Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 116 - Chương 116 - Bí Pháp Tu Luyện Mê Hồn Chủng

Chương 116 - Bí pháp tu luyện Mê Hồn Chủng
Chương 116 - Bí pháp tu luyện Mê Hồn Chủng

Chương 116: Bí pháp tu luyện Mê Hồn Chủng

Hứa Nguyên nghe vậy như hiểu ra chuyện gì, nở một nụ cười.

Tô Cẩn Huyên đã nói qua Táng thôn. Tần Vệ Cửu cũng biết Táng thôn, cũng biết Tần Mặc xuất thân từ nơi đó.

Nhưng Tần Vệ Cửu lại không biết hiện giờ đám đại yêu đại tặc trong thôn đã bị lão phụ thân của hắn tàn sát sạch sẽ.

Tất cả những suy đoán trước đó của Hứa Nguyên đều ngầm thừa nhận là Tần Vệ Cửu biết chuyện Táng thôn bị diệt.

Vậy mà hắn ta lại không biết.

Thế cục đến bây giờ đã rõ ràng. Tần Vệ Cửu muốn Táng thôn đối địch với Tướng quốc phủ.

Những người chạy vào ở trong Táng thôn, đều là muốn đi dưỡng già. Nhưng không có nghĩa là các mối quan hệ của bọn họ đều chết hết.

Trong Thương Nguyên, nhân vật chính được nhận hưởng lợi rất nhiều từ các mối quan hệ này, hồng nhan tri kỷ hay chí cốt thâm giao của các trưởng bối trong thôn đều giúp đỡ hắn.

Hơn nữa, cao thủ ẩn cư ở Táng thôn đã là một cỗ thế lực cực kỳ khổng lồ, đáng giá hơn rất nhiều so với việc sắp xếp “gian tế” trong Tướng quốc phủ.

Cho nên, Tần Vệ Cửu muốn kéo thế lực Táng thôn luôn ẩn mình trong tối này về cùng một chiến tuyến với hắn.

Với tất cả tình báo trong tay Tần Vệ Cửu thì đây hoàn toàn là một diệu kế.

Thậm chí, hắn không cẩn xuất đầu lộ diện để ra tay.

Bất kể là Hứa Nguyên giết Tần Mặc, hay Tần Mặc giết Hứa Nguyên, kết quả cuối cùng đều sẽ là Tướng quốc phủ và Táng thôn kết thành tử thù.

Nhưng đáng tiếc, Táng thôn đã diệt vong.

Thật là hài hước. Đôi khi tưởng tượng rằng địch nhân quá mạnh mẽ, sự thực lại là đang đấu trí đấu dung với không khí.

Suy nghĩ thêm một chút, sau đó Hứa Nguyên mỉm cười, liếc mắt nhìn sang Tô Cẩn Huyên, lật tay một cái đã xuất hiện thêm một cuốn sổ nhỏ.

Đây là bí pháp vô cùng trân quý mà Lâu Cơ lão nhân tử Đế kinh đích thân truyền tống đến.

Tô Cẩn Huyên nhíu mày, không hiểu nổi dụng ý của đối phương.

“Đây là??”

Hứa Nguyên không nói gì, cầm cuốn sổ nhỏ quơ quơ trong không trung rồi đưa tới trước mặt đối phương.

Đáy mắt Tô Cẩn Huyên lại càng hiện lên vẻ nghi hoặc.

Hứa Nguyên bình thản nỏi:

“Bí pháp tu luyện Mê Hồn Chủng. Cầm đi”

“…”

Đồng từ trong mắt Tô Cẩn Huyên co rút lại ngay lập tức.

Tay vẫn đưa ra trên không trung, Hứa Nguyên thấy nàng bất động trong phút chốc, nhíu mày:

“Sao vậy? Không muốn à?”

Tô Cẩn Huyên vẫn im lặng, cắn cắn khóe môi, sau đó mới nói:

“Ngươi cho ta cái này?”

Hứa Nguyên hời hợt hỏi ngược lại:

“Vì sao không thể cho?”

“…”

Nghe hắn ta nói chuyện rất tùy ý, Tô Cẩn Huyên đứng lặng người, tay nắm chặt góc áo, giọng nói rất nhẹ nhàng:

“Nhưng đưa cho ta cái này, ngươi không sợ bị ta cắn trả hay sao?”

Tần Vệ Cửu vì sợ nàng cắn ngược lại, cho nên cố hết sức xóa bỏ thủ đoạn luyện hồn trong bí pháp. Vậy mà hiện tại Hứa Trường Thiên lại cứ như vậy mà giao bí pháp này cho nàng?

Hứa Nguyên cười cười, lắc đầu nói:

“Mấy ngày gần đây, mỗi buổi tôi ngươi đều bị ta hút khô. Tu luyện thâm bí pháp Mê Hồn Chủng này có thể giúp tốc độ khôi phục nhanh hơn một chút, đối với việc tu luyện của ta cũng rất có lợi. Cầm đi”

Tô Cẩn Huyên trầm mặc, ánh mắt rất phức tạp, nhưng vẫn không nhận lấy.

Thấy thế, Hứa Nguyên thở dài:

“Thôi được rồi, nói thẳng ra thì ngươi có thể hiểu là ta đang đầu tư vào cô”

“Thiên hạ sắp đại loạn. Ta đánh giá rất cao Mị Hồn Ma Thể của cô, cũng xem trọng phẩm tính của cô. Cho nên đoán rằng đầu tư vào ngươi thì ta sẽ không lỗ vốn”

“Coi như là lỗ vốn, chí ít ta cũng không nuôi phải một con bạch nhãn lang”

“…”

Tô Cẩn Huyên yên tĩnh cả nửa ngày trời, sao đó mới nhẹ nhàng nhận lấy cuốn sách nhỏ. Hay tay Tô Cẩn Huyên nắm rất chặt, chăm chú nhìn vào Hứa Nguyên, giọng nói vô cùng nghiêm túc:

“Ân tình này. Ta sẽ trả”

Bước chân Hứa Nguyên hơi chậm lại, ngoái đầu lại nhìn nàng.

Mặt hồ mênh mang, gió đưa nhẹ nhàng, tóc mây thoảng đưa trên đôi vai thanh mảnh, cặp mắt hoa đào lúc nào cũng long lanh quyến rũ đến mức có thể khiến người ta chìm vào mê loạn kia trong lúc này lại vô cùng trong suốt và chân thành.

Hứa Nguyên rất hài lòng đối với phản ứng của Tô Cẩn Huyên. So với nói chuyện về tình cảm, phần lớn thời gian của hắn sẽ thích nói chuyện lợi ích với người khác hơn.

Tuy nói chuyện tiền bạc sẽ làm tổn thương tình cảm, nhưng mà nói chuyện tình cảm thì đôi khi sẽ tổn thương cả tiền bạc lẫn tình cảm.

Bí pháp tu luyện Mê Hồn Chủng đúng là rất quý giá. Nhưng đối với Mị Hồn Ma Thể, nếu không có ma thể này thì dù bí pháp có trân quý hơn nữa cũng chỉ có thể cầm đi làm đế lót giày.

“Được. Ta cũng nhớ kỹ, chờ sau này ngươi trả lại cho ta”

“Ừm”

Tô Cẩn Huyên khẽ ừ một tiếng, khuôn mặt tuyệt mỹ nở ra nụ cười, cẩn thận thu cuốn bí pháp vào bên trong tay áo.

Hồ lăn tăn gợn sóng, gió mơn man nhẹ nhàng, trời ấm áp trong xanh, từng chi tiết như ăn khớp mà vừa vặn với nhau tạo nên khung cảnh an nhiên và tĩnh lặng. Dưới ánh nắng vàng gieo chút hơi ấm cho mùa đông, hai người cứ vậy mà rảo bước cùng nhau. Tuy vậy qua một đoạn đường, bên bờ hồ an tĩnh lại chỉ còn một mình bóng hình nữ tử.

Hứa Nguyên rời đi.

Nếu đã đầu tư ra bên ngoài, hắn phải đi báo một tiếng với Lâu Cơ lão a di ở Đế kinh.

Đi thẳng một đường đến Tây bắc hợp viện, những hộ vệ gác cổng lúc này đây không hề ngăn cản hắn như trong trí nhớ trước kia.

Thân phận Tam công tử vẫn chình ình ở đó, hơn nữa tác phong của hắn càng ngày càng đáng tin cậy, những khu vực cấm trong phủ đệ này cũng dỡ bỏ toàn bộ lệnh cấm đối với hắn.

Một mình tiến vào mật thất u ám vắng lặng, viên tinh thể hình cầu kích thước khổng lồ dùng để truyền tin đang nằm an tĩnh ngay chính giữa trung tâm của trận văn trên mặt đất.

Những ngày gần đây, Hứa Nguyên dùng qua đồ chơi này vài lần, đã biết khởi động vật này như thế nào.

Pháp trận truyền tin này tuy vô cùng phức tạp, nhưng việc khởi động thực sự lại rất đơn giản.

Đi tới khu vực trống trải ở giữa mật thất, Hứa Nguyên đặt tay lên mặt ngoài của tinh thể hình cầu.

Khoảnh khắc sau đó, “Ùngggg…” – một tiếng ù ù vang lên. Một tia ánh sáng lung linh từ bên trong viên tinh cầu khuếch tán ra ngoài, trận văn rườm rà trên mặt đất như được từng dòng nước loang loáng chảy qua dần dần sáng tỏ lên.

Bình Luận (0)
Comment