Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch Full)

Chương 669 - Chương 669: Cha Con Gặp Lại

Chương 669: Cha Con Gặp Lại Chương 669: Cha Con Gặp Lại

"Sư nương, ta làm sao có thể bất mãn với ngươi được, ngươi là vợ của sư phụ ta mà."

"Cũng đúng, ngươi là sợ rằng nếu ngươi thật sự làm gì đó thật, Lý Hỏa Vượng sẽ khiến ngươi sống không bằng chết."

Lời này khiến Lữ Tú Tài run lên, những hình ảnh đẫm máu hiện lên trong đầu khiến hắn không thể nuốt trôi miếng thịt khô trong miệng.

Bạch Linh Miểu dựa đầu vào cửa sổ xe nhìn Lữ Tú Tài phía dưới.

"Vô dụng như vậy, có phải rất không cam tâm không? Ta có cách này, có thể giúp ngươi tu luyện thần thông, ngươi có muốn thử xem không?"

Lữ Tú Tài ngẩng đầu nhìn Bạch Linh Miểu, trong đầu chợt nghĩ đến đêm đó, dáng vẻ người mù dễ dàng gϊếŧ người như thế nào, hắn lập tức ra sức gật đầu.

"Được!"

"Đám phụ nữ các ngươi coi thường ai chứ, cái gì mà đồ vô dụng! Lão tử ta chỉ là thiên tài chưa gặp thời thôi! Chỉ cần cho ta một cơ hội, ta nhất định sẽ trở nên cường đại hơn Lý Hỏa Vượng!"

---

Cùng với tiếng xe ngựa vang lên cót két, xe ngựa của Bạch Linh Miểu từ từ đi đến đầu thôn Ngưu Tâm, thấy nàng quay trở lại, các sư huynh đệ khác đều dồn dập bước ra đón. Tuy nhiên, sự chú ý của họ nhanh chóng bị thu hút bởi những nghĩa nam nghĩa nữ của Linh Miểu.

"Này, chuyện này tốt đây, trước đây ta đã nói đất đai chung quanh cho dù mua thêm bao nhiêu trâu bò cũng không cày xong, lần này tốt rồi, có người giúp canh tác đất đai rồi."

Cẩu Oa đang dìu người vợ mang bầu của mình, bày ra một bộ dạng rất hiểu chuyện, ra dáng vẻ tán gẫu.

"Ấy! Ca ca đâu! Đó không phải là Tú Tài sao? Làm sao hắn có thể..."

Nhưng mà, hắn còn chưa kịp nói xong, một sức mạnh rất lớn từ phía sau ập đến đánh hắn bay lên, đến khi hắn đứng vững lại mới thấy đám người Lữ Cử Nhân, khẽ khoát tay áo, Lữ Trạng Nguyên khuôn mặt tràn đầy tức giận, hung hăng lao qua.

Khi thấy Lữ Trạng Nguyên lao đến, tay phải luân phiên tát hai bạt tai thật mạnh lên khuôn mặt Lữ Tú Tài, Cẩu Oa nhất thời vui mừng hớn hở.

"Chà! Giờ thì có chuyện vui để xem rồi!"

Sau đó Lữ Tú Tài bị hắn ta trói chặt tay chân lên một cái cây trong thôn, sau đó lại bị Lữ Trạng Nguyên cầm tẩu thuốc đánh thật mạnh, hai cha con mắng chửi lẫn nhau trông ồn ào vô cùng.

"Ngươi dám lấy trộm tiền! Không ngờ ngươi còn dám trộm tiền chạy trốn! Được lắm, được lắm, tổ tiên Lữ gia này sống bao đời trong sạch, kết quả đến đời của ngươi, lại sinh ra một tên dốt nát như ngươi! Ta đánh chết ngươi, tên khốn!"

"Ta là tên khốn nạn? Ngươi mới chính là tên khốn nạn! Ngươi có gan thì thả ta ra! Lão Tử hận chết ngươi!"

"Ngươi lão tử với ai! Ngươi nói câu nữa xem! Ngươi lão tử với ai hả!"

Tẩu thuốc trong tay Lữ Trạng Nguyên vung vẩy lên xuống, khóe miệng của Lữ Tú Tài bị đánh một cách nặng nề.

Thấy hai cha con gầm gừ qua lại ở đầu thôn, Bạch Linh Miểu chỉ cảm thấy hơi ngán ngẩm, nàng thò đầu ra, sau khi nhìn trái nhìn phải, nàng nhìn về phía Cao Trí Kiên cao to đằng kia, nói:

"Trí Kiên, có thể mang qua đây chút giấy và bút không? Trong thôn cần phải ký giấy tờ làm đầy tớ. "

Tầm mắt Cao Trí Kiên rời khỏi Xuân Tiểu Mãn, nhìn những nam nam nữ nữ phía sau xe ngựa, hắn gật đầu.

"Được."

Chẳng mấy chốc, sảnh từ đường vắng vẻ của Bạch gia trở nên huyên náo hẳn lên, những người này xếp hàng với nhau và ấn dấu tay đỏ của mình lên những văn khế của họ. Mặc dù họ không biết đọc, nhưng trên văn khế này có ghi chi tiết thù lao của họ, không có nửa điểm lừa gạt.

"Miểu Miểu, cái này để làm gì vậy?"

Xuân Tiểu Mãn nghi ngờ hỏi, nhìn Cao Trí Kiên đang nhanh chóng viết.

"Ký văn khế đấy, ông nội ta trước đây từng tuyển người làm ngắn hạn và dài hạn như thế này, những người này chỉ là bước đầu, sau này sẽ có càng nhiều người nữa đến, có vượng ắt có người, tốt hơn hết nên làm việc chính quy một chút ngay từ đầu."

Bạch Linh Miểu cố gắng nhớ lại xem năm đó ông nội của nàng đã quản lý ngôi làng như thế nào.

"Ngươi vẫn muốn tuyển thêm người sao?"

"Đương nhiên, thôn Ngưu Tâm rất lớn, ít nhất cũng cần phải lấp đầy."

Nếu muốn hồi sinh thôn Ngưu Tâm, như thế này vẫn còn chưa đủ, hơn nữa còn phải loại bỏ một số người có tính khí xấu. Sau khi thấy mọi người đều đã in dấu vân tay xong, Bạch Linh Miểu nhìn mọi người trước mặt, nói:

"Nếu các ngươi đã gọi ta một tiếng nghĩa mẫu, thì chúng ta chính là người một nhà, trên đường mọi người đã vất vả rồi, tối nay gϊếŧ lợn đi, mọi người ăn một bữa thật no nê."

Vừa nghe nói có thịt lợn để ăn, những người này lập tức quên mất cảm giác bất an nơi đất khách quê người, bắt đầu chảy nước miếng theo bản năng, trong số họ thậm chí còn có người lớn đến ngần này nhưng chưa từng được ăn thịt lợn một lần, chỉ nghe nói là thịt lợn rất ngon.

Bữa tối hôm đó, Dương Tiểu Hài làm việc rất chăm chỉ, một con lợn da đen nặng hơn 100 ký, trừ xương và lông ra, tất cả đều đem nấu thành món ăn, toàn bộ đều được ăn hết sạch sẽ. Sau đó những người này được phân đến những ngôi nhà không có người ở trong làng, một ngôi làng vốn quạnh quẽ ban đầu giờ đã trở nên có chút sức sống.

Bình Luận (2)
Comment
Sắc 6
Sắc
Reader
1 Tháng Trước
này là end r hả
Trả lời
| 0
trungdung162008 4
trungdung162008
Reader
3 Tháng Trước
Hmm, main bị hoàn toàn rơi vào thế giới này và chết ở thế giới gốc r hả
Trả lời
| 0