Tiên Giả (Dịch Full)

Chương 710 - Chương 708: Thăm Dò

Chương 708: Thăm dò Chương 708: Thăm dò

Sau khi Viên Minh lấy lại bình tĩnh, hắn lấy hương đen ra, cân nhắc một chút, cuối cùng chọn mục tiêu phụ thể là vị Huyết Ma lão tổ.

Hắn khoanh chân ngồi thẳng người, vừa nhớ lại mặt mũi Huyết Ma lão tổ, vừa châm hương đen lên, cắm vào bên trên Thâu Thiên Đỉnh, rồi nhắm hai mắt lại.

Khói hương lượn lờ bay lên, ánh mắt Viên Minh mơ hồ, ý thức của hắn cũng từ từ hôn mê, mọi thứ dường như cũng chẳng có gì khác biệt so với mọi lần.

Nhưng vào lúc này, xảy ra chuyện lạ, một cỗ ba động thần hồn nào đó bỗng đè ép tới đây.

Áp lực này không giống bình thường, mà khiến Viên Minh có cảm giác giống như bị chìm xuống dưới hồ nước, bốn phương tám hướng đều bị sức ép đánh thẳng vào ý thức của hắn, sau khi chống đỡ một lúc, ý thức của Viên Minh giống như đánh không lại cỗ áp lực này, không ngờ đột nhiên buông lỏng, như chui ra khỏi mặt nước, và trở lại thân thể của hắn.

Viên Minh mở to hai mắt ra, đưa tay day nhẹ hai huyệt thái dương để giảm bớt cảm giác khó chịu, đồng thời chân mày hơi nhíu lại.

Hắn nhìn về phía Thấu Thiên Đỉnh với vẻ ngạc nhiên nghi ngờ.

Chỉ thấy hương đen vừa mới châm, lúc này đã bị dập tắt một cách khó hiểu, mà đồ án Thái Cực Đồ bên trên thân lò hương cũng ở tỏng tình trạng ảm đạm không ánh sáng, ngoài cây hương đen chưa cháy hết kia, thì những thứ khác đều bình thường, giống như mọi lần kết thúc phụ thể.

Đây là lần đầu tiên Viên Minh thử nghiệm phụ thể bị thất bại.

Hắn cẩn thận nhớ lại cảm nhận vừa nãy, trong lòng cũng dần dần có suy đoán.

Chẳng lẽ là vì lực thần hồn của Huyết Ma lão tổ mạnh mẽ hơn mình qua nhiều, nên mới khiến cho việc phụ thể bị thất bại?

Liên quan đến tin tức của Thâu Thiên Đỉnh, đa số đều là do Viên Minh tự tìm tòi ra, nên cái suy đoán này có chính xác hay không, hắn cũng không dám khẳng định, chỉ có thể yên lặng nhớ kỹ chuyện này trong lòng.

Nhưng mà, với tình trạng hiện tại của Thâu Thiên Đỉnh, chắc chắn là không thể lập tức tiến hành phụ thể được nữa.

Viên Minh có vẻ thất vọng, hơi cúi xuống lắc đầu , thu Thâu Thiên Đỉnh lại, sau đó liền tiến nhập trạng thái tu luyện, chờ bảy ngày sau lại tiếp tục phụ thể.

Thời gian bảy ngày thoáng một cái đã qua, đồ án trên thân Thâu Thiên Đỉnh lại sáng lên, Viên Minh cũng sớm chuẩn bị xong hương đen, lại bắt đầu phụ thể lần nữa để dò xét.

Chỉ là, vì đảm bảo an toàn, nên lần này hắn lựa chọn mục tiêu là Tự Tại Tôn Giả.

Mà lần phụ thể này cũng cực kỳ thuận lợi.

Dưới làn khói hương vờn quanh, bóng tối trước mắt Viên Minh bỗng sáng lên, ý thức đã đi tới trên thân thể của Tự Tại Tôn Giả.

Lúc này dường như Tự Tại Tôn Giả đang ngồi một mình tu luyện trong động phủ, như vậy cũng để Viên Minh giảm đi chút phiền phức.

Nhưng mà vừa mới phụ thể thành công, Viên Minh lập tức phát hiện không đúng.

Hắn cảm nhận được trong thức hải của Tự Tại Tôn Giả, dường như có một cỗ lực lượng thần hồn khác nữa.

Dựa theo kinh nghiệm mỗi lần phụ thể trước kia, khi hắn đang khống chế cơ thể của người khác, thì thần hồn của người này sẽ lâm vào tình trạng như đang nửa thức nửa ngủ, sau đó lực lượng thần hồn cũng sẽ từ từ yên lặng, Viên Minh cũng không cách nào điều khiển.

Nhưng lúc này hắn cảm ứng được lực lượng Thần Hồn kia lại đặc biệt sinh động.

Hắn lập tức dòm vào bên tỏng thức hải, cố gắng tìm ra nguồn gốc của cỗ lực lượng thần hồn này, mà rất nhanh hắn đã phát hiện ra, trong thần hồn đang dần yên tĩnh lại của Tự Tại Tôn Giả, có một cái phù lục đặc biệt.

Đạo phù lục này giống như được tạo thành từ khói đen bình thường, nó lơ lửng bên trong thần hồn của Tự Tại Tôn Giả, không ngừng tản ra lực lượng thần hồn âm lãnh, tạo thành một vòng màu đen nhạt như một tầng bảo hộ bên ngoài thần hồn của Tự Tại Tôn Giả, và cách một đoạn thời gian, nó sẽ quét thức hải một lần, giống như đang tìm kiếm gì đó.

Đạo phù lục này giống như là để bảo hộ thần hồn của Tự Tại Tôn GIảo, còn cỗ lực lượng này khá giống với lực lượng thần hồn của Vu Nguyệt Thần.

Viên Minh cẩn thận dò xét đạo phù lục kia từng li từng tí một, trong lòng đột nhiên có một cái dự cảm không ổn.

Đây là Vu Nguyệt Thần đặc biệt chuẩn bị cho Tự Tại Tôn Giả? Ngay cả Cửu Âm và Tả Nhãn đều không có đãi ngộ như vậy, giữa bọn họ có quan hệ gì đó đặc thù? hay là có phải Vu Nguyệt Thần đã phát hiện ra mình có thể phụ thể đám tôn giả này rồi?

Viên Minh nhíu mày suy tư trong chốc lát, thấy phù lục kia mãi không có cái gì phản ứng đặc biệt, Vu Nguyệt Thần cũng không lập tức tới giết hắn, bèn tạm thời đè xuống bất an trong lòng.

Tốt nhất là nên tìm hiểu thông tin trước, dù sao cũng có Thế Kiếp Thuật, coi như bị phát hiện thì chết cũng là Tự Tại Tôn Giả.

Nghĩ vậy, Viên Minh liền điều khiển Tự Tại Tôn Giả đứng dậy, rời khỏi động phủ, đi thẳng đến Triều Thiên Phong của Trường Xuân Quan.

Không bao lâu, hắn đã đi tới trước Triều Thiên Phong.

So với lúc bản thể hắn đi tới nơi này, thì bây giờ cấm chế có vẻ đã tăng cường rất nhiều, cũng có mấy vị Nguyên Anh đang tọa trấn trong đó. Thần thức lúc nào cũng quét bốn phía xung quanh, cảnh giác bất kỳ khả năng hay tình huống nào xuất hiện.

Vì thế, khi hắn vừa mới tới gần, liền lập tức có một gã tu sĩ Nguyên Anh mặc áo xanh xuất hiện trước mặt mình.

“Tự Tại Tôn Giả, sao ngài lại tới nơi này?” tu sĩ áo xanh nhìn vị “Tự Tại Tôn Giả “ trước mắt này, trong mắt hắn lóe lên một tia nghi hoặc, giống như cho là lúc này vị Tự Tại Tôn Giả không nên tới đây.

Đưng nhiên, địa vị của Tự Tại Tôn Giả ở Vu Nguyệt Giáo khá siêu nhiên, nên gã tự nhiên không dám hỏi nhiều.

“Thiên Khôi Tôn Giả và Hãm Không Tôn Giả có ở đây không?” Viên Minh hờ hững mở miệng hỏi.

“Căn cứ Vu Nguyệt Thần đại nhân phân phú, hai vị Tôn Giả có chuyện quan trọng khác, cũng không tọa trấn nơi đây.” tu sĩ áo xanh đáp, sự nghi ngờ trong mắt càng nhiều hơn.

“Vậy bọn hắn có phái người tới qua nơi đây không?” Viên Minh tiếp tục hỏi.

“Hãm Không Tôn Giả không có, nhưng Thiên Khôi Tôn Giả thì có phái người tới qua hai lần, nhưng mà cũng chỉ là áp tải chút vật tư cùng linh thạch, cũng không ở lâu.” tu sĩ áo xanh nhớ lại một chút rồi đáp.

Thấy thế, Viên Minh nhẹ gật đầu, bàn tay giấu trong tay áo đang yên lặng bấm một cái pháp quyết, pháp lực toàn thân cũng được kéo căng như lên dây cung, chuẩn bị xuất thủ bất cứ lúc nào.

“Đối với Viên Minh, hôm nay có đầu mối mới gì không?” Viên Minh nói xong, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của tu sĩ áo xanh, quan sát phản ứng của gã.

Dựa theo kế hoạch ban đầu của Viên Minh, hắn là muốn lấy tin tức từ chỗ thủ hạ của Tự Tại Tôn Giả, hoặc đám Nghê Mục để hỏi thăm tin tức.

Nhưng tấm bùa ở bên trong thức hải kia, khiến Viên Minh có một tia dự cảm chẳng lành trong lòng.

Nếu như Vu Nguyệt Thần đã đoán được Viên Minh có năng lực phụ thể, như vậy nếu hắn tùy ý hỏi thăm, có biểu hiện vô tri không giống với thân phận thường ngày của người bị phụ thể, như vậy chẳng những không có được tin tức mong muốn, thậm chí còn có khả năng trực tiếp kinh động Vu Nguyệt Thần, xuất thủ với hắn.

Chết hay không cũng không phải vấn đề, mà như vậy sẽ khiến Vu Nguyệt Thần càng thêm cảnh giác, càng thêm tăng cường đề phòng, đó mới là phiền phức.

Vì thế Viên Minh quyết định đổi một loại phương thức khác, trước tiên cứ biết rõ có phải Vu Nguyệt Thần đã biết được năng lực phụ thể của bản thân hay chưa, lại mượn đề tài để nói chuyện của mình, từ đó đạt được mục đích.

“Viên Minh, ngài là nói… chuyện phụ thể kia?” nghe được “Tự Tại Tôn Giả” hỏi thế, sắc mặt tu sĩ áo xanh lập tức nghiêm túc lên.

Thấy vậy, trong lòng Viên Minh lập tức căng thẳng, thầm nghĩ quả nhiên, sau đó liền đưa tay bố trí một cái thuật pháp cách âm, phòng ngừa âm thanh truyền đến bên tai những người khác.

“Trước đó không lâu, ta cùng Thiên Khôi có chút tiếp xúc, hắn dường như có chút không giống với ngày thường, thậm chí hỏi ta một số vấn đề mà hắn đã biết được, cho nên ta rất nghi ngờ, có thể hắn đã bị phụ thể.” Viên Minh giả bộ nói kiểu rất nghiêm trọng.

“Cái này sao có thể? Không phải Vu Nguyệt Thần đại nhân đã chôn xuống trong cơ thể chúng ta, mỗi người một cái thần phù sao? Nếu địch nhân có ý đồ phụ thể Thiên Khôi Tôn Giả, xúc động phù lục, Vu Nguyệt Thần đại nhân không có khả năng không phản ứng chút nào!” sắc mặt gã tu sĩ áo xanh hơi hốt hoảng nói.

“Cho nên ta mới nói là có khả năng, mà cũng không có bẩm báo Vu Nguyệt Thần đại nhân, muốn bản thân xác nhận rõ ràng xem đã.” Viên Minh nghiêm trang nói.

Tu sĩ áo xanh mím chặt bờ môi, vô thức nhìn xung quanh, rồi thấp giọng nói ra :”Vậy ngài nói với ta những lời này có ý tứ gì?”

“Đồ vật bên trong đỉnh núi này cực kỳ trọng yếu đối với Vu Nguyệt Giáo chúng ta, nếu như Thiên Khôi bị phụ thể, nhất định hắn sẽ nghĩ biện pháp để phá hỏng, hắn phái nhân thủ tới có lẽ là để thực hiện, những vật tư đưa vào kia không chừng có chút vấn đề, cho nên ta mới muốn đi vào kiểm tra thực hư một phen, nếu như không có phát hiện gì là tốt nhất, nhưng nếu như có phát hiện thì vừa có chứng cứ, lại vừa sớm bóp tắt nguy hiểm từ trong trứng nước.” Viên Minh nghiêm túc phân tích cho gã nghe.

Mặt mày gã tu sĩ áo xanh biến đổi mấy lần, sau khi do dự mãi, rốt cục cũng hạ quyết tâm.

“Được, ta mang ngài vào xem, chỉ là dựa theo quy củ, ta nhất định phải luôn đi theo sát ngài, kính xin Tôn Giả chớ trách.” gã nói như vậy.

“Đây là chuyện tất nhiên, đúng rồi, chuyện này trước khi chưa tra xét rõ ràng, ngươi không nên nói với quá nhiều người, miễn cho sau này nếu phát hiện ra là do ta hiểu lầm, lại tổn thương hòa khí.” Viên Minh cười cười, dặn dò một câu nữa.

Tu sĩ áo xanh gật nhẹ đầu, bảo “Tự Tại Tôn Giả” chờ một lát, sau đó liền biến mất tại chỗ, còn Viên Minh nhìn giống như có vẻ yên lòng để hắn rời đi, trên thực tế lại đang tập trung tinh thần cảnh giác, đề phòng khả năng có thể bị tập kích.

Không bao lâu, tu sĩ áo xanh lại lần nữa xuất hiện trước mặt hắn, bên người gã cũng không có ai theo.

“Mời đi theo ta!” tu sĩ áo xanh nói xong, quay người dẫn theo Viên Minh leo lên Triều Thiên Phong.

Hai người yên lặng tiến lên, xuyên qua rừng Ma Vân Thu dày đặc, so với lần trước thì số lượng Ma Vân Thụ lần này tăng thêm không ít, ma vân trên đỉnh núi và phía trên bầu trời cũng dày đặc hơn, gần như ép tới người không thở nổi.

Hai người nhanh chóng đã tới đỉnh núi Triều Thiên Phong, ở trong sân, pháp trận cỡ lớn vẫn đang vận chuyển giống như trước đó.

Lần trước vì Thông Thiên Ma Trụ bạo động, nên Viên Minh không nhìn kỹ được toàn cảnh của đại trận này, hôm nay lại tới đây lần nữa, hắn nhìn qua đại trận không chớp mắt, nhớ kỹ lại từ đường vân trên đó, không buông tha bất kỳ chi tiết nào.

Mà lần này hắn cũng phát hiện, cái đại trận này thực ra cũng không hoàn chỉnh, giống như còn có nhiều chỗ chỉ là xây dựng qua loa một cách rất cơ bản, chưa xây dựng hoàn toàn xong.

“Tôn Giả đại nhân, lần trước thủ hạ của Thiên Khôi Tôn Giả tiến đến bổ sung linh thạch, chỉ có tiếp xúc ngắn ngủ với ngoại vi những cột đá này, ngài có thể tùy ý điều tra, chỉ là xin đừng nên đụng vào, nếu không ta không tiện bàn giao, với Vu Nguyệt Thần đại nhân bên kia.” tu sĩ áo xanh thấp giọng nói.

Viên Minh gật gật đầu, thần thức đảo quanh từng cây cột đá trên quảng trường, phát hiện trên đỉnh chóp của mỗi cái cột đá, đều khảm nạm lấy một viên linh thạch cực phẩm, không ngừng cung cấp linh lực cho cột đá.

Cái Ma trận trên đỉnh núi này cực kỳ phức tạp, giống như được tạo thành do sự tổ hợp lẫn nhau của nhiều cái trận pháp riêng biệt, nhưng những cái cột đá màu đen này, là bộ phận tạo thành cơ sở nhất của đại trận, có thể nói là ngọn nguồn vận chuyển của toàn bộ trận pháp, nếu bị phá hỏng, sẽ phải chịu ảnh hưởng cực lớn đến sự vận chuyển của ma trận, nghiêm trọng một chút, có thể sẽ bị sụp đổ hoàn toàn.

Viên Minh nhanh chóng ý thức được điểm này, ánh mắt chớp động, trong lòng cũng có ý nghĩ gì đó.
Bình Luận (0)
Comment