Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 1043 - Chương 1355: Kinh Thành Bắt Đầu Bố Cục

Chương 1355: Kinh Thành Bắt Đầu Bố Cục Chương 1355: Kinh Thành Bắt Đầu Bố CụcChương 1355: Kinh Thành Bắt Đầu Bố Cục

Nhìn vẻ mặt quen thuộc của nàng, Hoàng Thi Duy khẽ lắc đầu, chống tay đứng dậy, chậm rãi đi vê phía nàng:

"Tướng phủ muốn nhúng tay vào việc này, ta đồng ý, trận văn sát khí mới nhất do Tứ tiểu thư Tướng phủ tự mình nghiên cứu chế tạo đó là thành ý hợp tác đầu tiên của bọn họ."

Hứa Mộng Khê nhìn biểu hiện đương nhiên của hắn, siết chặt nắm tay:

"Hoàng đại ca, vì sao huynh lại để Tướng phủ nhúng tay vào? Chuyện này muội đã cố gắng ngăn cản Tướng phủ nhúng tay vào rồi."

"Chính vì muội ngăn cản bọn họ, Tần Vệ Thư mới có cơ hội đào tẩu, không phải sao?"

Hứa Mộng Khê đột nhiên im lặng.

Hoàng Thi Duy nhìn chằm chằm vào mắt nàng, ngữ khí nghiêm túc:

"Có lẽ Hứa tướng quốc có mưu đồ gây rối, nhưng muội không thể phủ nhận Tướng phủ quả thật mạnh hơn Mật Trinh ti chúng ta quá nhiều, bất luận là tình báo hay nhân lực, hoặc là khí giới.

"Hiện thực khách quan sẽ không vì lý tưởng của muội mà thay đổi.

"Muội mượn mâu thuẫn giữa Tướng phủ và Tiên Thừa Các, giam giữ Tần Vệ Thư ở Chiếu ngục, vốn dĩ cũng không có gì, nhưng vấn đề là Mật Trinh ti chúng ta không có nhiều nhân lực tài lực để đối phó với mưu đồ của Tần gia.

"Huống chi, Mộng Khê, muội cũng chưa tận dụng hết những gì ta giao cho muội."

Hứa Mộng Khê nghe vậy dời tầm mắt đi, cắn chặt môi, trong mắt tràn đầy ủy khuất.

Nàng nghe ra đây là Hoàng đại ca đang chỉ điểm mình, nhưng nàng không cảm thấy mình làm sai.

Bọn chúng luôn giảo biện nói là như thế, nhưng từ trước đến nay là như vậy sao?

Nhưng hiện thực đúng là thủ hạ dưới trướng nàng xảy ra vấn đề, dẫn đến những cường giả được điều nhiệm qua bằng mặt không bằng lòng với nàng, từ đó để Tần gia càng dễ dàng hoàn thành mưu đồ của bọn chúng. Nói đến đây, Hoàng Thi Duy thoáng dừng một chút, ngữ khí thoáng hòa hoãn:

"Hiện tại Tổng trưởng đại nhân giao chuyện này cho ta toàn quyền phụ trách, mấy tên thủ hạ của ta thì ngươi cũng đều gặp qua."

"Ba gã Tông Sư đổi lại là bình thường đã có thể xử lý một ít đại án kinh thiên, nhưng Tần gia có thể ở dưới mí mắt Chiếu Ngục treo đầu dê bán thịt chó, thủ đoạn như thế căn bản không phải bọn chúng có thể ứng phó, ta phải ưu tiên cam đoan tính mạng người một nhà được an toàn."

"Hiện giờ toàn bộ thành Đế An cố ý nguyện ý tham dự vào chuyện này chỉ có một mình Hứa tướng quốc, bọn họ ngoại trừ cung cấp tài nguyên và tình báo ra, còn phái ra một cường giả Thuế Phàm đi theo."

"Cho nên, ta tiếp nhận hợp tác của phủ tướng quốc, nếu Mộng Khê ngươi cảm thấy ta sai rồi, vậy liền bẩm báo cho Tổng trưởng đại nhân, xem hắn sẽ xử lý việc này như thế nào."

Hứa Mộng Khê ngước mắt nhìn tráng hán trước mắt này, trong đôi mắt đẹp có chút ngơ ngẩn, nhưng lập tức kiên định:

"Hoàng đại ca, việc này muội cũng muốn đi."

"Không được."

Hoàng Thi Duy không chút nghĩ ngợi trực tiếp cự tuyệt:

"Lần này sự việc chưa rõ, quá mức nguy hiểm."

"Bắc cảnh nguy hiểm như vậy muội cũng..."

Hứa Mộng Khê lên tiếng phản bác, nhưng vừa mới nói xong đã bị Hoàng Thi Duy chặn lại:

"Bắc cảnh không ai nhằm vào muội, chuyến đi này, một khi tiếp cận tất nhiên sẽ bị cường giả Tần gia ám sát."

Hứa Mộng Khê dầu muối không vào, cổ nghẹn một cái:

"Hoàng đại ca, ba tên thủ hạ của huynh còn không sợ chết, vì sao muội không thể mạo hiểm, chỉ bằng muội là đồ đệ của sư phụ sao?"

"Ngươi, nha đầu chết tiệt này..."

Nhìn ánh mắt quật cường của nha đầu trước mắt, trong lòng Hoàng Thi Duy thoáng có chút bất đắc dĩ, trầm mặc một chút, thở dài:

"Muốn đi cũng được, chỉ cần Tổng trưởng đại nhân đồng ý, ta tự nhiên không có ý kiến." "Một lời đã định, muội đi tìm sư phụ đây."

Dứt lời, Hứa Mộng Khê lắc lắc bím tóc đuôi ngựa liền hấp tấp muốn ra cửa, Hoàng Thi Duy thấy thế vội vàng lên tiếng gọi nàng lại:

"Chờ một chút, ta cảnh cáo ngươi, không nên dùng khẩu dụ lừa ta, ta phải nhìn thấy thủ lệnh của Tổng trưởng đại nhân mới có thể mang theo ngươi."

Bím tóc đuôi ngựa lắc lư của Hứa Mộng Khê đột nhiên cứng đờ, giống như bị đâm trúng chỗ yếu hại.

Hoàng Thi Duy thấy thế hừ nhẹ một tiếng:

"Ngươi tranh thủ thời gian đi, ta sẽ ở ngoài Tân Tự môn chờ ngươi. Nếu là quá giờ thì ta sẽ không chờ ngươi."

"Muội nhất định sẽ lấy được, huynh yên tâm đi!"

Đưa mắt nhìn Hứa Mộng Khê ủ rũ rời đi, trong đôi mắt của Hoàng Thi Duy không tự chủ hiện lên một tia phức tạp.

Bước vào đình trung ương, ngước nhìn bầu trời sao như biển, khẽ thở dài, sau đó trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

Ngoài cửa thành Đế An, Tân Tử thành, một mảng rừng rậm vô ngần kéo dài chập trùng dọc theo dãy núi.

Theo một đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống, trong rừng rậm lập tức vang lên một thanh âm hơi có vẻ âm nhu:

"Ngươi chính là nội ứng mà Lâu Cơ đại nhân nói tới?"

Đi qua tầng tầng lớp lớp, Hoàng Thi Duy vừa đứng vững lại, liền phát hiện trước mắt xuất hiện một thân ảnh nam tử cao gầy, không lập tức lên tiếng, mà lẳng lặng nhìn đối phương.

Mà nam tử gầy gò thấy thế mỉm cười, từ trong ngực lấy ra một lệnh bài ném cho đối phương, nhẹ giọng nói:

"Làm nghề này của ngươi, quả thật nên cẩn thận một chút, đây là lệnh bài của Lâu Cơ đại nhân, ngươi kiểm tra một chút đi."

ebookshop.vn
Bình Luận (0)
Comment