Chương 106: Thế lực sau lưng Không Hoa
Đang nói chuyện, Hứa Nguyên lấy ra một cuốn sách từ trong trữ vật giới:
"Trong đây có ghi chép về Mị Hồn Ma Thể, nàng có thể xem những gì ta vừa nói có đúng hay không rồi hãy quyết định đọc mật báo ở Cẩm Thành mà Hắc Lân Vệ thu thập được.”
Vừa nghe thấy hai từ Cẩm Thành, đôi mắt Tô Cẩm Huyên hiện rõ dao động.
Hứa Nguyên vỗ nhẹ vào vai nàng:
"Ta cho nàng nửa canh giờ, nửa canh giờ sau ta sẽ quay lại. Nếu quyết định của nàng vẫn như cũ thì ta cũng không thể nói thêm gì nữa."
Nói xong, Hứa Nguyên quay người bước ra khỏi sương phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại, chỉ còn lại Tô Cẩm Huyên đang ngơ ngác nhìn cuốn cổ thư và mật báo đặt trên bàn.
Hứa Nguyên luôn hoài nghi lời nói của Tô Cẩm Huyên.
Giống như Tô Cẩm Huyên không tin tưởng hắn, hắn cũng không có khả năng nghe theo lời nói của đối phương.
Tuy nhiên, thông tin trong mật báo quả thực đã chứng minh rằng khi Tô Cẩm Huyên còn nhỏ gia đình nàng đã trải qua những thay đổi lớn.
Khi cha mẹ nàng còn sống, gia đình Tô Cẩm Huyên vốn rất yên ấm.
Cha mẹ nàng tiếp quản một thương hội có quy mô nhỏ ở Giang Nam Thành và Cẩm Thành.
Cửa hàng vải Tô Tần.
Nghề kinh doanh chính là vải, lụa và một số loại trang sức, phấn hồng dành cho nữ tử.
Bởi vì phụ thân của Tô Cẩm Huyên lúc bấy giờ là bạn học của một trong những người đứng đầu Thiên An Thương Hội ở Giang Nam Thành.
Mặc dù không được coi là thân thiết, nhưng với mối quan hệ này và một vài món lễ vật quý giá, cửa hàng vải Tô Tần và gã khổng lồ Thiên An Thương Hội đã đạt được hợp tác kinh doanh về một số nguyên liệu.
Cũng vì vậy mà khi gia đình nàng bị tiêu diệt, Hắc Lân Vệ đã bí mật điều tra vụ việc.
Một trong những thương hội có danh tiếng hợp tác với họ lại biến mất một cách khó hiểu, có thể coi là hoàn toàn bị xóa sổ, đương nhiên Thương Hội sẽ phải điều tra tìm ra nguyên nhân.
Dù bên kia hành động rất kín kẽ nhưng Hắc Lân Vệ dựa vào mạng lưới khổng lồ của mình vẫn có thể khôi phục lại tình huống lúc ấy.
Kẻ có thù hận với Tô Cẩm Huyên có hai bên.
Một bên bỏ tiền, một bên bỏ công sức.
Bên bỏ tiền là ba thương hội trong cửa hàng vải Giang Nam.
Bỏ sức chính là một nhóm sơn phỉ bên ngoài phủ thành.
Nhóm sơn phỉ kia sau khi hoàn thành thương vụ liền bị ba thương hội kia xử lý sạch sẽ.
Khi Hắc Lân Vệ điều tra đến điểm này liền bị mất manh mối không thể lần tiếp, bởi vì cửa hàng Tô Tần chỉ là nhà cung cấp nguyên liệu cấp thấp nhất của Thiên An Thương Hội.
Không liên quan đến lợi ích cốt lõi nên đương nhiên không cần can thiệp quá sâu.
Ban đầu Thiên An Thương Hội đã giải quyết việc này một cách rất đơn giản.
Cử một quản sự trung tầng đi xử phạt ba thương hội ngỗ ngược kia, sau đó yêu cầu bên kia phải trả một khoản tiền bồi thường lớn, mọi chuyện cứ thế giải quyết xong.
Thiên An Thương Hội thu được tiền bồi thường.
Ba thương hội kia thông qua việc này bị tịch thu hoặc phải bán rẻ sản nghiệp của họ.
Quan phủ không chỉ lấy được tiền từ việc tịch thu tài sản mà còn trấn áp được bọn cướp.
Chà, đúng là thế giới mà không ai phải chịu thiệt~
Tất nhiên ngay cả khi có lợi ích đi nữa thì các hồ sơ liên quan đến sự tình lần này vẫn được lưu giữ trong kho thông tin của Hắc Lân Vệ địa phương.
Hiện tại Hứa Nguyên hạ lệnh điều tra lại sự việc, khi mở lại hồ sơ, Hắc Lân Vệ của Giang Nam phủ lập tức bắt tay điều tra kỹ lưỡng lại ba cửa hàng vải kia nhưng vẫn không phát hiện được gì đáng ngờ.
Bởi vì những người có liên quan lúc đó đều đã chết.
Ngay cả cuộc điều tra toàn diện của Hắc Lân Vệ Giang Nam phủ ngày nay cũng không tìm được dù chỉ một người sống sót, về cơ bản, cuộc điều tra bị gián đoạn vì người đầu mối đã chết.
Tần Vị Cửu xử lý chuyện này quả thực rất kín kẽ không chút sơ hở.
Nhưng may mắn thay, Hắc Lân Vệ ở Tướng Quốc Phủ cũng rất chuyên nghiệp.
Liên tiếp thay đổi nhiều tuyến điều tra, cuối cùng họ cũng tìm ra một số manh mối về sản nghiệp của cửa hàng vải Tô Tần.
Cha mẹ của Tô Cẩm Huyên dù đã chết, nhưng các khế ước đồn điền đứng tên họ sẽ không biến mất ngay lập tức.
Tô Cẩm Huyên lúc đó đã được người khác cứu đưa đi, không có người thừa kế, một thời gian sau sản nghiệp liền bị quan phủ đưa ra bán đấu giá.
Đúng vậy, Tần Vị Cửu chỉ cứu Tô Cẩm Huyên, nhưng không có nghĩa hắn cũng sẽ giúp nàng duy trì gia sản.
Lý do không giúp được có rất nhiều, nhưng quan trọng nhất là không có động cơ nào để hắn phải làm vậy.
Mặc dù hành động giải cứu Tô Cẩm Huyên đã được hắn lên kế hoạch cẩn thận nhưng Tần Vị Cửu vẫn phải giả bộ như hắn chỉ tiện tay làm chuyện đó.
Ngươi quả thật đáng thương nên ta đã ra tay cứu giúp, nhưng tại sao ta lại phải ra tay giúp ngươi bảo vệ gia sản của gia đình ngươi?
Trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy.
Dựa trên nguyên tắc này, cho dù giúp Tô Cẩm Huyên báo thù, Tần Vị Cửu cũng sẽ đợi đến mấy năm sau, sau khi từ từ thiết lập "quan hệ gia đình" với Tô Cẩm Huyên mới bắt đầu hành động.
Mọi thứ đều được sắp xếp kỹ lưỡng.
Nhưng hắn không ngờ lại có sơ suất nhỏ chỉ vì sự ngu ngốc của thuộc hạ dưới tay mình.
Những gia sản này tuy không có sức hút gì đối với Tần Vị Cửu, nhưng chúng lại là miếng thịt ngon đối với một vài thuộc hạ của hắn ta.
Hơn mười năm trôi qua, gia sản của gia đình Tô Cẩm Huyên trải qua nhiều thăng trầm cuối cùng đều thuộc về một người tên Tịch Thương.
Người này tên là gì không quan trọng, quan trọng là hắn ta là nhị ca của con rể hội trưởng Không Hoa Thương Hội.
Không Hoa Thương Hội là một trong những thương hội khá lớn ở địa phương và không thuộc bất kỳ thế lực nào.
Điều tra được đến đây, manh mối lại bị phá vỡ.
Bởi vì trong thiên hạ này, chuyện các thương hội tham ô và tích hợp nhiều sản nghiệp khác nhau là chuyện rất bình thường.
Hắc Lân Vệ Giang Nam đã cũng có ghi chép về vấn đề này, khi cuộc điều tra sắp kết thúc, Tổng bộ Hắc Lân Vệ ở Đế đô đã gửi lại một tin tức quan trọng—thế lực đứng sau Không Hoa thương hội chính là tông môn thế gia của Tần Vị Cửu.