Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 220 - Chương 220 - Tụ Hội

Chương 220 - Tụ hội
Chương 220 - Tụ hội

Chương 220: Tụ hội

Đám người này mặc quần áo hoàn toàn khác biệt với những đệ tử xung quanh, thứ họ mặc là cảm bào hào hoa xa xỉ, đạp vân lưu ngoa, khí tức không yếu tý nào, hẳn là những thiên tài bên trong Quỳnh Hoa Tông.

Đám người này rõ ràng là biết Hứa Nguyên từ trước, khi nhìn thấy hắn thì lập tức mỉm cười đón tiếp.

“Cảnh Hách, cuối cùng cũng được ngươi rồi, ta nghe cha ta nói trước mắt Lý sư huynh đã du lịch về, giờ phút này đang ở trong Quỳnh Hoa Điện.”

“Hắc hắc, một năm không gặp rồi, mấy người chúng ta đang tính chuẩn bị tiệc mời khách cho hắn, đêm nay tập hợp ở Hải Vị Cư dưới núi, tiểu tử Bạch Phạm làm chủ.”

“Bữa tiệc trước của Đường Tửu ngươi đã từ chối ra, lần này ngươi đừng từ chối nữa, tụ hội bạn bè chúng ta lần nào cũng vắng mặt ngươi.”

Đám người xúm lại, ngươi một câu ta một câu, gần như không cho Hứa Nguyên cơ hội để lên tiếng.

Hứa Nguyên cảm thấy đây là một cơ hội tốt để dò la tin tức, nhưng trong lòng vẫn còn chút do dự.

Dù sao ngay cả tên của những người trước mắt là gì hắn cũng không rõ, nếu như bất cẩn thì chắc chắn sẽ lộ tẩy ngay.

Trong lúc do dự thì một mỹ thiếu nữ mặc sa y lam nhạt, hơi mỏng và lộ bụng dưới bỗng nhiên cười nói: “Đúng rồi, Cảnh Hách ca ca, lần này ngươi mang theo Thiên Diễn tỷ tỷ đi cùng luôn đi.”

Ánh mắt của Hứa Nguyên khựng lại.

Thiếu nữ áo lam này có vẻ vừa nói ra một chuyện cực kỳ ghê gớm.

Hứa Nguyên nhìn sang Thiên Diễn nãy giờ giả câm đứng cạnh mình một lát.

Thiên Diễn nháy nháy đôi mắt to tròn của mình, sau đó nàng ho nhẹ rồi chuyển sang vẻ cười tủm tỉm, nói: “Ta không có ý kiến, sao cũng được.”

“Nghe kỹ chưa? Thiên Diễn đã đáp ứng rồi đó, tiểu tử ngươi đừng có lấy nàng làm lý do vắng mặt nữa.”

“Việc này quyết định vậy đi, đêm nay giờ Dậu, bốn khắc tập hợp ở Mẫn Thiên Học Cung, không gặp không về.”

Dứt lời thì đám người kia vội vàng chạy đi, giống như sợ Hứa Nguyên sẽ từ chối vậy.

Thấy đám hồ bằng cẩu hữu này từ từ đi xa thì Hứa Nguyên trầm mặc, hắn không lập tức hỏi thăm mà chỉ quay đầu tiếp tục ra ngoài.

Sau khi đi qua lối ra Học Cung thì thứ đầu tiên đập vào mắt hắn chính là vài đầu đường núi quanh co, có những bậc thang cao vút.

Có ba con đường là đi lên trên núi, đi xuống núi hoặc là đi về phía trước.

Nhìn về phía trước có thể thấy những bậc thang biến mất trong sơn lâm um tùm, ánh mặt trời xuyên thấu qua tán cây chiếu xuống, khiến cảnh quan nơi này lung linh vô cùng, bên tai còn có tiếng ve kêu chim hót, hương thơm đặc thù của bùn đất núi rừng thoang thoảng.

Hứa Nguyên chọn đại một con đường đi về phía trước, Thiên Diễn cũng yên lặng đi sau lưng hắn.

Bầu không khí dần trở nên trầm mặc và đè nén khi chỉ còn lại hai người.

Cuối cùng cả hai dừng lại tại một khe núi đầy hoa và tiếng chim.

Bên cạnh có một dòn suối nhỏ, hai bên cỏ xanh um tùm, đi thêm một chút nữa là một đình đài nằm lẳng lặng giữa bãi đất trống giữa rừng cây.

Hứa Nguyên dừng chân rồi chỉ vào chỗ đình đài kia, ra hiệu dừng lại nghỉ ngơi.

Trong đình đài có bàn đá, ghế đá, gió núi thổi qua khiến tóc cả hai khẽ bay.

Hứa Nguyên ngồi trên ghế đá, không nói chuyện mà nhìn chằm chằm về phía Thiên Diễn.

Dưới cái nhìn chăm chú của hắn thì Thiên Diễn rốt cuộc chịu không nổi nữa mà thấp giọng nói: “Việc những đệ tử này gọi thẳng họ tên của ta hẳn là vì khi bị cưỡng ép kéo vào Huyễn Cảnh này, Diễn Thiên Thần Hồn của ta xé rách một phần Hồn Ý của Huyễn Cảnh.”

“Ý là sao?”

“Ngay cả chuyện này ngươi cũng không biết rõ à?”

“Đừng nói nhảm nữa.”

Thiên Diễn nhếch miệng, nàng không có ý định giấu diễm việc này nên nhanh chóng nói tiếp: “Nói một cách đơn giản thì vì Diễn Thiên Quyết nên Thần Hồn của ta có khả năng ngăn cản đại đa số Mê Hồn Huyễn Cảnh trong thiên hạ.”

Hứa Nguyên nghe tới đây thì trong mắt hiện lên vẻ suy nghĩ.

Hắn nhớ tới hình ảnh Thiên Diễn dễ dàng bước qua Hành Lang Mê Hồn trước đó để tìm được đường ra.

Mà Thiên Diễn như cũng đoán được suy nghĩ của hắn, nàng cong miệng cười nhạt: “Huyễn Cảnh Mê Hồn nào cũng có một quy trình cụ thể, ngay cả Vong Ngã Huyễn Cảnh mà chúng ta gặp phải cũng thế.”

“Bước đầu tiên khi kéo người vào Huyễn Cảnh thì nó sẽ tạm thời xóa đi ý thức tự chủ của đối phương, bởi vì khi này thì nó mới có thể nhét đối phương vào trong một thân phận của huyễn cảnh, người bị dính cũng không ý thức được, từ đó vĩnh viễn trầm luân.”

“Mà Ý Hồn của ta lại có thể luôn luôn bảo trì thanh tĩnh, thế nên từ bước đầu tiên ta đã thoát được, mặc dù cuối cùng vẫn thất bị và bị kéo vào đây nhưng theo bản năng ta vẫn phá hoại được một phần của Huyễn Cảnh.”

“Thân phận cùng trạng thái hiện tại của ta hẳn là vì Huyễn Cảnh có thiếu, nữ tử áo đỏ kia cưỡng ép đền bù nên mới dẫn tới tình trạng quỷ dị như giờ.”

Hứa Nguyên nghe xong thì trong lòng xuất hiện vô số suy nghĩ.

Công hiệu của Diễn Thiên Quyết kinh khủng như vậy sao? Ngay cả Huyễn Cảnh của Mị Thần Thụ Linh cũng có thể phản kháng được?

Bình Luận (0)
Comment