Khuôn mặt nhỏ của Hứa Hâm Dao tái nhợt:
"Ta không phải có ý tứ này. . ."
"Ta biết ngươi không phải ý tứ này."
Hứa Nguyên tựa đầu ở trên vách đá lạnh lẽo nói:
"Kỳ thật ta cảm thấy ngươi hẳn là cảm thấy may mắn vì ngươi sớm rời đi, nếu như ngươi làm xong trận pháp mới rời đi, ngươi sẽ không quay về Thịnh Sơn huyện, mà Vạn Tượng tông bên kia đoán chừng còn phải tốn một đoạn thời gian rất dài để nghiên cứu và cải tạo Huyễn Vụ đại trận này của ngươi, có lẽ sẽ mất mấy tháng, có lẽ sẽ mất một năm, chờ đến lúc đó dù sao ta chắc chắn sẽ không còn ở lại trong Thịnh Sơn huyện. Nếu như mọi chuyện biến thành như thế, Thịnh Sơn huyện mới chân chính không cứu nổi."
Dừng một chút, Hứa Nguyên tùy ý liếc qua phương hướng Thịnh Sơn huyện:
"Huyễn Vụ đại trận này của ngươi là học được từ chỗ Khương Hà lão đầu kia?"
"Tự ta nghiên cứu ra được."
"."
Nghe vậy, Hứa Nguyên đưa tay vỗ vỗ bả vai nhỏ bé của Tiểu Tứ:
"Không tệ, rất lợi hại, nếu như Vạn Tượng tông thật sự tạo ra Quỷ Vụ, thời điểm xuân triều hàng năm yêu thú tự mình xông ra xoay vòng không dứt, hoàn toàn giúp Vạn Tượng tông bớt bỏ công sức đi bắt chất dinh dưỡng cho Quỷ Vụ, đơn giản, lợi hại."
Lời nói của tam ca bên cạnh như lợi kiếm đâm vào trên vết thương của nàng, hai tay Hứa Hâm Dao ôm vai, thân thể mềm mại run nhè nhẹ:
"Ta. . Ta chỉ muốn giúp bọn hắn."
Hứa Nguyên duỗi ngón trỏ điểm nhẹ lên trán của nàng:
"Dự tính ban đầu muốn cứu bọn họ của ngươi là tốt, lần này chỉ là ngươi bị người khác lợi dụng. Ta đánh ngươi cũng không phải bởi vì chuyện này, phụ thân hao hết cả đời muốn cải biến thiên hạ này, ngươi lại cùng một đám tông môn cong queo méo mó xen lẫn với nhau chơi đùa nhà chòi, đây mới là nguyên nhân lúc trước ta đánh ngươi."
"Không phải. . . ."
"Cái gì?"
Hứa Hâm Dao ngước mắt nhìn về phía Hứa Nguyên, con ngươi nhu tình như nước mang theo kiên trì:
"Không phải chơi đùa nhà chòi, thủ đoạn của phụ thân sẽ chết rất nhiều rất nhiều người."
Hứa Nguyên thở dài:
"Ngươi có thể đừng ngây thơ như vậy hay không? Ngươi du ngoạn thiên hạ có thể cứu bao nhiêu người? Trăm vạn? Ngươi hao hết cả đời cứu được ngàn vạn còn cao nữa là, nhưng bây giờ toàn bộ Đại Viêm hàng năm người chết oan chết uổng có bao nhiêu người, ta tin ngươi hẳn từng nhìn qua a? Chỉ cần ngươi muốn biết, phụ thân sẽ cho ngươi biết rõ. Tiểu Tứ ngươi không ngu ngốc, ngược lại rất thông minh, ta tin tưởng ngươi hẳn là sẽ không thể không nhìn ra nguyên nhân tạo thành thế cục hiện tại là gì."
Hứa Hâm Dao hít mũi một cái:
"Ta đang cố gắng cải biến những thứ này."
Hứa Nguyên liếc qua nàng:
"Dùng thủ đoạn chơi nhà chòi của ngươi?"
"Không phải nhà chòi!"
"! ! !"
. . . . .
Yên lặng ngắn ngủi, Hứa Nguyên xoa mặt thở phào một hơi:
"Được, không phải nhà chòi, ngươi cảm thấy phương thức của phụ thân không được, vậy ngươi nói cho ta nghe phương thức của ngươi là gì?"
Bộ ngực Hứa Hâm Dao có chút chập trùng, nhanh chóng thấp giọng nói:
"Ta đi qua rất nhiều nơi, Đại Doanh Châu bên kia chính là một mảnh thái bình. . ."
"Đại Doanh Châu?"
Hứa Nguyên nỉ non một tiếng đánh gãy, ngược lại hỏi:
"Ngươi muốn phổ biến hình thức Đại Doanh Châu đến toàn bộ thiên hạ Đại Viêm?"
Hứa Hâm Dao nhẹ gật đầu:
"Không khác lắm nhưng sẽ không toàn bộ rập khuôn."
Nghe nói như thế, Hứa Nguyên cười:
"Chỉ nhìn sự tình Thịnh Sơn huyện, thủ đoạn ngươi cứu trợ bách tính cũng không khác lắm, biết dùng lợi ích buộc chặt mà không phải ngây thơ muốn dựa vào tâm thiện niệm của tông môn, nhưng vì sao đến loại chuyện này ngươi liền bắt đầu có mấy cái ý nghĩ hão huyền kia?”
"Cảnh nội Đại Doanh Châu có thể gió êm sóng lặng ở mức độ lớn như vậy là bởi vì Thiên sư môn của Đại Doanh Châu hàng năm đều triều cống, để quan phủ nơi đó có đầy đủ bạc để trừ yêu, đi làm mấy chuyện có lợi dân sinh khác, loại phồn vinh này hoàn toàn là xây dựng trên ý niệm của tông môn."
Hứa Hâm Dao lắc đầu, trả lời:
"Tam ca, lúc trước ngươi cũng nhìn được, những người đi theo bên cạnh ta đều là tử đệ cao tầng tông môn, một đường du ngoạn, trong lòng bọn hắn đều là người có thiện niệm, chỉ cần Phủ Tướng Quốc chúng ta nâng đỡ bọn hắn thượng vị, có khả năng giải quyết thế cục hiện tại, hơn nữa không nhất định chỉ dùng một phương thức này, cũng có thể phục khắc tình huống bên Giang Nam kia, dùng lợi ích tông môn và bách tính nơi đó trói lại với nhau."
Hứa Nguyên tinh tế nghe xong, hơi trầm ngâm, nâng hai ngón tay:
"Hai vấn đề."
"Tam ca ngươi cứ hỏi."
Hứa Hâm Dao khẽ vuốt cằm.
Hứa Nguyên thu hồi một ngón tay:
"Thứ nhất, ta có thể không nghi ngờ ánh mắt nhìn người của ngươi, nhưng ngươi cân nhắc qua chuyện lòng người sẽ thay đổi a?"
Hứa Hâm Dao không chút do dự nói:
"Bọn hắn đều là do ta sàng chọn ra, tiếp xúc lâu như vậy, tính tình của bọn hắn ta đều nắm như lòng bàn tay, dọc theo con đường này bọn hắn cho dù tổn hại ích lợi của mình cũng sẽ đi làm chuyện mà chúng ta coi như có ý nghĩa, lúc trước mười mấy người cáo từ quay về tông môn cũng là người đứng trong bóng tối tìm kiếm những người tương tự như chúng ta."