lật giở xem tin tức trên thiết bị đầu cuối của anh ấy, có lẽ là đang thật sự xem mắt.

Nhưng chẳng được mấy ngày, hiện trường hôn lễ của Hannah và Ngài Collins dùng phương thức trực tiếp video ba chiều để mời những người đã từng là đồng nghiệp của cô ấy ở căn cứ Trái Đất và Mễ Hòa cùng xem.

Năm thứ ba trăm của lịch thiên văn cũng rất thuận tiện, ở căn cứ Trái Đất cách mấy trăm ngàn năm ánh sáng, chỉ cần mở Tinh Võng lên là có thể cảm nhận trực tiếp hôn lễ của người thân, thật sự rất tiện lợi.

Hôn lễ của Hannah rất đơn giản, cô ấy mặc một cái váy cưới thủ công bằng ren, nghe nói là đồ tổ truyền của gia tộc Collins. Trước đó khi Hannah gọi video cho Mễ Hòa đã từng nói qua, Hoàng hậu Collins rất thích váy cưới này, vô cùng xinh đẹp.

Ngẫm lại cũng đúng, ở năm thứ ba trăm của lịch thiên văn, ngay cả một bộ đồ thuần bông không thôi cũng đã là một món đồ xa xỉ, một cái váy cưới thủ công bằng ren sao lại không trở thành món đồ gia truyền cơ chứ?

Ngài Collins mặc quân trang, trước ngực chú ấy đeo rất nhiều huân chương, Trung tá Dương nhìn qua các huân chương đó, nhỏ giọng đánh giá: “Là một người đàn ông chân chính.”

Anh ấy lại nhìn Ngài Collins nắm tay Hannah cùng nhau hứa hẹn về cuộc sống hôn nhân tương lai, Trung tá Dương nhắm hai mắt lại, Mễ Hòa cảm thấy có lẽ anh ấy đã ngủ rồi.

Bình Luận (0)
Comment