Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch Full)

Chương 780 - Chương 780: Tức Giận

Chương 780: Tức Giận Chương 780: Tức Giận

Sau khi ăn vội vài miếng cá nướng, Lý Hỏa Vượng lên xe nghỉ ngơi, nhưng hắn cũng không hề ngủ say, để nếu có biến động nhỏ gì thì hắn có thể tỉnh lại ngay lập tức.

Sau nửa đêm, Lý Hỏa Vượng và Bạch Linh Miểu đang co ro trong vòng tay hắn cùng lúc mở mắt ra.

"Lý sư huynh, khu rừng phía đông có động tĩnh."

"Ừm, ta cũng nghe thấy rồi, ba người chúng ta cùng đi xem chuyện gì xảy ra, tránh bị trúng kế điệu hổ ly sơn."

Khi cả ba tiếp tục tiến lại gần hơn, họ nghe thấy âm thanh chém gϊếŧ và tiếng la hét, còn cả âm thanh của binh khí giao nhau.

Khi Lý Hỏa Vương nhìn thấy tình hình trận chiến ở đằng xa qua những khoảng trống trên cây, hắn lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra.

---

Trong rừng cây thưa thớt, tiếng chém gϊếŧ không ngừng vang lên, một bên là những tín đồ của pháp giáo với khăn đen treo trên vai, và sáu người còn lại là Giám Thiên Ti.

Từ thân phận của họ, Lý Hỏa Vượng đoán rằng đây có lẽ là trường hợp Giám Thiên Ti đang thanh trừng những pháp giáo tín ngưỡng Vu Nhi Thần, và Giám Thiên Ti hiển nhiên chiếm ưu thế.

Dù không sợ chết đến thế nào cũng không thể bù đắp khoảng cách về sức mạnh tuyệt đối.

Về phần tại sao Lý Hỏa Vượng có thể phán đoán được bên kia là Giám Thiên Ti, là vì Xa Đao Nhân Hồng Đại, người mà trước đây đã đưa hắn gia nhập ti nội cũng nằm trong số đó.

Nhìn cảnh tượng máu chảy thành sông phía xa xa, Lý Hỏa Vượng thở phào một hơi, lúc này chỉ cần không liên quan đến Tọa Vong Đạo là được rồi.

"Đi thôi, đám người ô hợp này, Giám Thiên Ti hẳn là có thể giải quyết, không cần ta phải nhúng tay vào."

Kể từ khi biết Giám Thiên Ti đang cố gắng ngăn chặn thiên tai ập đến, thái độ của Lý Hỏa Vượng đối với họ đã tốt hơn rất nhiều.

Nhưng ngay lúc Lý Hỏa Vượng vừa di chuyển chưa được nửa bước, hắn đột nhiên nhìn thấy một đạo sĩ đang làm pháp, vũ khí trong tay có chút kỳ lạ, đó là một cây bút.

Sau khi Lý Hỏa Vượng quan sát thật kỹ một lần nữa, hắn ngạc nhiên phát hiện ra đó là phán quan bút của Gia Cát Uyên.

"Gia Cát huynh, nhìn xem, đó có phải là binh khí trước đây của ngươi không?"

Bạch Linh Miểu đột nhiên nghe thấy Lý Hỏa Vượng tự hỏi một mình.

"Quả nhiên là vậy, lúc đó sau khi ngươi chết, mọi thứ trên người ngươi đều do Giám Thiên Ti cất giữ, lại nói, Gia Cát huynh, nguồn gốc của cây phán quan bút của ngươi là thế nào?"

"Thật sao? Lợi hại như vậy? Nói cũng đúng, lúc đó nếu ta mang nó đi thì tốt biết mấy, nhưng lúc đó ngươi vừa mới chết, ta làm gì có tâm tình nghĩ đến những chuyện này."

Dù Bạch Linh Miểu biết rằng Lý Hỏa Vượng có lẽ đang nói chuyện với những ảo giác vô hình đó, nhưng điều này không thể không nói, nó thực sự quá kỳ lạ.

Ngay khi nàng định mở miệng hỏi Lý Hỏa Vượng rốt cuộc đang nói cái gì thì đột nhiên nhìn thấy sắc mặt Lý Hỏa Vượng trở nên vô cùng dữ tợn, hung hăng nhìn chằm chằm một người ở đằng xa.

"Tầm nhìn" của Bạch Linh Miểu cũng nhìn theo về hướng đó, ngay sau đó nàng nhìn thấy một người phụ nữ với đôi môi tím bầm, tay trái nàng ta cầm ngược một thanh Cốt Kiếm, dáng vẻ trông rất kỳ lạ.

Ánh nhìn dịch chuyển lên các phần phía trên của thanh Cốt Kiếm, khi nhìn thấy hình dạng của chuôi kiếm, Bạch Linh Miểu phút chốc sợ hãi đến mức thấp giọng kêu lên, đó hóa ra là một đầu người, thanh Cốt Kiếm này thực sự được làm bằng đốt sống của con người!

Hơn nữa cái đầu dường như đã được tinh chế đặc biệt, giống như quả cam chỉ to bằng nắm tay sau khi khô khốc lại, thất khiếu bị bịt kín bằng bùn đen, trên trán còn được dán một lá bùa màu tím.

Dù cái đầu đã bị thu nhỏ lại rất nhiều, nhưng Bạch Linh Miểu vẫn có thể nhìn ra người đàn ông này trước đây hẳn là rất anh tuấn.

"Két…két…két..."

Nghe thấy âm thanh, Bạch Linh Miểu nghiêng người nhìn sang, phát hiện là âm thanh ma sát của Lý sư huynh đang nghiến răng nghiến lợi.

"Họ, họ thật sự đã biến thân thể Gia Cát Uyên thành pháp khí!"

Đối mặt với sự xúc phạm thi thể của người bạn mình như vậy, ngọn lửa giận trong lòng Lý Hỏa Vượng không thể nào ngăn cản được nữa.

"Chuyện này thì có gì đâu mà tức giận, không phải rất bình thường sao, Tâm Tố này của ngươi quý giá như vậy, nguyên một cái Tâm Bàn bị ném trên mặt đất, ngươi nghĩ Giám Thiên Ti có thể bỏ qua sao?"

Ảo giác của Tọa Vong Đạo mang một vẻ mặt vui sướиɠ khi người khác gặp nạn, ngồi trên vai của Bành Long Đằng mà chế nhạo.

So với sự tức giận của Lý Hỏa Vượng, vẻ mặt Gia Cát Uyên lại trông có vẻ rất độ lượng.

"Tiểu sinh bất cẩu ở vật, tự tại ở tâm, đó chẳng qua chỉ là một thân xác thối tha mà thôi, Lý huynh, chúng ta đi thôi."

"Không được!"

Lý Hỏa Vượng không chút do dự nói, nếu không gặp được thì có thể coi như không nhìn thấy, nhưng nếu đã gặp rồi thì làm gì có chuyện không làm gì được.

Ban đầu, Gia Cát Uyên vì hắn mà đến mạng sống cũng không giữ được, lẽ nào hắn có thể mặc kệ cho thi thể của hắn ta bị người khác tùy tiện lợi dụng hay sao?

Dù đã quyết định lấy lại thanh kiếm, nhưng Lý Hỏa Vượng vẫn không hành động liều lĩnh thiếu suy nghĩ, mà vẫn ở nguyên vị trí của mình và âm thầm quan sát thủ đoạn và sức mạnh của nữ nhân đó.

Bình Luận (2)
Comment
Sắc 6
Sắc
Reader
1 Tháng Trước
này là end r hả
Trả lời
| 0
trungdung162008 4
trungdung162008
Reader
3 Tháng Trước
Hmm, main bị hoàn toàn rơi vào thế giới này và chết ở thế giới gốc r hả
Trả lời
| 0