Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 249 - Chương 249 - Thế Gian Này Rất Lớn

Chương 249 - Thế gian này rất lớn
Chương 249 - Thế gian này rất lớn

Chương 249: Thế gian này rất lớn

Phía sau núi của Chân Hoa Điện.

Hứa Nguyên cầm lệnh bài bên trong Tu Di Giới của Thiên Thụy, sau khi cảm ứng một lúc thì vung lên.

Ông!

Một trận pháp bí ẩn thoáng hiện quanh thân của cả hai, sau khi rót nguyên khí vào thì được khởi động.

Chớp mắt trước mặt bọn hắn xuất hiện một Truyền Tống Môn đen kịt.

Hoàn cảnh xung quanh yên tĩnh vô cùng, gió rừng thổi vang xào sạt.

Hứa Nguyên đưa tay ra cho Thiên Diễn: “Đến, chúng ta đi thôi!”

Nàng liếc qua tay của hắn một cái rồi cũng đưa tay.

Hứa Nguyên kéo Thiên Diễn, cất bước đi vào trong.

Mà lúc này bỗng nhiên thiếu nữ đằng sau lên tiếng: “Là gì?”

“Ngươi biết rõ việc hiện tại ngươi đang làm là gì không?”

Nếu như hiện tại đào tẩy thì Quỳnh Hoa Tông sẽ không gánh áp lực của Thái Thanh Đạo Cung cùng Giám Thiên Các, ngược lại bọn hắn còn sẽ phái người truy sát cả hai.

Với lại mặc kệ là chuyện Mị Thần Anh Thụ hay vì Thiên Thụy và Trầm Vị Tu, Giám Thiên Các cùng Thái Thanh Đạo Môn sẽ phái người truy sát bọn hắn còn ác hơn.

Trầm mặc một lúc, Hứa Nguyên cong mắt mỉm cười: “Yên tâm.”

“Thế gian này rất lớn, đủ để giấu chúng ta đi!”

“Ngớ ngẩn!”

“Sách…”

Truyền Công Điện dần trở nên yên lặng, ánh nắng xuyên qua lỗ hỏng trên trần nhà chiếu xuống dưới.

Hứa Nguyên mở mắt ra.

Hiện thực, Truyền Công Điện, giữa không trung.

Một vị mỹ nữ tuyệt mỹ thân mặc áo đen đang ngồi xếp bằng ở trên Băng Vân Giai, ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm xuống dưới.

Từng mảnh hoa anh đào hư ảo phiêu miểu giữa không trung, tràng diện còn lớn hơn cả Đạo Trận trước đó của nữ tử áo đỏ kia, toàn bộ Truyền Công Điện đều đã nằm trong phạm vi bao phủ, cách trở tất cả công sức thăm dò của bên ngoài.

Nhiễm Thanh Mặc nhìn chăm chú nơi này một lúc rồi từ từ thu hồi ánh mắt.

Sau khi chém bản thể của Mị Thần Anh Thụ xong thì nàng muốn chạy tới để trợ giúp Hứa Nguyên, kết quả vừa chuẩn bị khởi động Truyền Tống Trận tới đây thì đã phát hiện Truyền Công Điện đã bị biển hoa bao phủ.

Nàng không mạo hiểm sử dụng Truyền Tông Trận mà dùng Băng Vân Giai chạy tới đây trong hai phút đồng hồ, cảm nhận một hồi nàng phát hiện trong biển hoa này có khí tức của Mị Thần Anh Thụ.

Khí tức của Mị Thần ở dưới kia khiến cho Nhiễm Thanh Mặc không dám hành động thiếu ý thức, cuối cùng nàng chỉ có thể ngồi yên trong không trung từ từ tu luyện và chờ đợi.

Chờ tới hiện tại cũng đã được hơn hai tuần rồi.

Lúc này ở dưới biển hoa anh đào kia xuất hiện một vài biến hóa.

Đôi mắt của Nhiễm Thanh Mặc nhấp nháy, nàng cảm nhận được khí tức của biển hoa đang dần dần nhạt đi.

Sau khi do dự một lúc thì Nhiễm Thanh Mặc lấy Hắc Kiếm trong Tu Di Giới, trên bề mặt của Hắc Kiếm xuất hiện những hào quang u lam nhàn nhạt.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, sau khi xác nhận vài lần thì Nhiễm Thanh Mặc tin chắc cảm ứng của nàng không sai.

Chỉ một lúc sau khí tức của mảnh biển hoa chói lọi ở dưới sẽ dần dần trở nên nhạt hơn.

Trong Truyền Công Điện, thứ đầu tiên đập vào mắt Hứa Nguyên sau khi hắn tỉnh lại là một mảnh biển hoa anh đào.

Hắn nhìn chằm chằm vào những đóa hoa anh đào đang dần dần tiêu tán này mà sững sờ, con ngươi không thể tập trung được.

Hình như hắn đã lạc vào một giấc mộng, một giấc mộng dài.

Không phải là một tháng, cũng không phải là một năm, có lẽ là mười năm, hoặc dài hơn, nhưng hắn chắc chắn giấc mộng này cực kỳ dài.

Những chi tiết trong giấc mộng đó đang dần dần tan vỡ và trở nên không rõ ràng, nhưng hắn vẫn nhớ được hắn hóa thành một tên đệ tử của Quỳnh Hoa Tông ở một vạn năm trước, tên là Cảnh Hách.

Cảnh Hách trong Ngữ Sơ Cảnh Hách, người trong Quỳnh Hoa Tông đều gọi hắn bằng cái tên đó.

Bởi vì một số nguyên nhân nên hắn phải chạy khỏi Quỳnh Hoa Tông, đồng hành cùng hắn là vị Thánh Nữ Thiên Diễn kia.

Bên ngoài Quỳnh Hoa Tông không phải là hư vô, mà là một thiên hạ phồn thịnh.

Thời gian chạy trốn cũng không quá tốt lành, bọn hắn không được yên ổn quá lâu.

Hứa Nguyên đề nghị cả hai ẩn cư bên trong rừng sâu núi thẳm, sau khi định cư ở một khe núi cạnh sông được một tháng thì Thiên Diễn đề nghị cả hai dọn đi nơi khác.

Giám Thiên Các có thể thôi diễn ra được vị trí của hai người.

Sự thật chứng minh lời của Thiên Diễn là đúng.

Bởi vì Mị Thần Anh Thụ nên Giám Thiên, Quỳnh Hoa, Đạo cung, ba phe thế lực này đều phái người truy sát hai bọn hắn, nhất là Giám Thiên Các, năng lực thôi diễn đáng ghét kia khiến cả hai ăn không ít cực khổ.

Nhưng mà may bên cạnh hắn có một vị Thánh Nữ của Giám Thiên Các ở tương lai, nên vẫn có thể ứng đối được.

Thiên Diễn cực kỳ quen thuộc Diễn Thiên Quyết, nhờ có nàng mà cả hai nhiều lần hiểm tử hoàn sinh.

Núi tuyết, đồng cỏ, sa mạc, u cốc, hải đảo.

Thời gian bị đuổi giết như vô cùng vô tận.

Trên đường đi bọn hắn gặp phải rất nhiều người, cũng gặp qua được rất nhiều chuyện, bọn hắn hiểu được lý do vì sao lần nguyên khí triều dũng khi xưa thiên hạ lại phồn thịnh như vậy.

Nhưng huyễn cảnh cuối cùng vẫn là huyễn cảnh, có những nơi phồn thịnh như hiện thực nhưng có những nơi bọn hắn không thể bước vào.

Tựa như khi chơi game thế giới mở ở kiếp trước mà tìm được tới giới hạn của bản đồ vậy.

Bình Luận (0)
Comment