Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 79 - Chương 79.

Chương 79. - Chương 79. -

Sau khi Mễ Hoà tránh thoát được một con cá rong biển dài hơn hai mét, cô lại gặp thêm một đám cá rong biển nữa, lần này Mễ Hoà không dám ngu ngốc chạm vào bọn chúng nữa, mà cùng với Doro mở khí phản lực dưới chân của trang phục bảo hộ ra, ba người cùng nhau nhảy qua đàn cá rong biển này.

Nhưng mà lực tác động của khí phản lực vẫn kích thích đàn cá này, Mễ Hoà vừa nhìn xuống đã thấy vô số con mắt cùng mở ra, những nhãn cầu lớn tụ tập lại một chỗ rồi cùng nhau đảo quanh, khiến cô chói mắt tới nỗi phải nhanh chóng nhìn về phía trước.

Mộc Thần thấy cô như vậy thì giữ tay cô lại, tuy rằng cách một lớp trang phục bảo hộ, nhưng mà Mễ Hoà cũng cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.

Ngay sau đó, Doro dẫn theo bọn họ cùng kéo dây thừng đáp xuống một rãnh biển, chỗ đó lại càng là bóng tối sâu thẳm hơn. Mễ Hoà cảm thấy toàn bộ thế giới giống như chỉ có ba người bọn họ vậy. Nếu không phải trang phục bảo hộ trên người bọn họ phát ra ánh sáng mờ thì cô sẽ cảm thấy như thể bản thân đã hoà tan vào trong bóng tối yên tĩnh ở đây rồi.

Lúc vừa đáp xuống đất, Mễ Hoà lập tức cảm giác lòng bàn chân mình chạm vào rất nhiều hòn đá có hình trứng, lại đi thêm hai bước, dưới chân vẫn là loại đá cuội giống vậy. Mễ Hoà còn đang suy nghĩ rằng cục đá dưới biển sâu rất bóng loáng, sau đó Doro mở đèn trên trang phục bảo hộ ra, trong chớp mắt, chung quanh đã sáng lên.

Sau đó, Mễ Hoà lập tức thấy tất cả số đá cuội mà cô vừa đạp dưới chân đều đồng loạt đứng lên!

Bằng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, những cục đá này đều mọc ra chân. Mễ Hoà thậm chí không thấy rõ là hình dạng chân bọn nó trông như thế nào, cảm giác giống như chân của con cua hoặc của con rết vậy, bởi vì chúng nó đang đi ngang. Chỉ trong một hoặc hai giây, những cục đá màu trắng này di chuyển xoẹt xoẹt xoẹt và rời khỏi vùng bị chiếu sáng.

Lúc chúng nó di chuyển, những cái chân nhỏ đó thậm chí còn quẹt phải chân của Mễ Hoà. Tuy rằng cô đang mặc trang phục bảo hộ, nhưng mà trong biển sâu đen sì như thế này lại bỗng nhiên bị thứ gì đó đụng phải chân mình, cảm giác kinh hoàng giống như khi bạn ngồi một mình trong rạp chiếu phim xem phim điện ảnh 4D, rồi bỗng nhiên từ phía dưới ghế có một thứ gì đó xuất hiện quét ngang qua chân mình vậy.

Sau khi Mễ Hoà bị đụng phải, cả người cô đều nổi lên một lớp da gà, tay cô đang lôi kéo tay Mộc Thần lại càng nắm chặt hơn.

Mộc Thần kéo cô lại gần hơn một chút, lúc này trên thiết bị đầu cuối của Doro lại có hình chiếu xuất hiện. Tại rãnh biển đen sì này, thế giới phảng phất chỉ còn có ba người bọn họ, Doro vẫn còn có tâm tư giảng bài cho bọn họ nữa. Mễ Hoà thấy ánh sáng màu lam mờ ảo trên hình chiếu đang chiếu lên gương mặt màu đỏ hồng của Doro, bỗng nhiên cô không còn thấy sợ hãi như vậy nữa.

Cho nên, tri thức thật sự có thể giúp con người không còn sợ hãi sao?

Trên hình chiếu của Doro có viết: “Đây là cua ác ma dưới biển sâu, đây là tên ban đầu mà người Trái Đất đặt cho nó từ xa xưa, ý là khi thấy loại cua này cũng có nghĩa bạn đã tới độ sâu của cái chết. Khi đó khoa học kỹ thuật còn chưa phát triển, kiến thức của con người cũng ít, thật ra loại cua này không có gì nguy hiểm cả, thậm chí bởi vì ở biển sâu mà không bị biến dị, trở thành một số ít giống loài không bị biến dị trên Trái Đất.”

Người có kiến thức ít ỏi như Mễ Hoà nghe thấy Doro nói loại cua này không bị biến dị lại còn không có nguy hiểm, cũng mở ra hình chiếu của thiết bị đầu cuối, viết một câu: “Nó có thể ăn được không ạ?”

Doro: = =

Ông ấy nói nửa ngày mà cô toàn nghĩ cái gì đâu không vậy…

Thế nhưng Doro cũng làm tròn trách nhiệm, đáp lại một câu: “Có thể.”

Mễ Hoà cười một chút, Mộc Thần cảm thấy cách một lớp trang phục bảo hộ, cậu ta cũng có thể cảm nhận được sự hào hứng vui vẻ của Mễ Hoà.

Nhưng những con cua ác ma này vừa thấy ánh sáng đã chạy, Mễ Hoà căn bản không bắt được, sau đó vẫn là nhờ thân thủ nhanh nhẹn của Mộc Thần, bắt được cho Mễ Hoà vài con.

Sau khi bắt cua xong, cô mới nhớ ra chuyện quan trọng nhất của mình khi tới đây là đi tìm hạt cát nuôi cá vàng Lapra. Doro lại dẫn bọn họ đi xa thêm khoảng mười mét nữa, cô cảm thấy ở dưới rãnh biển này, cứ đi xa thêm một bước là cô đều có thể cảm nhận được áp lực hít thở không thông. Dùng trang phục bảo hộ công nghệ cao của năm thứ ba trăm của lịch thiên văn còn cảm thấy áp lực như vậy, khó trách trước kia người của cổ địa cầu gọi loại cua này là cua ác ma.

Những nơi bọn họ đi qua, đàn cua ác ma đó hình như bị kích hoạt từ trạng thái đá cuội màu trắng qua sôi nổi mọc chân rồi chạy đi khắp nơi. Mễ Hoà nhìn nhiều cũng không cảm thấy sợ hãi nữa, còn cảm thấy khi chúng nó bỗng nhiên từ trạng thái đá cuội biến thành con cua còn có chút giống với bộ phim Transformers lúc trước cô đã xem.

Bởi vì bọn họ di chuyển đều tạo ra ánh sáng nên đàn cua ác ma này cũng đã tản ra khắp nơi, thật giống như cục đá đang di chuyển vậy, cảnh tượng này đúng là vô cùng thần kỳ.

Bình Luận (0)
Comment