Chương 111: Địch Hồn Đan
Hứa Nguyên gõ gõ khay trà, bình thản nhận lấy sự khinh bỉ trong đáy mắt Tô Cẩn Huyên, vừa cười vừa nói:
“Mặc dù là đánh tráo khái niệm, nhưng những lời ta nói có gì sai hay sao?”
Tô Cẩn Huyên liếc nhìn hắn, giọng nói chẳng lạnh cũng chẳng nóng:
“Đúng là không sai. Cho nên ta cũng không có ý định cự tuyệt ngươi”
“A...”
Nghe thấy vậy, khóe miệng Hứa Nguyên khẽ nhếch lên, lật bàn tay một cái, một bình ngọc nhỏ bỗng dưng xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn:
Chiếc bình ngọc nửa trong nửa đục, có thể nhìn được năm viên đan dược mờ mờ, đang an tĩnh nằm trong đó.
Hứa Nguyên đặt bình ngọc lên khay trà, cười nhẹ nói:
“Cầm lấy đi, đan dược này có tác dụng không nhỏ đối với việc ôn dưỡng ý hồn”
Tô Cẩn Huyên nhìn vào mấy viên đan dược, đôi mắt híp lại, rồi giống như nhận ra được chủng loại, con ngươi đen nhánh trong mắt đột ngột co rụt lại:
“Đây là... Địch Hồn Đan?”
Trong mắt Hứa Nguyên cũng hiện lên vẻ kinh ngạc:
“Ngươi cũng biết??”
Cái loại đan dược này, tuy rằng đối với Hứa Nguyên mà nói thì một lần cắn là cả bình, nhưng đối với tu giả bình thường căn bản là không được tiếp xúc đến, thậm chí cái tên còn chưa từng được nghe.
Tô Cẩn Huyên thu liễm ánh mắt, khẽ nói:
“Lúc dùng bí pháp để mở ra thức hải có ăn hai viên. Mà ngươi thực sự cho ta dùng thứ này?”
Hứa Nguyên mỉm cười:
“Hứa Trường Thiên ta đây, chưa bao giờ keo kiệt với người một nhà”
Ánh mắt Tô Cẩn Huyên có chút do dự, nói:
“Ta cũng được tính là người một nhà?”
“Tù nhân của ta thì đương nhiên ta cũng coi là người nhà”
“...” – Tô Cẩn Huyên
Hứa Nguyên đặt bình ngọc xuống, chậm rãi đứng dậy, vừa đi ra ngoài sương phòng vừa nói:
“Ảnh Nhi sẽ tới giúp ngươi mở ra thức hải, nàng cũng tự hỏi ngươi chuyện về Tần Vệ Cửu, ngươi cứ nói cho Ảnh Nhi là được”
“Vậy chuyện tu luyện?”
“Tối nay đến phòng ta”
Hứa Nguyên không quan tâm đến Ảnh Nhi có thể moi được thông tin gì từ Tô Cẩn Huyên. Không phải là sợ Tô Cẩn Huyên không nói thật, mà là tin tức nàng biết quá ít.
Đối với Tô Cẩn Huyên mà nói, Tần Vệ Cửu là ân nhân cứu ngươi ra khỏi địa ngục. Nhưng trong lòng Tần Vệ Cửu, quan hệ của hai người hoàn toàn thuần khiết, không có khả năng cho ngươi tiếp xúc đến những tin tức cơ mật bên trong.
Tất nhiên, những lời này cũng không hẳn là hoàn toàn đúng.
Tô Cẩn Huyên sinh hoạt mười năm bên trong phủ đệ, được hưởng đãi ngộ giống như một đại tiểu thư, có lẽ Tô Cẩn Huyên ngẫu nhiên vẫn có thể tiếp xúc được một ít tin tức quan trọng.
Dù sao nàng chính là Mị Hồn Ma Thể.
Có thể trong lúc lỡ đãng, một vài quản sự sẽ tiết lộ một ít tình báo trọng yếu mà bọn họ cho rằng là không trọng yếu.
Ví dụ như, một ngày nào đó chẳng hạn, Tần tiên sinh đã gặp người nào...
Chỉ là những thứ này đều thiếu tính chính xác. Thay vì tin tưởng những tin tức này thà rằng tin vào Hắc Lân Vệ chuyên nghiệp còn hơn.
So với những chuyện đó, thực ra Hứa Nguyên coi trọng chính là việc kế tiếp đó lợi dụng Tô Cẩn Huyên để truyền tin tức giả cho Tần Vệ Cửu như thế nào.
Nếu sử dụng quân cờ này một cách thích đáng, có thể gài bẫy Tần Vệ Cửu rơi xuống mười tám tầng địa ngục.
Tuy vậy, những thứ này tạm thời không liên quan đến Hứa Nguyên.
Thuật nghiệp phải có chuyên môn, Hứa Nguyên cũng không định nhúng tay và kế hoạch nhằm vào Tần Vệ Cửu.
Việc chuyên nghiệp phải giao cho người chuyên nghiệp làm, người không có chuyên môn mà chỉ huy người trong nghề thì lúc nào cũng là việc tối kỵ. Huống chi, việc này còn liên quan đến tính mạng của hắn.
Thời gian trôi qua từng ngày từng ngày, Hứa Nguyên vận dụng Huyết Nguyên Tâm Vẫn Quyết càng lúc càng thuần thục.
Đối với người tu hành mà nói, việc chiến đấu thực sự là một quá trình khảo nghiệm tâm cảnh, cần phải có cái tâm vững chắc, nhìn thấy Thái Sơn sụp đổ mà vẫn vững như bàn thạch.
Chí ít, đối diện với cảnh chém giết mà ngươi không bị dọa cho chết đứng.
Trong chiến đấu, thế cục có thể thay đổi trong chớp mắt, mà người tu luyện cần điều khiển nguyên khí dựa theo kinh mạch đặc thù của công pháp để phát động kỹ năng.
Hiện tại, may mắn là thực lực còn thấp một chút, nếu đến khi mà thực lực cao lên cần sử dụng những chiêu thức phức tạp thì chỉ cần vận chuyển kinh mạch sai lầm thôi, vậy không cần đối phương phải động thủ, chính bản thân mình tẩu hỏa nhập ma mà tự bạo.
Hiện tại, Hứa Nguyên luyện tập thực chiến là để khắc phục vấn đề này.
Hãy ưu nhã thanh lịch ngay cả dưới áp lực.
Ví dụ như bây giờ. Ở bên cạnh diễn võ đài, hai tay Hứa Nguyên đang bảo vệ thân thể tránh bị những xảo kình từ nữ tử cường tráng ở trước mặt đánh trúng; thân trên nhanh chóng lộ ra sơ hở, chưa kịp điều chỉnh đã bị một cái chân nhanh như roi vụt mang theo tiếng xé gió đá tới phần đầu.
Dưới tình huống có Chu Sâm đứng ở bên cạnh quan sát, những hộ vệ bát phẩm hoàn toàn không nương tay.
Trong nháy mắt, Huyết Nguyên Tâm Vẫn Quyết được vận chuyển với tốc độ cao nhất, tạo ra một đám nguyên khí nồng đậm bốc lên, sau đó nhanh chóng ngưng tụ thành một lớp màng mỏng manh đỏ như máu bao lấy phần đầu.
Thành công rồi!
Giống như Băng Vân Giai trong công pháp của Nhiễm Thanh Mặc – Huyết Kính là một trong những chiêu thức hộ thể mà cảnh giới bát phẩm của Huyết Nguyên Tâm Vẫn Quyết có thể sử dụng.
Ngay sau đó, đôi chân dài mang theo bắp thịt cuồn cuộn đá mạnh vào Huyết Kính.
“Rắc rắc..”