Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 326 - Chương 326 - Còn Quá Trẻ

Chương 326 - Còn quá trẻ
Chương 326 - Còn quá trẻ

Hứa Nguyên xoay đầu lại nhìn nàng, trong ánh mắt mang hàm ý không thể cự tuyệt.

Cuối cùng Hứa Hâm Dao cùng Nhiễm Thanh Mặc rời đi.

Hứa Nguyên nhìn theo bóng lưng yểu điệu của hai người dần dần đi xa, chậm rãi đẩy cánh cửa trước mắt ra.

Trong sân có một hồ nước nhỏ, cá chép vàng lững lờ du đãng, nước xanh trong veo, giữa hồ là một tòa đình đài mái ngói cong cong.

Bước vào, ánh mắt Hứa Nguyên ngay lập tức tập trung vào nam tử trong đình đài kia.

Khuôn mặt thanh tú, bộ dạng cực kỳ trẻ tuổi, trên thân khoác nho bào, đang ngồi dưới mái đình, đốt một lò lửa nhỏ, một mình lẳng lặng hâm rượu tự uống.

Nho sinh?

Ánh mắt Hứa Nguyên có chút kinh ngạc, theo bản năng nhìn thoáng qua khắp nơi, muốn nhìn xem trong viện này còn có những người khác hay không.

Mà nam tử lúc này đặt chén rượu xuống, đứng dậy thi lễ với Hứa Nguyên đang đứng trước cổng viện: “Tam công tử không cần nhìn, tại hạ chính là Nguyên Hạo”

Hứa Nguyên thu hồi ánh mắt, lần nữa nhìn về phía nam tử trong đình đài, vừa đi tới nơi liền nói: “Tướng mạo Nguyên thống lĩnh có chút ngoài dự liệu”

Nam tử nho nhã cười nhẹ nhàng: “Là bởi vì tướng mạo của Nguyên mỗ không phù hợp vời lời đồn đại yêu thích giết người?”

“Có chút vậy”

Hứa Nguyên gật đầu, tiến lại gần nam tử trước mặt:

“So với tướng lĩnh lãnh binh, ngươi giống với nho sinh trong hàn lâm viện hơn. Hơn nữa, còn quá trẻ”.

“Người ta luôn thích tưởng tượng ra bộ dáng của người khác ở trong đầu của mình”

Đình đài nổi cơn gió nhẹ, Nguyên Hạo nghiêng đầu nhìn cá chép vàng trong hồ, giọng nói ấm áp:

“Giống như trước kia khi ta nhìn thấy Tam công tử, cho rằng ngài sẽ huênh hoang xốc nổi hơn một chút”

Dứt lời, Nguyên Hạo trực tiếp chắp tay thi lễ thật sâu với Hứa Nguyên:

“Nguyên mỗ chưa được Tam công tử cho phép đã tự tiện điều binh vào thành, xin Tam công tử trách phạt”

Hứa Nguyên nhìn hắn một cái, chậm rãi ngồi xuống ghế đá trước mặt, lắc đầu nói:

“Tướng ở bên ngoài, quân lệnh có thể không nghe. Nguyên thống lĩnh nhập gia tùy tục làm ra quyết định như vậy là đúng. Huống chi, ta cũng nhất trí với ý nghĩ của Nguyên thống lĩnh, vậy trách phạt cái gì?”

Nguyên Hạo thu hồi lễ tiết, bình thản ngồi xuống đối diện, trong mắt lộ ra chút kinh ngạc: “Nhất trí với ý nghĩ?”

Hứa Nguyên nhìn Nguyên Hạo, nói thẳng thái độ của mình:

“Ta không cho rằng cao tầng của Vạn Tượng tông có ý hối lỗi”

Đôi mắt Nguyên Hạo ngưng trọng, khóe môi nhếch lên:

“Tam công tử nói đúng, lấy sát chế sát, chỉ có thể giết cho đến khi mấy người này sợ mới có thể giải quyết được vấn đề”

“Lấy sát chế sát?”

Hứa Nguyên vuốt ve miệng chén rượu, nâng chén rượu trước mặt lên nhấp nhẹ một ngụm, theo bản năng nhìn vào bầu rượu ấm áp trước mặt.

Rượu này là rượu vàng chất lượng kém nhất, đi vào trong miệng chỉ thấy đắng chát.

Nguyên Hạo thấy ánh mắt của đối phương, nhẹ giọng giải thích:

“Một chút sở thích của Nguyên mộ. Năm đó còn nghèo túng vẫn luôn uống loại rượu này, đến hiện tại uống rượu ngon thì lại không quen”

Nghe vậy, Hứa Nguyên hiểu rõ, nâng chén rượu vàng uống một hơi cạn sạch, sau đó nói:

“Nói như vậy, năm đó Nguyên thống lĩnh dựng kinh quan cũng là bởi vì muốn lấy sát chế sát?”

Nguyên Hạo cũng nâng chén rượu lên uống cạn, nhìn Hứa Nguyên, nói ra rất nhẹ: “Không phải”

“Đó cũng là một chút sở thích của Nguyên mỗ.

Trầm mặc.

Hứa Nguyên thở dài một tiếng, cười cười:

“Xem ra cái gọi là đồn đại cũng có chút sự thật”

Nguyên Hạo nhếch miệng cười:

“Nhưng Tam công tử, ngài lại không phù hợp với lời đồn”

“Có lẽ vậy”

Hứa Nguyên lắc đầu, cũng không nói thêm về chuyện này, quay về chủ đề chính:

“Nguyên thống lĩnh, khu dân cư bên vịnh Bình Thủy này mặc dù lớn, nhưng ba ngàn năm trăm người ăn uống vệ sinh hẳn là không thể giấu mãi được, quân đội bên kia đại khái sau bao lâu có thể hội hợp chỉnh biên?”

“Ít thì ba ngày, nhiều thì năm ngày”

Nguyên Hạo nghe vậy cũng thu lại ý cười, vừa nói vừa nhìn thoáng qua phía cửa viện:

“Tuy vậy Tam công tử cũng không cần lo lắng việc này. Bạch Chiếu đã an bài tốt, mỗi tòa đình viện giấu binh tốt đều đã chuẩn bị đầy đủ lương khô và nước uống đủ cho hơn một tháng”

“Thận trọng như vậy. Người này cũng có thể coi là một nhân tài.

“Quả thật rất có năng lực”

Nguyên Hạo rất tán thành.

Hứa Nguyên dừng lại một chút, bỗng nhiên hỏi: “Hẳn là trước đó ngươi đã điều tra qua hắn ta?”

Nguyên Hạo hơi kinh ngạc, nhưng vẫn gật gật đầu:

“Đã điều tra qua. Dù sao nếu hắn phản bội, những tinh nhuệ vào thành rất dễ gãy tại đây”

“Như thế nào” – Hứa Nguyên hỏi.

“Tam công tử chuẩn bị đề bạt hắn” – Nguyên Hạo.

“Người có năng lực mà chết ở thành Vạn Tượng thì thật đáng tiếc”

Hứa Nguyên trả lời.

Nguyên Hạo hơi cân nhắc, thấp giọng nói:

“Mặc dù có tình báo của Hắc Lân vệ, nhưng ta vẫn tới sớm hơn nửa tuần quan sát hắn ở trong bóng tối. Bạch Chiếu từng có hai lần gặp gỡ bí mật. Một lần là tông môn, một lần là nha môn, không có gì dị thương. Chỉ là dục vọng quyền lực hơi nặng một chút”

Ngừng lại một chút, Nguyên Hạo lại cười nhẹ nói:

“Hơn nữa, con gái hắn hai ngày nay bỗng xuất hiện ở đây”

Hứa Nguyên tinh tế nghe xong, sắc mặt bình tĩnh”

Nguyên Hạo thấy vậy, hỏi: “Xem ra Tam công tử đã biết”

“Dùng lực hơi mạnh, cho nên đã nhìn ra”

“Công tử còn chuẩn bị dùng hắn?”

“Vì sao không dùng?”

Hứa Nguyên hỏi ngược lại, trong đầu hiện ra hình ảnh dỗ dành con gái, cười cười:

“Đều là sự tình không quan trọng. Bình Thủy bang này chỉ là phồn hoa bên ngoài mà thôi, tùy tiện một quý nhân trong thành Vạn Tượng cũng có thể khiến hắn vạn kiếp bất phuc. Mấy chục năm cẩn thận từng ly từng tí, không muốn leo lên mới gọi là giả”

“Hơn nữa, nếu không vì quyền lợi mới làm cho ta phải hoài nghi hắn”

Bình Luận (0)
Comment