Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch Full)

Chương 777 - Chương 777: Cầu Xin

Chương 777: Cầu Xin Chương 777: Cầu Xin

Khi Lý Hỏa Vượng vừa bước đến lối vào của cung điện nguy nga lộng lẫy này, hắn đã bị một thị vệ thân hình cao lớn, trông qua ít nhất cũng cao ba mét chặn lại.

"Binh đao không được mang vào cung."

Thị vệ thân hình cao lớn, phần trên cao nhưng phần dưới lại thấp, trông cực kỳ không hài hòa, lại càng rất quái dị, khuôn mặt hắn cũng được che lại bởi một chiếc mặt nạ bằng đồng, đến nỗi Lý Hỏa Vượng không thể nhận ra rốt cuộc bên dưới lớp mặt nạ đó là người hay thứ gì khác.

Khi thanh Tử Tuệ Kiếm và Đồng Tiền Kiếm bị thị vệ một tay nắm chắc, hắn ta lại lùi vào trong bóng tối, bất động giống như một bức tượng.

Lý Hỏa Vượng bước vào trong điện, phát hiện bên trong cung điện rộng rãi này được nâng đỡ bởi rất nhiều cây cột màu đỏ, bên trên mỗi cây cột đều được chạm khắc hình một con rồng vàng đang quay tròn, sống động như thật, cực kỳ đồ sộ.

Trang trí lộng lẫy và khí thế như vậy không hề giống như một tẩm cung chút nào.

Lý Hỏa Vượng chẳng kịp quan sát thêm, giọng nói vui mừng ở phía xa đã thu hút sự chú ý của hắn.

"Mau đến đây, mau đến đây!"

Người nói là tiểu hoàng đế của Đại Lương, mặc một thân hoàng bào màu đen đỏ, không ngừng vẫy tay với Lý Hỏa Vượng, nếu không phải vì bên cạnh có một tên thái giám ngăn cản, chắc hắn đã lao tới rồi.

Lý Hỏa Vượng đi đến trước mặt hắn, dừng lại ở khoảng cách ba mét, hành đại lễ với tiểu hoàng đế.

"Nhĩ Cửu bái kiến bệ hạ!"

Lần này thì Cơ Lâm không thèm quan tâm đến sự ngăn cản của vị thái giám bên cạnh nữa, hắn lập tức chạy đến trước mặt Lý Hỏa Vượng, vẻ mặt khẩn trương nói:

"Nhĩ Cửu! Ngươi phải giúp ta!"

Lý Hỏa Vượng bị một màn này của đối phương làm cho thực sự không biết đầu cua tai nheo gì, hắn im lặng đứng nguyên tại chỗ, chờ đợi đối phương nói tiếp.

"Phụ hoàng nói không sai, những huynh đệ đó của ta, họ đã bắt đầu hành động rồi! Họ muốn cướp hoàng vị của ta!"

Trong ánh mắt Cơ Lâm lộ ra một sự sợ hãi sâu sắc.

"Ta...thực ra ta cũng có thể không làm hoàng đế, trở thành một vương gia tiêu diêu tự tại cũng rất tốt, nhưng...họ muốn hoàng vị thì không nói làm gì, họ còn muốn gϊếŧ ta!"

"Đúng là phí lời, chẳng lẽ ngươi vẫn còn ngây thơ nghĩ rằng họ sẽ nghĩ đến tình nghĩa huynh đệ mà giữ lại cho ngươi một mạng sao?"

Lý Hỏa Vượng thầm nghĩ trong đầu.

Dù sao phiền phức này cũng không phải của hắn, lúc này trong lòng Lý Hỏa Vượng chẳng thấy nôn nóng chút nào, hoàn toàn mang một tâm thái hóng chuyện thị phi.

"Bệ hạ, Nhĩ Cửu là một trong những Giám Thiên Ti, ti nội đã có tổ huấn, bất cứ ai cũng không được tham gia vào chuyện triều chính."

"Ngươi nói dối! Vậy tại sao tam ca của ta lại có người của Giám Thiên Ti!"

Hoàng đế Đại Lương lập tức lớn tiếng phản bác.

Sau đó, giọng nói của hắn lại nhỏ dần.

"Ta từng nghe bọn thái giám nói qua về ngươi, nghe nói ngươi rất lợi hại đúng không? Ngươi chính là người tìm thấy linh nghiệt. Trong Giám Thiên Ti cũng xem như là người có tiếng nói, đúng không?"

"Ngươi biết không? Bây giờ, ngoài những thái giám này ra, ta thực sự không biết nên dùng ai trong triều đình này nữa. Họ đều có dã tâm của mình. Ta thậm chí còn không biết họ đang bí mật tìm nơi nương tựa ở ai nữa!"

Giọng của Hoàng đế Đại Lương trở nên có phần run rẩy.

"Nếu lúc đó ở Thượng Tị Tiết ngươi có thể nhắc nhở ta về âm mưu đó, vậy tâm tư của ngươi nhất định không xấu đúng không? Ta cầu xin ngươi, mau tới giúp ta đi, hiện tại ta thật sự không còn ai có thể dùng được nữa!"

"Ngươi có quen biết người nào ở Giám Thiên Ti không? Chỉ cần ngươi có thể tìm đến giúp ta, ta đều có thể phong quan phong tước!"

Lời nói này khiến Lý Hỏa Vượng hơi cau mày, dù với một người không hiểu tâm tư đế vương như hắn cũng có thể nhìn ra vị tiểu hoàng đế này quá mức không chuyên nghiệp.

Lôi kéo thế lực lại lôi kéo một người ngoài cuộc như hắn vào, bên cạnh thậm chí còn không có nổi một đoàn người đa mưu túc trí, sợ rằng hắn sẽ là người đầu tiên bị đào thải trong trận đại chiến dưỡng cổ này mất.

"Bệ hạ, xin thứ Nhĩ Cửu vô năng, không thể đảm đương trọng trách lớn như vậy."

Vừa nghe thấy Lý Hỏa Vượng từ chối, Cơ Lâm lập tức nổi giận.

"Ta là hoàng thượng, ngươi phải nghe theo ta! Nếu không ta sẽ chặt đầu ngươi!"

Lời này lập tức dấy lên ngọn lửa tức giận trong lòng Lý Hỏa Vượng.

"Hay là ta nên thâm nhập vào dưới trướng những huynh đệ khác, tìm cơ hội trực tiếp gϊếŧ chết thằng nhóc này rồi nói sau?"

Ngay khi hắn đang suy nghĩ những lời này, giọng điệu của Cơ Lâm lại dịu đi, hắn nâng hai tay của Lý Hỏa Vượng, gần như cầu xin hắn, nói:

"Nhĩ Cửu, làm ơn giúp ta, chỉ giúp ta một lần này thôi! Ta thật sự không còn cách nào khác, ta thật sự không muốn chết mà!"

Nhìn đối phương lau nước mắt, trong lòng Lý Hỏa Vượng có chút mềm lòng, nhưng loại chuyện nguy hiểm như đoạt đích cướp ngôi này, chỉ một chút sai lầm thôi cũng sẽ tan xương nát thịt, chưa kể bàn tay của hắn cũng không sạch sẽ, nếu trong quá trình này hắn bị bại lộ thân phận Tâm Tố, tất cả đều sẽ kết thúc.

"Bệ hạ, chuyện này quan hệ trọng đại, xin thứ cho tại hạ có thể trở về suy xét kỹ lưỡng."

Thấy thái độ của Lý Hỏa Vượng chuyển từ từ chối sang do dự, Cơ Lâm lập tức thở phào một hơi.

"Được được được! Ngươi cứ từ từ suy nghĩ! Ta không giục, chỉ cần lần này ngươi có thể giúp ta, sau này, khi hoàng vị của ta ổn định rồi, vinh hoa phú quý, ngươi muốn bao nhiêu ta sẽ ban cho ngươi bấy nhiêu."

Bình Luận (2)
Comment
Sắc 6
Sắc
Reader
1 Tháng Trước
này là end r hả
Trả lời
| 0
trungdung162008 4
trungdung162008
Reader
3 Tháng Trước
Hmm, main bị hoàn toàn rơi vào thế giới này và chết ở thế giới gốc r hả
Trả lời
| 0