Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch Full)

Chương 676 - Chương 676: Hành Động

Chương 676: Hành Động Chương 676: Hành Động

Nhóm người này có người ngồi có đứng, trên người họ có hai loại hơi thở kỳ lại khiến cho người có xúc cảm nhạy bén như Lý Hỏa Vượng cảm thấy không được tự nhiên.

Những tiếng nghị luận trầm thấp mơ hồ của Giám Thiên Ti đan xen vào nhau, phối hợp với bầu không khí đè nén trong đại điện khiến cho mỗi người ở đây đều cảm thấy có chút thở không ra hơi.

Lý Hỏa Vượng không quen nhiều người Giám Thiên Ti ở trong Thượng Kinh. Lý Hỏa Vượng nhìn xung quanh một chút, hắn đi đến bên cạnh Tư Mã Lam đã có duyên gặp mặt một lần, con chim trước đó đã đưa thư cho mình đang đứng trên bả vai của hắn.

Dấu hiệu nhận diện bắt mắt như vậy khiến cho Lý Hỏa Vượng dễ dàng tìm ra hắn ở trong đám đông.

“Đến rồi à?”

Con chim đen kia xoay đầu lại gật đầu với Lý Hỏa Vượng.

“Tư Mã huynh, những người này đều là người từ sáu đạo khác chuyển tới sao?”

Lý Hỏa Vượng nhìn những người xung quanh.

"Không chỉ vậy, nghe nói Nội Ti thông qua quan hệ mượn một vài người có năng lực từ Giám Thiên Ti ở Thanh Khâu về đây, ha ha, lần này Nội Ti thật sự muốn đánh rồi.”

“Thanh Khâu?”

Trong đầu Lý Hỏa Vượng thoáng hiện ra hình ảnh lão lạt ma dẫn theo đàn dê màu đen. Sau khi nhìn xung quanh một chút, hắn nhìn thấy trong góc phía xa xa có một người đội mũ lạt ma, còn việc có phải hay không thì hắn tạm thời không thể phân biệt rõ được.

“Nếu người đều đã đến đủ rồi, chúng ta còn chờ gì nữa?”

Lý Hỏa Vượng lại hỏi:

"Chờ Ti Thiên Thiếu Giám đại nhân, chuyện lần này do hắn phụ trách."

"Ồ? Vậy Ti Thiên Thiếu Giám đại nhân này là quan lớn nhất ở trong Giám Thiên Ti sao? Thật ngại quá, tại hạ vẫn luôn ở bên ngoài, đối với cái này quả thực có chút không rõ lắm.”

"Không sao, cũng như nhau thôi. Ban đầu khi ta tới Thượng Kinh cũng giống như vậy, sau này mới biết rõ chuyện này. Thật ra Ti Thiên Thiếu Giám đại nhân này tổng cộng có năm người, nhưng mà họ đều không phải là quan lớn nhất ở trong Giám Thiên Ti. Vị quan lớn nhất ở trong Giám Thiên Ti là Ti Thiên Giám.”

“Ti Thiên Giám.”

Lý Hỏa Vượng cẩn thận lẩm nhẩm từ này một hồi, mới hỏi lại:

“Vậy chuyện đối phó với Tọa Vong Đạo lớn như vậy mà Ti Thiên Giám đại nhân và bốn vị Ti Thiên Thiếu Giám còn lại không đến sao?”

“Theo lý mà nói thì họ sẽ tới nhưng họ đều tiến cung hết rồi. Có lẽ là có chuyện gì quan trọng.”

Chợt vang lên một tiếng “xoảng” thanh thúy, những người có mặt ở đầy đều nhìn về phía phát ra âm thanh.

Không biết từ đâu xuất hiện ánh sáng nhẹ nhàng tựa như ánh trăng chiếu sáng chiếc ghế Thái sư khí thế, mà phía trên chiếc ghế Thái sư kia vừa khéo có một người đang ngồi ở đó.

Đó là một ông lão tóc hoa râm ăn mặc như một sĩ phu, ống tay áo rộng lớn vừa khéo lướt xuống bên chân hắn, mà chiếc dái tai không giống người thường của hắn cũng như ống tay áo vậy, dái tai to lớn giống như bông tai treo trên bả vai hắn .

Người này trông rất có khí thế, không giận mà uy ngồi ở đó không nói một lời, tiếng nghị luận trong đại sảnh lập tức nhỏ hơn rất nhiều.

Lúc này, Lý Hỏa Vượng cẩn thận phân biệt mới phát hiện sau lưng ông lão ngồi trên ghế Thái sư còn có một hàng người đứng ngay ngắn ở phía sau. Cũng vì mờ tối nên hắn không thể phân biệt rõ được dáng vẻ của họ.

"Hôm nay Giám Thiên Ti triệu tập mọi người tới đây vì chuyện gì chắc hẳn không cần ta nhiều lời nữa nhỉ?”

Ngay khi vị Ti Thiên Thiếu Giám này mở miệng, khí tức đáng sợ từ trên người hắn tỏa ra đè ép xuống giống như núi vậy, cả đại điện lập tức yên tĩnh lại. “Bịch!” “bịch!” “bịch!” thỉnh thoảng trong đám người sẽ có người cơ thể cứng đờ, ngã xuống đất.

Ngay khi Lý Hỏa Vượng còn cho rằng những người đó bị dọa ngất, hắn liền phát hiện có người đi đến bên cạnh họ, vươn cái móc sắt gỉ ra trực tiếp cắt da mặt của họ ra. Mà màu của mạt chược trên mặt họ đã chứng minh thân phận của họ, Tọa Vong Đạo.

Vốn dĩ triệu tập người tới để đối phó với Tọa Vong Đạo, nhưng lại không ngờ lại có năm tên Tọa Vong Đạo trà trộn vào bên trong. Nhưng nghĩ lại thì thấy cũng bình thường, Tọa Vong Đạo không thể nhìn ra việc Giám Thiên Ti muốn đối phó với họ hay sao?

Ánh mắt của Ti Thiên Thiếu Giám nhàn nhạt lướt qua những tên Tọa Vong Đạo trước mặt này, dáng vẻ của hắn giống như không nằm ngoài dự đoán của bản thân vậy.

"Đối phó với Tọa Vong Đạo không khó, nhưng cái khó là những tên lừa gạt này ẩn núp ở trong người bình thường không lộ ra ngoài. Nhưng không sao, Thượng Kinh cũng là Thượng Kinh của chúng ta chứ không phải là của họ.”

"Họ cho rằng bản thân không lộ ra chút sơ hở nào, nhưng tất cả đều là tự lừa mình dối người mà thôi. Lại có thể cả gan gϊếŧ chết Giám Thừa của Nội Ti! Hừ! Chúng cho rằng chúng ta không ra tay đối phó với chúng sao!”

----

Nói đến đây, khi vị Ti Thiên Thiếu Giám này khẽ vung tay lên, những người ở phía sau hắn đã đưa một vài tờ giấy vào trong tay mỗi người rồi. Lý Hỏa Vượng nhận lấy tờ giấy, sau đó hắn nhìn kỹ hơn thì phát hiện hình như trên đó viết một vài địa chỉ cùng hình dáng.

“Những thứ này đều là người của Tọa Vong Đạo hư hư thực thực, mang đến cho họ, sinh tử chớ luận bàn.”

“Chỉ cần có thể nhận ra chân thân của người đó, một cái đầu bình thường của Tọa Vong Đạo, năm mươi Dương Thọ Đan, thăng quan nửa cấp.”

“Còn đầu của Tam Nguyên và Tứ Hỉ, một đầu ba trăm viên Dương Thọ Đan! Thăng quan ba cấp!”

"Trong đó người gϊếŧ được nhiều nhất do Ti Thiên Giám đại nhân đích thân chịu ba giáp tuổi thọ!”

Dứt lời, tất cả mọi người xôn xao, sức lực như vậy tuyệt đối là độc nhất vô nhị.

Bình Luận (2)
Comment
Sắc 6
Sắc
Reader
1 Tháng Trước
này là end r hả
Trả lời
| 0
trungdung162008 4
trungdung162008
Reader
3 Tháng Trước
Hmm, main bị hoàn toàn rơi vào thế giới này và chết ở thế giới gốc r hả
Trả lời
| 0