Chương 112: Bí pháp của Lâu Cơ
Một tiếng vang giòn. Lực lượng cường đại từ đôi chân của nữ nhân kia ngay lập tức khiến cho Huyết Kính vừa mới ngưng kết của Hứa Nguyên rạn nứt nhanh chóng.
Trong lúc nữ nhân kia còn chưa kịp xuất chiêu tấn công tiếp theo, nguyên khí của Hứa Nguyên vẫn liên tục được phun trào ra ngoài, thành công ngưng tụ ra Huyết Kính hoàn chỉnh.
Nữ nhân tập trung nguyên khí, liên tục đánh ra mấy quyền nặng nề như sấm rền nhưng đều bị Huyết Kính quỷ dị này ngăn cản lại, căn bản không tổn thương chút nào đến Tam công tử.
Hứa Nguyên nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, một cảm giác sung sướng khó hiểu dâng lên trong lòng.
Vật lộn cùng với đám người vai u thịt bắp này gần một tháng, rốt cục hắn cũng có chút bộ dáng của pháp gia tu khí.
Mẹ nó, đây mới gọi là tu tiên!
Ý nghĩ trong đầu vừa mới nổi lên, bỗng nhiên ý hồn cảm giác được nguy hiểm khiến cho trái tim run rẩy.
Tam Cực Băng!
Cơ bắp bên cánh tay trái của nữ nhân cường tráng kia đột nhiên nổi lên gân xanh, hai chân đạp mạnh xuống dưới đất.
Phiến đá đặc biệt dưới nền diễn võ trường kêu “phanh” một tiếng, bị đạp đến mức tạo thành vết lõm sâu hoắm.
Ngay sau đó, một quyền mạnh mẽ khiến cho người ta hít thở không thông đánh tới Huyết kính trước mặt Hứa Nguyên.
Nhìn thấy một màn như vậy, mí mắt của Chu đại tông sư cụp xuống, miệng ngáp một cái.
Đám võ đồ hộ vê xung quanh nhìn thấy cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên trong mắt.
Dám dùng vũ kỹ đánh tới Tam công tử?
Điên rồi!
Hứa Nguyên vội vàng tập trung tinh thần, toàn lực vận chuyển công pháp.
“Oành…”
Âm thanh vang dội, lớp huyết kính thứ nhất vỡ vụn như tờ giấy mỏng manh bị xé toạc.
Tiếp đó, có lớp thứ hai, lớp thứ ba, lớp thứ tư…
Trải tầng tầng lớp lớp huyết kính làm cho suy yếu, nắm tay của nữ nhân kia cuối cùng cũng đình trệ ngay sát ngực Hứa Nguyên.
Trong chớp mắt không gian trở nên yên ắng.
“Bùm…”
Một dòng khí mạnh mẽ màu đỏ huyết cách không bắn ra, đánh vào bụng dưới của nữ nhân cường tráng, nữ nhân này không có lực hoàn thủ, ngay lập tức bị bắn ngược ra khỏi võ đài.
Hứa Nguyên đứng một mình trên diễn võ đài, thoáng lĩnh hội những cảm giác vừa trải qua.
Nếu không phải lượng nguyên khí dự trữ trong cơ thể hắn vượt xa những võ đồ này, vậy khả năng vừa rồi người ngã ra phải là hắn.
Tại phương thế giới này, không chỉ duy nhất hắn là người sở hữu vũ kỹ.
Suy nghĩ đến đây, Hứa Nguyên khẽ thở dài một hơi, trầm giọng nói:
“Tiếp tục. Một người nữa”
Sau khi dần dần thoát khỏi vận lộn thân thể, năng lực thực chiến của Hứa Nguyên đã ngay lập tức được tăng vọt gấp đôi.
Nhưng mà cũng tại vì như vậy mà những hộ vệ cũng dần dần không chỉ sử dụng quyền cước, mà ngay khi có cơ hội là các loại võ kỹ liên tục chào hỏi đến trên đầu của Hứa Nguyên.
Nhưng Huyết Nguyên Tâm Vẫn Quyết không hổ danh là công pháp huyết sắc, biến hóa vô vàn lại cực kỳ cường đại.
“Oành!”
Vừa đánh bay một vị tráng hán ra khỏi diễn võ đài, Hứa Nguyên chuẩn bị tiếp tục, nhưng tầm mắt lại thấy Tô Cẩn Huyên đi đến gần đó như hàng ngày, bên cạnh dẫn thêm một bóng hình xinh đẹp.
Ảnh Nhi đến rồi.
Ánh mắt giao nhau, động tác của Hứa Nguyên dừng lại, chỉ để lại một câu “Những ai vừa rồi lên võ đài, mỗi người một viên Thối Cố đan” sau đó nhảy ra ngoài.
Hứa Nguyên đi tới gần Ảnh Nhi, hỏi:
“Chuyện gì vậy?”
Ảnh Nhi đưa cho Hứa Nguyên một cuốn sổ nhỏ, nhỏ giọng nói:
“Đây là bí pháp mà Lâu Cơ đại nhân cho ngài”
“Nhanh như vậy?”
Hứa Nguyên nhíu mày, nhận lấy cuốn bí phái quý giá này, đặt vào trong Tu di giới, nói:
“Còn chuyện gì khác không?”
“Có” - Ảnh Nhi gật đầu, thấp giọng nói:
“Trưởng công tử đã tới Khai Phòng thành, phỏng chừng còn vài ngày nữa mới tới Tĩnh Giang”
“Thật không?”
Trong lòng Hứa Nguyên có chút an tâm.
Tính toán lại thời gian, có lẽ Tần Mặc sắp ra khỏi bí cảnh phó bản kia, vậy có cơ hội mang đại ca đi chặn đường nhân vật chính này.
Đơn giản chỉ báo cáo xong sự tình, Ảnh Nhi không đợi Hứa Nguyên mở miệng, thân hình chợt lấp lóe lên rồi biến mất.
Thấy vậy, Hứa Nguyên chép chép miệng.
Mấy ngày nay thái độ của Ảnh Nhi với hắn đã thay đổi không ít, nhưng về cơ bản vẫn là không nghe lời
Hiện giờ mỗi lần muốn đánh nàng, đều sẽ bị nữ nhân này né tránh không để lại dấu vết.
Còn về phía Tư Tử Ngư, nhiều ngày như vậy mà căn bản Hứa Nguyên không thấy hắn ta ra ngoài gặp người khác.
Chu Sâm đại thúc vẫn là người gần gũi nhất.
Cảnh giới đại tông sư, vậy mà mỗi ngày đi sau mông hắn chỉ để làm người hầu cũng không cảm thấy có gì là mất mặt.
Nghĩ vậy, Hứa Nguyên hơi hơi mỉm cười.
Không muốn tiếp tục ý định luyện võ, Hứa Nguyên chuyển mắt nhìn về bên cạnh diễn võ đài. Đứng ở hành lang là Tô Cẩn Huyên một thân mặc đồ trắng muốt, cùng với một thị nữ được điều phối phục vụ nàng.
Từ sau khi thống nhất hợp tác với nhau, Tô Cẩn Huyên được đáp ứng có thể tự do hoạt động trong Hứa phủ rộng lớn này.