Chương 190: Ta có thể dùng cái này đi đâu?
Nghĩ đến đây, tư duy của Hứa Nguyên trì trệ lại, trầm ngâm một lúc rồi lắc đầu.
Có thể truyền tống đến thẳng đây, thực ra là vận khí hắn quá kém.
Dù sao thì Anh Điệt hồ này có thể nói là một trong những nơi nguy hiểm nhất Khung Đỉnh cung, mà hắn vừa tiến vào lại đến thắng đến mê cung hành lang…
Có thể dễ dàng thông quan như vậy, hoàn toàn là dựa vào hắn biết được bí mật trong đó.
Nếu như không biết những thứ đó, kể cả có được tàn hồn Thánh Nhân che chờ, vậy chín phần mười là hắn cũng chết ở chỗ này.
Chậc chậc, phúc duyên cao tới tận ba điểm, quả là không có lừa hắn.
Vậy sau này hắn cũng phải chú ý tới điểm này.
Lần sau nếu có truyền tống ngẫu nhiên, hắn phải dính vào tảng băng lớn kia đi cùng nhau.
Trong lúc suy tư, Hứa Nguyên và tàn hồn Thánh Nhân đã đi đến điểm cuối của hốc cây.
Thời gian cả vạn năm, rễ của Mị Thần Anh Thụ đã xâm nhập vào trong mật thất nơi này, kết nối phức tạp rối ren ở trong thạch thất, nhưng may mắn là trận văn trong đó dường như không bị phá hỏng.
Xuất ra Ý Hồn cảm ứng một chút, Hứa Nguyên phát hiện đây là trận văn hắn chưa từng thấy qua, trong lại có suy đoán đại khái hẳn là trận văn truyền tống, ngoài đầu nhìn lại tàn hồn Thánh Nhân:
“Lạc lão đầu, truyền tống trận này dùng như thế nào?”
Tàn hồn Thánh Nhân nhìn hắn không nói gì, ánh mắt lại phảng phất như đang nói “giả bộ, tiếp tục giả bộ, ta xem lão già sắp chết như ngươi có thể giả bộ được bao lâu”
Khóe mắt Hứa Nguyên giật giật liên hồi.
Mà lúc này, đột nhiên tàn hồn Thánh Nhân mở miệng:
“Hứa tiểu tử, ngươi biết nơi này có truyền tống trận, nhưng lại không biết cách dùng?”
Hứa Nguyên nhìn hắn, nhẹ nhàng nói:
“Thiên hạ Đại Viêm hiện tại đều không còn trận văn truyền tống, ta có thể dùng qua cái này ở nơi nào?”
“Được rồi”
Cũng không biết tàn hồn Thánh Nhân có tin hay không, hắn chỉ gật đầu rồi vung tay lên.
Những trận văn phức tạp trong thạch thất ngay lập tức xuất hiện những tia huỳnh quang, tràn đầy như nước chảy, chiếu sáng góc động u ám.
Hứa Nguyên nhìn thấy cảnh tượng như vậy, bỗng nhiên hỏi:
“Lạc lão đầu, ngươi có biết vì sao trận pháp truyền tống lại không xuất hiện ở ngoại giới không?”
Tàn hồn Thánh Nhân cười ha hả, vừa khởi động trận pháp vừa thuận miệng trả lời:
“Thất truyền”
“Thất truyền?” – Hứa Nguyên nhíu mày.
Tàn hồn Thánh Nhân nhìn thần sắc của Hứa Nguyên, bỗng muốn phun trào ra cảm xúc gì đó, nhưng vẫn kìm nén để giải thích:
“Cần một ít tài nguyên đặc thù để điêu khắc những trận văn mấu chốt, nhưng người tu hành khai thác từ xa xưa tới nay, cùng với sự biến động của nguyên khí thiên địa đã làm cho những tài nguyên đó tuyệt chủng. Không có những tài nguyên này làm cho rất nhiều pháp trận không điêu khắc được, qua thời gian dài thì tất nhiên là thất truyền”
Hứa Nguyên tinh tế lắng nghe, trong lòng cũng hiểu được, không hỏi thêm gì nữa.
Tàn hồn Thánh Nhân ngạc nhiên, tấm tắc khen ngợi:
“Trận pháp trong đây có chút khác biệt, ngoài chức năng truyền tống lại còn có đại trận khác”
Nói xong, đôi mắt đầy thâm ý nhìn vào Hứa Nguyên một cái:
Hứa Nguyên cũng không để ý tới hắn.
Một lúc sau, ánh huỳnh quang trong động thôi không còn lấp lóe, trờ về với yên tĩnh.
Hứa Nguyên thấy vậy, hỏi: “Thành công rồi?”
Tàn hồn Thánh Nhân lắc đầu:
“Để khởi động pháp trận cần dấu ấn linh hồn, nếu cưỡng ép khởi động sẽ khiến cho trận pháp cắn trả”
Ánh mắt Hứa Nguyên trở nên có phần cổ quái.
Pháp trận của thế giới tu tiên cũng có thể cài đặt mật mã??
Suy nghĩ một chút, sau đó lại thấy thông suốt.
Tầm quan trọng của những vị trí mấu chốt trong đại trận ở thế giới này đại khái tương đương với trung tâm điều khiển tên lửa hạt nhân vào kiếp trước, nơi trọng yếu như vậy mà ai cũng có thể sử dụng mới là không hợp lý.
Hơi trầm tư, Hứa Nguyên nhỏ giọng nói:
“Lạc lão đầu, ngươi thử khống chế thân thể của ta xem?”
“Hả?”
Tàn hồn Thánh Nhân nghi hoặc, sau lại nhớ đến vừa rồi quả anh đào dung nhập vào mi tâm của tiêu tử kia, bật ra tiếng cười ha hả rồi chui vào hồn giới.
Yên tĩnh một giây, Hứa Nguyên vung tay lên, trận pháp khởi động.
Lát sau, bỗng nhiên ở mi tâm Hứa Nguyên xuất hiện một ấn ký hình quả anh đào.
Ấn ký này vừa xuất hiện, trận pháp giống như vừa thông qua một giai đoạn mấu chốt, phát ra một tiếng ù ù.
Ngay sau đó, trong nháy mắt cả huyệt động được trận văn chiếu ra ánh sáng chói mắt!
Hứa Nguyên biết dưới gốc cây Mị Thần Anh này có truyền tống trận.
Cũng biết rằng từ nơi này có thể đi tới rất nhiều nơi, tàng thư các, tàng bảo thất, thậm chí là tẩm cung của cung chủ.
Trong Thương Nguyên biện hiện với hình thức rất đơn giản, chỉ cần click chuột vào vị trí mong muốn sẽ được truyền tống đi.
Mà hôm nay, sau khi Ý Hồn của hắn tương thông với trận pháp, hình ảnh hiện ra trước mắt khiến cho Hứa Nguyên hơi ngạc nhiên.
Ý thức của hắn giống như là được truyền tới bầu trời của Khung Đỉnh cung, có thể thấy toàn bộ khung cảnh phía dưới.