Truyền tin trang là một món làm ăn.
Điêu khắc tạo ra Thông Tấn Viên Tinh để cho người ngoài thuê sử dụng, một vài quận lớn trong mỗi phủ đều tồn tại loại làm ăn này, thế nhưng giá cả cực kỳ đắt đỏ.
Giá trên trời đến hai ngàn lượng cho mười lăm phút, ngay lập tức xóa bỏ ý nghĩ của đại đa số người.
Bình thường nếu sử dụng thì đều là một vài thông tin kinh doanh quan trọng của những đại thương hội, hoặc là tình báo quan trọng của thế gia tông môn.
Chưởng quỹ của truyền tin trang thành Vạn Tượng là một cao thủ, tứ phẩm dung thân.
Nhìn thấy hai lục phẩm đê giai tiến vào, chưởng quỹ cũng không có chút ý tứ chậm trễ nào.
Bởi vì chỉ cần đi vào trong truyền tin trang này, vậy thì đại biểu trong nhà đối phương cũng có tồn tại đồ vật tên là thông tin nguyên tinh.
Giao ngân phiếu, chưởng quầy lập tức dẫn hai người vào một phòng kín, hành lễ rồi mới lặng lẽ rời đi.
Hứa Hâm Dao thoáng kiểm tra trận pháp cách âm ở xung quanh một chút, rồi tự mình đi tới trước viên tinh cầu khổng lồ ở giữa mật thất bắt đầu cẩn thận kiểm tra trận văn của thông tin cầu.
Bởi vì tin tức truyền qua đây, đại đa số đều là cực kỳ cơ mật, rất có thể mưu cầu lợi ích từ trong đó.
Cho nên ngày trước không chỉ một lần phát sinh ra chuyện có truyền tin trang lợi dụng lý do hầu hết mọi người không hiểu được trận văn, nên ở đã động tay động chân ở trong đó, từ đó nghe trộm được thông tin cơ mật của khách nhân để trục lợi bằng những thông tin này.
Tuy những chuyện này ban đầu là do Lâu Cơ a di bày ra, nhưng Hứa Nguyên và Hứa Hâm Dao vẫn không thể không đề phòng.
Nhìn Hứa Hâm Dao kiểm tra rất quen tay, Hứa Nguyên bỗng nhiên tò mò hỏi: “Hâm Dao, bình thường thì khởi động một lần loại thông tin viên này phí tổn hết bao nhiêu bạc?”
“Không sử dụng liên tục thì không cần bạc”
“Hả?”
Hứa Hâm Dao vừa dùng nguyên khí kiểm tra cẩn thận, vừa nhẹ nhàng trả lời: “Loại nguyên tinh này bình thường đều có tụ linh trận, khi không dùng đều tự động tích lũy từng chút từng chút thiên địa nguyên khí vào Trữ linh trì, ừm... Đại khái ở dưới lòng đất tầm hai mươi mét”.
Hứa Nguyên cười nói: “Đầu tư một lần, một vốn vạn lời”.
Hứa Hâm Dao lắc đầu: “Tài liệu chế tạo trận pháp này rất đắt tiền, không tính thù lao cho trận pháp sư thì cũng phải gần hai mươi vạn lượng bạc”.
Hứa Nguyên chép miệng: “Triều đình đúng là có tiền, nhiều quận huyện như vậy mà mỗi nơi đều có một cái”.
Quy đổi thành tiền tệ kiếp trước, ba trăm triệu lặng để xây một cái điện thoại bàn. Tuy rằng phương hướng phát triển là hoàn toàn khác nhau, nhưng sức sản xuất của Đại Viêm hoàng triều vẫn là cực kỳ cao.
Hứa Hâm Dao nhẹ nhàng cười nói: “Tam ca, đều là dần dần xây lên từng cái một, hơn nữa rất nhiều huyện thành cũng không có. Ngoại trừ biên thành cần thông báo quân tình, còn lại thì những huyện thành nhỏ đều dựa vào đường cái để thông báo tới quận thành”.
Dứt lời, Hứa Hâm Dao chậm rãi đứng thằng người, thấp giọng nói: “Viên tinh này không có vấn đề, muội đã liên lạc với phụ thân rồi”.
Có thể đại khái là đang xử lý chính sự, Hứa Ân Hạc không nhận truyền tấn ngay lập tức.
Hứa Nguyên cũng đứng tựa vào tường tùy ý trò chuyện với Hứa Hâm Dao: “Hâm Dao, nếu muội xây đại trận thu phí như thế này cho Vạn Tượng tông, thù lao bình thường là bao nhiêu?”.
Hứa Hâm Dao ngồi dựa vào tường, ngước mắt lên nhìn Tam ca, trầm ngâm một chút rồi mới nói: “Khoảng hai mươi đến ba mươi vạn lượng”.
Khóe mắt Hứa Nguyên giật giật, ánh mắt Hứa Hâm Dao lặng đi nói: “Tam ca không cần kinh ngạc như vậy, chủ yếu là trận pháp cỡ lớn này rất đáng giá”.
Hiểu rồi. Sản phẩm kỹ thuật. Hơn nữa còn là sản phẩm kỹ thuật có quy mô thành thị.
Nghĩ vậy, Hứa Nguyên nhìn chằm chằm vào Hứa Hâm Dao, trong ánh mắt trở nên có phần tiếc nuối.
Xấp xỉ hai lăm đến ba mươi vạn lượng, nói cho là cho, so với hắn thì Tứ muội còn phá gia chi tử hơn nữa?
Đợi đến Vạn Tượng tông sẽ đòi lại khoản này cả vốn lẫn lãi.
Hạ quyết tâm, sau đó Hứa Nguyên thở dài: “Muội đưa trận đồ này cho bọn họ?”
Hứa Hâm Dao lắc đầu: “Tất nhiên là không đưa, loại trận đồ này là vô giá, trận đồ hạch tâm đều là do muội phụ trách”.
Hứa Nguyên thoáng im lặng, hạ giọng hỏi: “Đúng rồi, ngày đó Cách Vật viện đại khái cần bao nhiêu thời gian mới có thể nghiên cứu ra Thông tin nguyên tinh?”
Thực ra là hắn muốn làm một cái như vậy, có cái đồ chơi kia thì lúc nào cũng có thể gọi người.
Hứa Hâm Dao nói nhỏ: “Thứ đó rất khó, không thể cung cấp năng lượng, không thể khởi động. Chỉ có tu vi từ nhị phẩm trở lên mới có thể sử dụng”.
Hứa Nguyên liếc nhìn Tu Di Giới trên ngón tay nàng: “Không thể dùng loại như Tu Di Giới này cung cấp năng lượng hay sao?”
Hứa Hâm Dao lắc đầu.
“Tại sao?” – Hứa Nguyên hỏi.
Bởi vì nhắc tới chuyện của huyện Thịnh Sơn, tâm trạng Hứa Hâm Dao có phần sa sút, thế nhưng vẫn cúi đầu ôm gối trả lời: “Huyền không thạch của Tu Di Giới một khi kết nối nguyên khí với tinh thể Bạch diệu của Thông tin nguyên tinh sẽ xảy ra thất bại, đường vân Tử vi cũng sẽ bị hòa tan, hơn nữa còn dẫn đến Nạp thể tinh bám vào Huyền không thạch nổ tung”.
“...” – Hứa Nguyên.
Đế Kinh.
Ngoài cửa phủ Võ Thành Hầu, xe ngựa bàn long màu đen đại diện cho Tể tướng đương triều lại một lần nữa đi ra khỏi cửa son nặng nề.
So với lần trước, trong xe ngựa rộng rãi này có thêm một vị nam tử áo xanh.
Hai vị khuôn mặt tương đồng, một già một trẻ ngồi đối diện với nhau. Trong xe tràn ngập ý vị lịch sự tao nhã, thoang thoảng đàn hương.
Hứa Ân Hạc nhìn trưởng tử ngồi trước mặt, lắc đầu nói: “Vi phụ đã nói qua, cho dù ngươi tự mình đến nhà cầu hôn, Võ Thành Hầu cũng sẽ không cho phép thông gia qua ngươi. Đại khái một ngày sau khi ngươi cầu hôn thất bại thì chuyện này sẽ truyền khắp Đế kinh.
Khuôn mặt Hứa Trường Ca lạnh lùng, trong đối mắt hẹp dài không hiển lộ cảm xúc, chỉ nói: “Trường Thiên đi thông gia thì đại khái cũng sẽ không dễ chịu”.
Hứa Ân Hạc nói: “Ngộ biến thì tòng quyền, tùy cơ ứng biến. Hơn nữa cho dù để Trường Thiên đi cũng chưa chắc sẽ bị ngăn chặn”.
Hứa Trường Ca nghe vậy nhíu mày, trong mắt lại không có chút nào là không vui, ngược lại là tò mò hỏi: “Phụ thân, có thể nói tỉ mỉ chút không?”