Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 228 - Chương 228 - Mãnh Sĩ Thành Liệt Sĩ

Chương 228 - Mãnh sĩ thành liệt sĩ
Chương 228 - Mãnh sĩ thành liệt sĩ

Chương 228: Mãnh sĩ thành liệt sĩ

Dưới bất đắc dĩ, Hứa Nguyên cùng Thiên Diễn chỉ có thể đi giật dây những tên bạn bè chân thành kia.

Kết quả bọn hắn có tác dụng ngoài sự mong đợi của Hứa Nguyên.

Thiên Diễn chỉ cần nâng lên chủ đề về Mị Thần Anh Thụ thôi thì đám công tử bột kia đã bắt đầu nhao nhao ồn ào muốn đi tận mắt chứng kiến rồi, bọn hắn không cần dẫn đạo cũng có thể gợi lên tò mò của những tên hoàn khố này đối với Mị Thần Anh Thụ.

Bạch Phạm, nhi tử của tông chủ được giao trọng trách làm nội ứng, tạm thời tắt trận pháp trông coi Mị Thần Anh Thụ, nữ nhi Vân Tịch của Đại Trưởng Lão phụ trách trộm Hồn Chìa Ấn Tỉ ra để thông qua kiểm tra của Linh Ngẫu, đồ đệ Đường Tửu Thanh của Lục Trưởng Lão phụ trách giúp mọi người vượt qua giám sát của Nội Khố.

Tất kế hoạch đều đã được vạch ra rõ ràng.

Ngày thứ hai khi đám người đang chờ đợi tin tức thì bỗng nhiên nhị đồ đệ của Trưởng Lão Chấp Sự mang tới một tin dữ.

Đừng đợi, ba người đều đã thất bại, mãnh sĩ thành liệt sĩ.

Bạch Phạm bị cha hắn, cũng chính là tông chủ treo ngược lên sau đó dùng Thanh Quỳnh Tiên quất, Đường Tửu Thanh bị phạt giam trong U Bích Các, Vân Tịch thân là nữ hài nên tốt hơn một chút, chỉ bị cấm túc trong sương phòng.

Nghe được tin tức này thì Hứa Nguyên muốn tụ tập đám nhị thế tổ này mưu đồ lại một lần nữa, nhưng bọn hắn lại nhao nhao đánh trống lui quân.

Phản ứng của mọi người khiến Hứa Nguyên trầm mặc.

A?

Chuyện chưa tới đâu mà?

Còn chưa bắt đầu mà đã kết thúc rồi sao?

Bị quất roi cũng không chết được mà, lão cha tông chủ của ngươi có tu vi tối thiểu cũng Thánh Nhân trở nên, năm đó Hứa Trường Ca quất hắn ra sao hắn còn nhớ rõ ràng!

Bị giam thì lấy đầu đụng tường là được.

Bị cấm túc thì dễ hơn nữa, chân mọc trên người ngươi, chạy ra là được.

Còn những người khác, roi còn chưa quất lên người các ngươi mà sao các ngươi lại sợ như thế làm gì?

Không phải là hoàn khố sao? Không phải là nhị thế tổ sao?

Chỉ như vậy thôi sao?

Sau khi trầm mặc một lúc thì Hứa Nguyên mở miệng, nhưng do hình tượng Cảnh Hách nên hắn chỉ có thể nói bóng nói gió.

Sau khi nói vài câu thì Hứa Nguyên liền biết nói nhiều thêm cũng vô dụng, sống lưng của những tên hoàn khố này đã tạm thời bị đánh gãy rồi.

Vì thế con đường nhanh và dễ dàng nhất để tiếp cận Mị Thần Anh Thụ của Thiên Diễn và Hứa Nguyên cũng phá sản.

Sau khi ý thức được chuyện này không thể gấp gáp được thì Hứa Nguyên cũng không sốt ruột.

Bởi vì hắn dần nhận ra cơ duyên lớn nhất của bản thân trong này là gì.

Thời gian.

Thời gian hắn đi tới thế giới Thương Nguyên này quá ngắn, mặc dù đã đọc qua đại lượng điển tịch nhưng nhận thức của hắn đối với thế giới vẫn quá nhỏ bé.

Gặp được chuyện không hiểu thì hắn có thể hỏi thăm Nhiễm Thanh Mặc, hoặc là hỏi Lạc lão đầu, giờ tiến vào đây thì có thể hỏi Thiên Diễn.

Nhận ra điều này Hứa Nguyên bắt đầu mượn đọc điển tịch.

Tháng đầu tiên trong Huyễn Cảnh trôi qua nhanh chóng.

Trong một tháng này Hứa Nguyên cũng dần dần buông lỏng một số gông cùm cho Thiên Diễn.

Mặc kệ bên ngoài ra sao, mặc kệ quá khứ hay tương lai như thế nào, hiện tại cả hai đều đã là châu chấu trên một sợi dây thừng rồi.

Bởi vì bạn bè của bọn hắn đưa cho bọn hắn một tin tức động trời, Quỳnh Hoa Tông sắp tuyển chọn Thánh Nữ.

Sau đó Thiên Diễn liền phát hiện không thể thanh trừ Mị Độc trong người nàng.

Dù cho có Hứa Nguyên giúp sức cũng không thể thanh trừ hết được.

Những Mị Độc này bám sâu trong cơ thể nàng như dòi trong xương.

Nhưng tuy vậy thì chiến lực của nàng cũng đã được khôi phục tới bảy phần mười so với nguyên bản, nhưng đó là dưới điều kiện không bị kích thích.

Sau khi nhận được tin tức Quỳnh Hoa Tông sắp tuyển chọn Thánh Nữ thì Hứa Nguyên bắt đầu luyện tập nhiều hơn.

Nhưng vì không lộ tẩy hắn chỉ có thể đi tìm Thiên Diễn.

Thiên Diễn đáp ứng một cách sảng khoái.

Chiến lực của Hứa Nguyên nếu như có thể tăng cao thì là chuyện tốt, cả hai sẽ dễ hành động hơn trong Huyễn Cảnh này.

Với lại nàng rất hứng thú với việc đánh Hứa Nguyên.

Bình Luận (0)
Comment