Tiên Giả (Dịch Full)

Chương 586 - Chương 585: Lâm Vào Cục Diện Bế Tắc

Chương 585: Lâm vào cục diện bế tắc Chương 585: Lâm vào cục diện bế tắc

Tiếng rống đầy giận dữ của Đại Thụ thượng nhân vang vọng toàn bộ động đá vôi, cùng với đó, một đợt sóng âm vô hình ào ạt càn quét khắp nơi khiến cả động quật liên tục rung lắc, vô số đá vụn rào rào rơi xuống.

Đám đông khôi lỗi thụ nhân giống như cùng nhận được một loại mệnh nào đó, nhất tề dừng tay lùi về phía đại thụ. Thấy vậy, Hắc Bạch kỳ bàn, Hậu Nghệ Xạ Nhật cùng đám người Hoa Chi, Kim Sào, đại hán áo xanh cũng không truy kích mà cùng ngừng tay nhìn lên trên không, đồng thời phóng thần thức ra xem xem phía trên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Đại thụ màu đen lại hừ lạnh thêm một tiếng nữa, tức thì dưới mặt đất, trên vách đá khắp động quật dâng lên một tầng huỳnh quang chặn thần thức của tất cả mọi người lại.

“Lạn Kha bàn kỳ, Hậu Nghệ Xạ Nhật cung! Không nghĩ các ngươi lại có gan tới chỗ này của ta, cũng tốt, đỡ cho ta phải đi tìm các ngươi!” Con mắt của Bất Tử thụ yêu nhìn về phía đối điện, tiếng nói oang oang vang vọng khắp động quật.

“Bất Tử thụ yêu, không ngờ những năm qua ngươi lại giết hại nhiều tu sĩ, tạo ra nhiều khôi lỗi như vậy, việc làm mất hết nhân tính như vậy, ắt sẽ bị trời phạt.” Một bóng người hai màu đen trắng từ trong bàn cờ toát ra, nhìn kỹ thì chính là Hắc Bạch khí linh.

“Hừ! Ta chính là thụ yêu, không phải Nhân tộc, cần gì thứ nhân tính cải lương ấy, đạo tu hành của ta không tới phiên ngươi bình phán đúng sai! Các ngươi hôm nay đã dám đến, vậy thì nằm lại đây hết đi.” Bất Tử thụ yêu lạnh giọng nói.

Lời còn chưa dứt, mặt đất xung quanh đám người đại hán áo xanh, Hậu Nghệ Xạ Nhật cung và Hắc Bạch kỳ bàn bất thình lình nứt ra, tạo thành gần trăm khe nứt kích cỡ không đồng đều.

Ngay tiếp đó, vô số rễ cây màu đen từ trong khe nứt bỗng nhiên thoát ra, đồng thời đón gió dài thêm rồi nhất tề dựng thẳng, quất thẳng về phía đám người.

Gần như cùng lúc đó, đại quân khôi lỗi vốn đang bất động cũng theo sát sau đám rễ cây, lại một lần nữa nhào tới đánh giết đám người.

Chính vào thời khắc đại chiến đang vô cùng căng thẳng, một bóng đen từ ngọn đại thụ chợt bay vụt ra với tốc độ nhanh kinh người, nó chỉ lóe cái đã chui vào vách đá chỗ đỉnh động, tốc độ quá nhanh khiến đám người đang chuẩn bị ngăn địch trong động đều không thấy rõ.

Bên trong Thâu Thiên đỉnh, Viên Minh khẽ chớp mắt.

Bóng đen kia dù bay cực nhanh nhưng vẫn không thoát khỏi thần thức của Viên Minh. Nó là một thụ nhân toàn thân đen bóng, hình dạng hoàn toàn khác với những khôi lỗi thụ nhân bình thường, không những vậy thực lực còn cực mạnh, đã đạt tới cảnh giới bán bộ Phản Hư, chỉ có điều là nó bằng một thủ đoạn đặc thù nào đó đã giấu đi thực lực.

Hơn nữa khí tức thụ nhân màu đen này giống hệt như Bất Tử thụ yêu nên theo Viên Minh suy đoán, nó có vẻ là một dạng tồn tại kiểu phân thân.

Trong khi đó, toàn bộ đám người trong động, bao gồm cả đại hán áo xanh, đều không rảnh để tâm tới bóng đen, ai nấy tự mình thi triển thần thông nghênh đón đại quân khôi lỗi thụ nhân đang ùn ùn kéo tới.

Hậu Nghệ Xạ Nhật cung lơ lửng bay về phía đại thụ màu đen, bề mặt nổi lên những tia sáng vàng kim lưu chuyển, bên trong đó có vô số phù văn lượn lờ chớp động. Lạn Kha kỳ bàn bay phía trên Xạ Nhật cung, đồng thời liên tục xoay tròn, tỏa ra một vầng hào quang lớn màu trắng đen.

Hào quang lững lờ hạ xuống, theo đó từ quân cờ trắng, đen từ trên bàn cờ bắn ra rồi liên tục bay lên hạ xuống, trông tựa như đang hình thành một loại trận pháp nào đó, mỗi khi có khôi lỗi thụ nhân hoặc rễ cây đánh tới đề bị nó đánh văng ra.

Đúng vào thời khắc này, những thành viên Lộng Triều tán minh, bao gồm cả Nguyên Vô Cực, đột nhiên làm ra một hành động nằm ngoài dự kiến của mọi người.

Bốn người bọn họ bất ngời rời khỏi chiến trường, bay thẳng lên trên.

Ánh mắt trên khuôn mặt đại thụ màu đen trầm xuống, theo đó đám rễ cây vốn đang bắn về phía đám người liên tách một nữa ra chụp tới phía bọn Nguyên Vô Cực.

Đám người Nguyên Vô Cực đã dự liệu trước việc này, ngoài thân ai cũng hiện lên huyết quang dày đặc, bên trong huyết quang là một kiện áo giáp đỏ sậm, cũng chính là Huyết Dũng giáp trụ.

Sau khi triệu hồi Huyết Dũng giáp trụ, tốc độ cả đám lập tức tăng mạnh, dễ dàng tránh thoát đám rễ cây đeo bám, tới chỗ trên vách động phía mặt trước.

Bốn tên nhoáng người cái hóa thành bốn cái bóng máu xuyên qua tầng huỳnh quang ở vách động, chui vào trong vách đá rồi độn nhanh về phía Quảng Hàn thành.

“Đám Nguyên Vô Cực lần này đột nhiên xuất hiện ở Tam Tiên đảo, từ đó tới giờ vẫn chưa rõ mục đích là gì, không lẽ là bởi viên châu màu trắng bạc kia?” Bên trong Thâu Thiên đỉnh, Viên Minh thầm nghĩ.

Từ chỗ Quả Quả, hắn biết được Nghê Mục và Giả Tứ Phương có nói chuyện cùng đám Vạn Thiên Nhân, rõ ràng Nghê Mục có quan hệ không cạn với Lộng Triều tán minh, có vẻ mấy người này đã dự mưu từ trước?

“Đám Nguyên Vô Cực cũng đi Quảng Hàn cung! Đã vậy, ta cũng qua xem một chút.” Tịch Ảnh đột nhiên nói.

“Ngươi đi? Ngươi không cách nào rời khỏi Thâu Thiên đỉnh, làm sao đi?” Viên Minh khẽ giật mình hỏi.

“Dùng Quả Quả.” Nói xong, Tịch Ảnh bèn nhấc Quả Quả lên, thi triển Kim Quỳ ngự thú thuật, tách hơn nửa pháp lực và thần hồn dung nhập vào trong thân Quả Quả.

Yêu lực của Quả Quả lập tức tăng mạnh, đạt tới cấp bốn trung kỳ.

“Kiểu này thì đúng là có thể, ngươi cầm túi linh thú của Tam Nhãn ô cưu đi, lúc cần thiết ta có thể xuất thủ tương trợ.” Viên Minh tháo túi linh thú bên hông xuống, nói.

Quả Quả lập tức há miệng nuốt túi linh thú vào, sau đó hóa thân mình sang trạng thái linh thể ẩn thân.

Viên Minh yên lặng thả Quả Quả ra khỏi không gian Thâu Thiên đỉnh, Quả Quả lập tức chạy như bay lên phía trên.

Thần thông ẩn thân của Quả Quả dù tinh diệu nhưng cũng không qua được thần thức của đại hán áo xanh và Kim Sào, chỉ có điều bọn họ đang bận nghênh đón lửa giận của Bất Tử thụ yêu nên với việc Quả Quả đột nhiên xuất hiện cũng không quá để tâm, cứ vậy để mặc cho nó rời đi.

Viên Minh thở phào nhẹ nhõm, đoạn tập trung nhìn tình hình trong động quật, tức thì chân mày khẽ nhíu lại.

Tình hình chiến đấu của đám người trong động vô cùng bất lợi, đám rễ của Bất Tử thụ yêu trông mềm như dây leo nhưng lại cứng cỏi dị thường, ngoại trừ Lạn Kha kỳ bàn và Hậu Nghệ Xạ Nhật cung ra thì những người khác đều bị ép cho thở không nổi.

Cho dù là trảo ảnh của đại hán áo xanh thì một trảo cũng chỉ cắt đứt được mấy sợi, không cần nói tới công kích của những người khác.

Nếu chỉ cứng cỏi thì cũng thôi, đằng này những rễ cây màu đen còn có năng lực hấp thu pháp lực, công kích pháp thuật đánh lên chúng không những không có hiệu quả gì, trái lại còn bị hấp thu nhanh chóng, thậm chỉ cả Kim Ô chân hỏa mà Kim Sào phun ra cũng không ngoại lệ.

Có đám rễ cây này quấn chân, những khôi lỗi thụ nhân kia tấn công càng dữ dội hơn, phù lục pháp bảo hộ thể của mọi người đồng loạt bị đánh tan, nếu không nhờ Lạn Kha kỳ bàn đương cự quá nửa công kích thì cả đám đã sớm chống đỡ hết nổi.

Đúng vào lúc này, ánh sáng vàng kim trên Hậu Nghệ Xạ Nhật cung bỗng bừng lên sáng lòa, trên dây cung một lần nữa xuất hiện một cây tên mang khí tức vượt xa Kim Ô thần tiễn lúc trước, cánh cung cong như trăng tròn.

“Vù!”

Một đường cầu vồng bốc lửa màu vàng kim bắn vọt ra, những nơi nó đi qua, bất luận là rễ cây hay khôi lỗi thụ nhân đều bị đâm thủng ngay lập tức.

Đường cầu vồng xé rách hư không, chớp mắt đã vượt qua khoảng cách hơn trăm trượng, lao thẳng về phía bản thể Bất Tử thụ yêu.

Dây leo rủ xuống trước người Bất Tử thụ yêu đồng loạt giương lên, dưới mặt đất cũng xuất hiện thêm mấy chục sợi rễ, cứ vậy hơn trăm rễ cây và dây leo cùng nghênh đón đường cầu vồng màu vàng kim.

Phành phành phành…

Hơn hai mươi rễ cây và dây leo bị chấn đứt, nhưng uy thế của đường cầu vồng kia cũng đã hoàn toàn tiêu hết, quay trở lại trạng thái Kim Ô thần tiễn, hơn nữa còn bị dây leo, rễ cây quấn chặt lấy.

“Không thể nào! Cứ xem như ngươi đã tu luyện tới cấp năm bậc cao cũng không thể dễ dàng tiếp được đạo Kim Ô thần tiễn này của ta như vậy.” Hậu Nghệ Xạ Nhật cung khó mà tin nổi.

“Ngu ngốc!”

Bất Tử thụ yêu điên cuồng cười lớn, những dây leo, rễ cây đang quấn Kim Ô thần tiễn đột nhiên dùng sức, linh lực bên trong Kim Ô thần tiễn liền bị hút khô nhanh chóng, ánh vàng lấp lánh bên ngoài hoàn toàn tắt đi.

Hồn phách Kim Ô bên trong thân tiễn hét thảm xong liền lặng yên vẫn lạc.

Thấy được cảnh này, Viên Minh cảm thấy vô cùng kinh ngạc, không ngờ rễ của Bất Tử thụ yêu lại đáng sợ như vậy, vừa cứng chắc lại còn có thể thôn phệ các loại linh lực, quả thực lợi hại hơn bất cứ pháp bảo nào mà hắn từng thấy trước kia, đúng là không biết phải nói gì.

“Bất Tử thụ dù vô cùng cứng cỏi, độ dẻo dai của phần gốc rễ còn mạnh hơn nhưng cũng không thể lợi hại tới mức này, thế này là có chuyện gì đây?” Tịch Ảnh cũng cảm thấy khó hiểu.

Thần hồn nàng ly thể bay ra nhưng trong Nguyên Anh vẫn còn lưu lại một bộ phận thần hồn, vậy nên bản thể không mất hết ý thức như Viên Minh lúc thắp hương phụ thể người khác.

Cú tụ lực đánh ra một kích được ăn cả, ngã về không của Hậu Nghệ Xạ Nhật cung thất bại, sĩ khí đám đại hán áo xanh, Kim Sào càng sa sút, dù có Lạn Kha kỳ bàn cản phía trước nhưng vẫn bại lui liên tục, chẳng mấy chốc đã bị dồn vào một góc động, chỗ cách bọn Hoa Chi không xa.

Đám Hoa Chi lúc trước vẫn luôn duy trì vị trí nằm ngoài đại chiến nên công kích dính phải cũng không nhiều, giờ Lạn Kha kỳ bàn và đại hán áo xanh lùi tới gần, theo đó đám Hoa Chi cũng bị ảnh hưởng, áp lực phải chịu lập tức tăng vọt.

Hoa Chi biến thành hình thái nửa người nửa cây, phóng ra một mảng lớn nọc độc trong suốt và bào tử ký sinh đánh về phía rễ cây và khôi lỗi thụ nhân.

Đã tới nước này, bọn Hắc Trúc Tẩu cũng không dám che giấu nữa, tất cả cùng thi triển các loại thủ đoạn áp đáy hòm. Huyết Ảnh, Hồng Lăng, thậm chí Tam Tuyệt lão nhân cũng đều toàn lực xuất thủ, không dám lưu thủ.

Có điều thực lực Tam Tuyệt lão nhân cũng chỉ ngang hai người đại hán áo xanh, Kim Sào mà thôi, không đem lại hiệu quả lớn lắm. Tình cảnh đám Hóa Chi bắt đầu trở nên vô cùng nguy hiểm.

Thấy cảnh này, Viên Minh không thể tiếp tục đứng nhìn nữa, lập tức vận chuyển hồn lực của bán bộ Ngôn vu, thi triển ác mộng chi thuật.

Gương mặt dữ tợn của Bất Tử thụ yêu bỗng thoáng có chút trì trệ, xuất hiện nét đờ đẫn, ý thức nhanh chóng trở nên mờ màng như sắp rơi vào ngủ say.

Nhưng đúng vào thời khắc này, bên trên đám rễ của Bất Tử thụ yêu cùng hiện lên những sợi khói đen, chúng nhanh chóng tỏa ra, bao phủ xung quanh Bất Tử thụ yêu.

Một lực hút từ khói đen lộ ra, thần thức của Viên Minh nhanh chóng bị hút đi, thần thông Mộng Yểm cũng bị đánh gãy, cùng với đó ánh mắt Bất Tử thụ yêu linh động trở lại.

Tim Viên Minh đập thình thịch, hắn có nằm mơ cũng không ngờ Bất Tử thụ yêu còn có thần thông cỡ này, có thể trực tiếp hút cả thần thức, từ đó mà suy không lẽ bất kỳ loại thần thông huyễn thuật nào cũng vô hiệu với nó, như vậy thì còn đánh đấm gì nữa?

“Kẻ nào ám toán ta?” Bất Tử thụ yêu hiểu ra ngay vừa rồi xảy ra chuyện gì, thần sắc trên mặt càng thêm dữ tợn, rống giận nói.

Viên Minh đương nhiên không đáp lời, hắn đang nhanh chóng suy nghĩ đối sách, thần thức thì lần tới chỗ Thất Dạ đang triền đấu cùng đại hán áo xanh.

Thất Dạ dụ hắn tới chỗ này thì hẳn phải có cách để ứng phó với đám khói đen kia mới phải.

Viên Minh vận khởi thần thức chui vào Tu La Phệ Huyết đồ, thông qua khí linh liên hệ gã.

Thế nhưng Thất Dạ lại chỉ cắm đầu đánh đấm cùng đại hán áo xanh, không hề có ý định đáp lời.

“Tên này không phải là một bọn với Bất Tử thụ yêu đó chứ, mình bị nó lừa rồi sao?” Viên Minh thầm hô không ổn.

Cũng may hắn đã có chuẩn bị đề phòng, trận bàn truyền tống bọn họ vào Bạch Sắc viên nguyệt vẫn hiện tại vẫn còn ở trên đỉnh Bồng Lai sơn, nếu muốn rời khỏi đây cũng không phải là không được, nếu thực tới thời khắc nguy cấp cũng không thể lo nghĩ quá nhiều.

Chỉ là Quả Quả hiện tại đi Quảng Hàn thành, cần gọi nó quay lại mới được, nếu không Tịch Ảnh đang phụ hồn trên đó nhỡ gặp phải chuyện gì bất ngờ thì phiền phức to.
Bình Luận (0)
Comment