Chương 114: Bug
Tô Cẩn Huyên khoa tay múa chân, bàn tay giả làm thanh kiếm đột ngột tăng tốc:
“Nhanh đến mức mắt thường của ta không nhìn thấy được, trong nháy mắt có thể xẹt qua hơn mười mét”
Hứa Nguyên nghe thấy vậy chợt sửng sốt, sau đó ánh mắt lộ ra vẻ nghiêm trọng.
Tốc độ mà có thể nhanh đến mức làm cho người ta không thấy rõ chỉ có ở Đại tông sư.
Nếu như Tô Cẩn Huyên không nói dối, vậy thì vì cái gì mà Tần Mặc mới chỉ ở cảnh giới bát phẩm lại có tốc độ nhanh như vậy?
“Thật sao?”
Ánh mắt Tô Cẩn Huyên vô cùng nghiêm túc:
“Hiện tại ta chắc chắn không lừa ngươi”
“Có thể nói tỉ mỉ thêm một chút không?” – Hứa Nguyên hỏi.
“Được”. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Cẩn Huyên lộ ra vẻ hồi ức.
“Tốc độ khi khai triển chiêu thức và khi kết thúc chiêu thức đều giữ ở mức của tu vi bát phẩm bình thường, nhưng ở giữa quá trình đó giống như có một thời điểm mà hắn ta biến mất. À, ta biết lời này nghe có thể kỳ quái, nhưng cảm giác của ta đúng là như vậy”
“…” – Hứa Nguyên.
Nghe được miêu tả này, một cảm giác tràn đầy địch ý từ thế giới này dần dần bao phủ lấy Hứa Nguyên.
Hắn đã hiểu ra sát chiêu này của Tần Mặc là như thế nào.
Trước đây, hắn đã từng quen thuộc với chiêu thức này.
“J+W+R”, chỉ cần nắm đúng thời cơ ấn được tổ hợp phím này trước khi ra chiêu.
Nếu như bình thường, chỉ có thể di chuyển ra một khoảng cách bình thường rồi ra đòn. Nhưng khi dùng tổ hợp này, có thể đột ngột di chuyển ra một khoảng cách dài hơn rất nhiều rồi mới xuất chiêu.
Tổ hợp nhiều thuật toán của trò chơi tạo ra một cái bug này.
Vô cùng thực dụng, hơn nữa trong khi đột tiến sẽ xuất hiện một sát na tạm thời là vô địch.
Đây là một trong những kỹ xảo cần thiết để có thể vượt cấp đánh BOSS.
Nhưng… Con mẹ nó! Thế giới hiện thực cũng không thể mà làm lag khung hình để vô địch đúng không?
Nghĩ đến đây, Hứa Nguyên giơ tay lên dùng sức xoa mạnh vào mi tâm.
Trò chơi hóa thành hiện thực, tất nhiên Tần Mặc không có khả năng dùng cái thẻ Bug này để ra chiêu.
Loại chiêu thức có thể nói là vô địch này, quá năm mươi phần trăm là hắn dùng hình thức đốn ngộ vượt cấp nào đó để học được.
Hoặc là một loại bí pháp.
Hứa Nguyên thở ra một hơi thật dài, lại càng thêm kiên định với lý tưởng của mình.
Chờ Hứa Trường Ca đến, sau đó ngay lập tức dẫn đại ca đi làm thịt Tần Mặc.
Người này, tuyệt đối không thể lưu!
Không gian trở nên tĩnh lặng, như có thể nghe được hơi thở của mình. Sau đó Hứa Nguyên nhìn thẳng vào Tô Cẩn Huyên, bỗng nhiên lên tiếng, trong thanh âm pha lẫn chút biết ơn chân thành:
“Ta biết rồi”
Tô Cẩn Huyên sửng sốt, sau đó do dự nói:
“Ngươi tin?”
Lúc trước, ngươi cũng báo cáo chuyện vượt qua lẽ thường này cho Tần Vệ Cửu biết, nhưng đối phương chỉ cười rồi không cho là đúng.
Hứa Nguyên hỏi lại:
“Ngươi có lý do để gạt ta à?”
“Không có” – Tô Cẩn Huyên lắc đầu.
“Vậy cớ làm sao ta lại không tin?”
“…”
Tô Cẩn Huyên im lặng. Ngay sau đó đôi môi đào khẽ mỉm cười:
“Nhưng chiêu thức này của hắn có vẻ như cũng có tác dụng phụ, mỗi khi thi triển sẽ mất một khoảng thời gian sau đó lâm vào suy yếu”
Trong lòng Hứa Nguyên hiểu rõ, phỏng đoán đại khái đây chính là cái giá phải trả.
Căn cứ vào định luật bảo toàn năng… khục khục, căn cứ vào suy luận bình thường, chiêu thức cường đại như vậy trong trò chơi ở kiếp trước cần phải dựa vào thẻ bài mới có thể thi triển ra, vậy ở đây mà không phải trả giá chút nào thì cực kỳ bất hợp lý.
Ngừng lại một chút, Hứa Nguyên nhẹ nhàng nói:
“Ngoại trừ chiêu thức này ra, cần phải chú ý điểm nào ở Tần Mặc không?”
Tô Cẩn Huyên chẳng cần nghĩ ngợi, ngay lập tức đem nội dung trong kịch bản bán ra không cần trả giá:
“Bình thường thì thực lực của Tần Mặc vốn đã rất mạnh, tuy rằng lúc trước hắn mới vừa tiến lên bát phẩm nhưng những võ đồ bát phẩm bình thường căn bản không phải là đối thủ của hắn. Hắn thông hiểu đủ loại vũ kỹ, những hộ vệ trong phủ của ngươi cũng không có cách nào so được với hắn”
Hứa Nguyên có chút ngoài ý muốn:
“Ngươi cũng thông hiểu võ kỹ của võ đồ?”
Tô Cẩn Huyên trả lời nhẹ nhàng:
“Khi còn ở Giang Nam, mỗi ngày ta đều không có việc gì làm. Tần Vệ Cửu thấy vậy thì giao một ít sự vụ phàm tục của Thiên Ngự Tông cho ta xử lý”
“…”
Nghe xong, đột nhiên Hứa Nguyên nghĩ tới một chuyện khác.
Sau khi được phân công làm sổ sách, Tô Cẩn Huyên hoàn toàn trở thành “đấu sĩ phản Tần”. Dùng một chút nội dung của kịch bản ở kiếp trước đi hỏi dò nàng, nàng đều biết gì nói đó, mà toàn bộ đều là lời nói thật.
Kỳ thực, Hứa Nguyên rất buồn bực vì sao sau khi Tô Cẩn Huyên xem sổ sách lại trở thành kiên định như vậy, không có ảo tưởng chút nào đối với Tần Vệ Cửu nữa.
Mãi đến hôm nay mới sáng tỏ.
Khi xử lý công việc phàm tục, phỏng chừng một ít nội dung trong sổ sách của Không Hoa thương hội trùng khớp với những chuyện trong trí nhớ của Tô Cẩn Huyên.
Rất có khả năng những sổ sách bị xé kia là chịu đựng hồi tai bay vạ gió này.