Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch Full)

Chương 771 - Chương 771: Thần Đả

Chương 771: Thần Đả Chương 771: Thần Đả

Phần đất bằng phẳng dùng để phơi thóc của Ngưu Tâm thôn đang được sử dụng để huấn luyện Hương Binh. Còn Cao Trí Kiên thì nhíu chặt lông mày ngồi trên một tảng đá lớn nhìn đám Hương Binh đang luyện võ trước mặt, song trong lòng hắn vẫn đang nghĩ ngợi về chuyện lúc trước.

“Những sư huynh sư đệ khác không tin tất cả những gì mà ta nói.”

Về lý mà nói thì hắn nên cảm thấy giận dữ, nhưng Cao Trí Kiên thì không. Bởi, chính bản thân hắn còn không thể hoàn toàn tin được những ký ức hỗn loạn đang dần dần thức tỉnh của mình.

Rất có thể hắn chính là hoàng đế, trong ký ức hắn sống trong hoàng cung, có rất nhiều người vây quanh hắn qua lại, hắn muốn bất cứ thứ gì đều có thể đạt được.

Nhưng đoạn ký ức ấy không hoàn toàn hoàn chỉnh mà phần lớn là đứt đoạn ngắn quãng, trống không, còn phần bị ngắt quãng ấy lại được lấp đầy bởi các kiểu chết cổ quái khác nhau và được thay thế bởi cuộc sống trong hoàng cung.

Ký ức trong tiềm thức hắn dường như không phải chỉ của một người mà dường như là những mảnh vụn lớn nhỏ khác nhau được chắp vá lại với nhau.

Điều này khiến Cao Trí Kiên cực kỳ hoài nghi tất cả những mảnh ký ức hỗn loạn trong tâm trí mình liệu có phải giả không, hoặc có thể nói, ta và Lý sư huynh cũng giống nhau, cũng là tên điên?

Về lý mà nói, hắn nên đi tìm hiểu tất cả về quá khứ của mình, đi làm rõ tất cả những ký ức hỗn loạn ấy, đi kiếm tìm bản thân thực sự.

Nếu không phải tất yếu thì hắn không muốn quay lại nữa, hắn muốn ở lại đây, hắn thấy hiện tại bây giờ cũng khá tốt. bởi vì hắn thích Ngưu Tâm thôn, cũng thích cái tên Cao Trí Kiên này, hắn chính là Cao Trí Kiên.

Tiếp đó trong đầu sượt qua một hình ảnh lông xù, gương mặt hắn bất giác nở nụ cười thật thà.

Mọi người sinh sống cùng nhau, yên bình mà cũng tự tại. còn quá khứ trong trí nhớ của hắn, dù có là hoàng cung vàng son lộng lẫy, ăn no mặc ấm nhưng trong ấn tượng quá hắn lại vô cùng...lạnh lẽo, cực kỳ không thoải mái, hắn không thích nơi đó.

Thế gian này khó có được sự hồ đồ, há cớ phải lam rõ những điều kia, sống cho hiện tại thôi là tốt lắm rồi. Dù sao thì quá khứ trong ký ức của hắn dường như cũng chẳng có người nào đáng để kiếm tìm nữa rồi.

Cao Trí Kiên ngồi ở đó nghĩ ngợi rất nhiều việc. Đến khi thần hồn hắn trở lại thì nhận ra mười mấy người Hương Binh đã hơ mộc kích rồi ngã trái ngã phải, cái đám này đang tranh thủ lúc hắn không để ý nhằm lười biếng đây mà.

“Hử?”

Cao Trí Kiên cầm cây côn nhỏ lên đi đến, chỉ cần phát hiện tư thế không đúng thôi thì hắn sẽ thẳng tay quất luôn. Quất có thể đau nhưng sẽ không làm tổn thương, động tác vô cùng lão luyện.

Những người này quá trời gầy, cần phải rèn luyện cường tráng hơn nữa. khi nào luyện đủ tinh khí rồi mới mới có thể tu luyện Binh Gia công pháp.

Công việc bây giờ của hắn là được sự phân phó của Lý sư huynh, huấn luyện ra một đội Hương Binh của Ngưu Tâm thôn.

Thời gian tập luyện kết thúc trong sự than thở cùng kêu rên của nhóm Hương Binh này. Giờ cơm tối, những người phải huấn luyện thể lực nặng nề như họ đều trở thành những Đại Dạ Dày Vương, họ ăn nhồm nhoàm như hổ đói.

Để có thể khiến họ cực khổ như vậy nhưng lại chẳng có một ai bỏ chạy, ngoại trừ mỳ trắng hằng ngày ra thì chính là tiền thù lao một trăm văn tiền mỗi tháng rồi.

Bữa tối hôm nay là cơm chiên xì dầu, vừa mỡ vừa mặn, dùng rất rất nhiều mỡ lợn, cực kỳ phù hợp để bổ sung thể lực đã tiêu hao đi, đồng thời cũng rất dễ nấu. còn trong đám người này lại không hề thấy Xuân Tiểu Mãn ăn cơm.

Cao Trí Kiên lẳng lặng giữ lại tâm tư của mình.

Chờ đến khi qua giờ cơm tối, hắn đi đến nhà bếp, đến bên lò làm hai trái trứng chần nước sôi rồi đặt lên trên cơm chiên xì dầu, sau đó mang theo bát đũa đi về từ đường Bạch gia. Khi hắn đến đại sảnh phía dưới từ đường thì thấy Xuân Tiểu Mãn đang cùng mấy người nữa học thuộc lòng Thần Đả* từ của Bạch Liên Giáo.

*Hay còn được gọi là mời thần về thượng giới, là một hành động mê tín dị đoan theo thuyết duy tâm. Người ta đồn rằng làm vậy có thể leo núi đao, xuống chảo dầu.

“Ăn.”

Cao Trí Kiên đưa cái bát đến trước mặt Xuân Tiểu Mãn.

“Này! Tên to con kia, ngươi được lắm, mang cơm nhưng lại chỉ mang phần một người thôi đúng không? Bọn ta cũng đã ăn đâu!”

Lữ Tú Tài bên cạnh bất mãn nói. Nhưng Cao Trí Kiên chẳng buồn nhìn hắn rồi lại đưa cái bát đến trước mặt Xuân Tiểu Mãn.

Xuân Tiểu Mãn dừng lại nói với những người khác:

“Hôm nay đến đây thôi, đi ăn cơm trước đã.”

Bốn người thiếu nữ tôn kính gật đầu rồi đi cầu thang rời đi cùng gương mặt chán ghét của Lữ Tú Tài.

Chờ sau khi họ đi, Xuân Tiểu Mãn cầm bát vừa ăn ừa hỏi:

“Việc bên ngươi thế nào rồi? Những người đó vẫn còn nghe lời chứ?”

“Vẫn....vẫn...vẫn...vẫn ổn!”

“Hầy, bên ta thì không ổn tí nào. Vốn dĩ số người chịu học quyển lời ngâm Thần Đả đã ít thì chớ, lại còn yêu cầu tính giác ngộ phải cao, những người tính giác ngột thấp thì chẳng có chút tác dụng nào.

“Cùng là con người với nhau mà tại sao cách biệt lại to lớn thế. Cái này còn phải học đến lúc nào nữa. Hầy, nói đến đây có thể ngươi không tin, người có tính giác ngộ cao nhất lại là Lữ Tú Tài, ngươi vẫn chưa được thấy vẻ mặt đắc ý của hắn đâu.”

Cao Trí Kiên yên lặng đứng cạnh nghe, an tĩnh đứng nhìn Xuân Tiểu Mãn thao thao bất tuyệt.

Bình Luận (2)
Comment
Sắc 6
Sắc
Reader
1 Tháng Trước
này là end r hả
Trả lời
| 0
trungdung162008 4
trungdung162008
Reader
3 Tháng Trước
Hmm, main bị hoàn toàn rơi vào thế giới này và chết ở thế giới gốc r hả
Trả lời
| 0