Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 320 - Chương 320 - Mái Nhà Bị Chọc Thủng

Chương 320 - Mái nhà bị chọc thủng
Chương 320 - Mái nhà bị chọc thủng

Hắn ta làm rồi!

Trong nháy mắt khi hai đôi môi chạm vào nhau, Hứa Nguyên thấy được đôi mắt nàng mở ra rất lớn mang theo ngạc nhiên vô tận, đôi tay vừa được buông ra lại cảm thấy bị bắt lại, kèm theo là tiếng “rắc rắc” khô khốc.

Trong căn phòng yên tĩnh, âm thanh giòn giã như vậy rất dễ nghe thấy.

Hắn cũng là một cao thủ, âm thanh dễ nghe như vậy cũng chỉ cảm thấy đau đớn một chút.

Khi cơn đau chưa kịp lan tràn ra toàn thân, tiếng kiếm oanh minh vang lên ở bên tai, mặc kiếm đang cắm vào ván giường bị tảng băng lớn giương lên.

Mái nhà bị chọc thủng.

Mà cùng lúc đó nàng đánh ra một chưởng, thẳng vào trước ngực của hắn.

Giường gỗ không chịu nổi kình lực, ầm ầm sụp đổ.

Nghĩ tới đây, Hứa Nguyên hít sâu một hơi, nhưng bởi vì xương sườn bị thương nên vô cùng đau đớn mà nhe răng trợn mắt lên.

Đúng lúc này, âm thanh ôn nhu dịu dàng vang lên bên cạnh hắn:

“Ta ca, huynh đừng cử động, ta chuẩn bị cố định lại xương cho huynh, Thuốc mỡ này vẫn cần thời gian mới ngấm vào được”

Hứa Nguyên nghe vậy đành ngồi im, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào thiếu nữ áo đen phía đối diện.

Nhìn thấy ánh mắt Hứa Nguyên, Hứa Hâm Dao thoáng do dư, nhưng sau đó nhỏ giọng khuyên nhủ:

“Tam ca... Nếu Thanh Mặc tỷ tỷ không muốn thì huynh cũng không nên bắt ép nàng”

Hứa Nguyên quay đầu nhìn thoáng qua tứ muội, bởi vì thương thế nên chỉ có thể nói nhỏ nhẹ:

“Ta bắt ép nàng ấy? Muội nhìn lại xem đây là phòng của ai?”

Hứa Hâm Dao nhìn lướt qua nữ tử trong trẻo nhưng lạnh lùng ở trước mặt, hơi chần chờ rồi cúi đầu nói:

“Nếu Thanh Mặc tỷ tỷ nguyện ý thì sẽ không làm như vậy”

“Hứa Nguyên...”

Bỗng vào lúc này, Nhiễm Thanh Mặc vẫn ngồi im ở đối diện lại nhẹ nhàng mở miệng.

“Làm sao?”

Hứa Nguyên liếc nhìn qua.

“Sư phụ nói, nếu...”

“Đừng có sư phụ nói!”

Hứa Nguyên chen ngang, nhìn nàng:

“Sư phụ nàng chưa từng nói qua việc đêm hôm khuya khoắt nữ nhân chạy đến trên giường nam tử rồi hôn người ta đại biểu cho điều gì à?”

Thực sự hắn không hiểu.

Một nữ nhân, quá nửa đêm bò đến trên giường của một nam nhân, còn ghé vào hôn lên trên người hắn là ý như thế nào?

Đại biếu nàng thỉnh cầu hỗ trợ à?

Trăm phần trăm là đại biểu cho điều này.

Kiếp trước cùng kiếp này của Hứa Nguyên cộng lại, chưa từng thấy ngoại lệ.

Ngoài trừ ngày hôm nay.

Nhiễm Thanh Mặc trầm mặc giây lát: “Không có”

Hứa Nguyên thở dài: “Không có nói là đúng rồi. Hiện tại ta nói cho nàng biết, đó là đại biểu cho nàng muốn sinh hoạt vợ chồng”

Nhiễm Thanh Mặc sửng sốt một cái: “Là vậy sao... Ta biết rồi”

Dứt lời, Nhiễm Thanh Mặc nhìn vào vết thương của hắn, im lặng một hồi lâu rồi mới cúi đầu nói: “Hứa Nguyên, thật xin lỗi, ta không cố ý”

Hứa Nguyên nhếch nhếch miệng, nở nụ cười có chút khó hiểu nhìn nàng: “Nhưng thực là có ý?”

“Cũng không phải cố ý”

Nhiễm Thanh Mặc thành thật trả lời: “Nếu như ngươi cảm thấy tức giận, ta cũng để ngươi đánh lại một chưởng”

Nói xong, Nhiễm Thanh Mặc chậm rãi đứng lên, định đi về phía hắn.

Hứa Nguyên sửng sốt trong nháy mắt, đưa tay chậm rãi xoa lên mi tâm: “Được rồi được rồi, ta không tức giận”

Nhìn Nhiễm Thanh Mặc đi tới gần mang theo phần đề phòng, Hứa Nguyên bỗng cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Nhiễm Thanh Mặc không nhúc nhích đứng im tại chỗ, thăm dò sắc mặt Hứa Nguyên, vẫn không buông tha mà nói: “Nếu không thì ta tự đánh mình một chưởng?”

“Ta nói là được rồi”

Hứa Nguyên lắc lắc đầu nói tiếp: “Nếu vừa rồi nàng thật sự muốn làm ta bị thương, vậy hẳn là hiện tại Hâm Dao đang nhặt xác ta”

“Thật sự không cần sao?” – Nhiễm Thanh Mặc.

“Lần sau không làm như vậy nữa là được rồi”

“Ừ..”

“Không phải là chuyện hôn ta”

“Vậy là cái gì?”

“Không được đánh ta”

“...” – Hứa Hâm Dao.

Nhiễm Thanh Mặc hỏi rất nghiêm túc: “Nếu không kìm được thì sao? Vừa rồi là ta không kìm lại được”

Cơ mặt Hứa Nguyên khẽ co giật

Đột nhiên hắn có chút khát vọng lực lượng.

Cả biệt viện này có ba gian sương phòng, bởi vì sương phòng của Hứa Nguyên bị Nhiễm Thanh Mặc đánh nát nên Hứa Hâm Dao dọn qua ở cùng với Nhiễm Thanh Mặc.

Hứa Nguyên vốn là muốn để Nhiễm Thanh Mặc ở cùng hắn, thế nhưng Hứa Hâm Dao không đồng ý, yêu cầu hắn phải dưỡng thương cho tốt.

Cuộc sống ở huyện Thịnh Sơn cứ như vậy mà nhanh chóng trôi qua.

Bởi đang có thương thế trong người, mỗi ngày Hứa Nguyên đều ở trong sương phòng dưỡng bệnh, Nhiễm Thanh Mặc thì ở sát vách tu luyện, còn Hứa Hâm Dao mỗi ngày đều mang lên mũ rộng vành chạy vào trong thành cứu người.

Vốn Hứa Nguyên cho rằng cuộc sống như vậy sẽ kéo dài đến khi viện quân của các huyện xung quanh đến, cùng nhau giải quyết thú triều bị vây trong đại trận sương mờ, rồi sau đó cùng rời đi với Vương giáo úy. Nhưng qua hơn nửa tuần thời gian, ở bên Phủ Tướng Quốc truyền đến tin tức để cho hắn có thể khởi hành đi đến Vạn Tượng tông.

Tốc độ phân mảnh rồi tập hợp bốn vạn Hắc Lân quân nhanh hơn một chút so với dự đoán.

Tuy rằng mấy địa điểm hội hợp đều là những khu vực không người phụ cận với Vạn Tượng thành, nhưng dù sao nhân số quá nhiều, chỉ cần thời gian kéo dài thì rất khó che dấu tung tích.

Với tư cách người phụ trách của chuyện này, hắn phải đến đó chờ đợi sẵn.

Bảy tám ngày thời gian trôi qua, tuy rằng thương thế không có thật sự được lành lặn, nhưng cơ bản xương cố đã liền mạch. Việc thương gân động cốt mà phải nghỉ ngơi một trăm ngày không thích hợp ở thế giới này, ít nhất đối với Hứa Nguyên là không thích hợp.

Bình Luận (0)
Comment