Nói xong, quý công tử chậm rãi đứng dậy, từng bước từng bước đi qua chiếc bàn dài, tiến tới trước cửa sổ, giương mắt lên nhìn Huyền Ưng khổng lồ đang lơ lửng giữa không trung: “Người trên Huyền Ưng lầu thật là hung ác. Tông chủ Vạn Tượng tông không lên tiếng là ngay lập tức công thành. Chậc chậc...”
Dứt lời, quý công tử đặt chân lên mép cửa sổ, chuẩn bị nhảy xuống.
Nam tử âm nhu thấy vậy bỗng sửng sốt: “Công tử, ngài... đây là??”
“Tất nhiên là chạy trốn, chẳng lẽ ngẩn người chỗ này để chờ chết hay sao?”
Quý công tử thản nhiên, mang theo một chút bất đắc dĩ: “Trong Vạn Tượng tông có người biết tới ta, ta lại vụng trộm tới đây, hiện giờ trong thành loạn như vậy, người trên trời lại tàn nhẫn như vậy, vạn nhất thuận tay mà làm thịt ta thì cũng không ai hay biết”
“...” – Nam tử âm nhu.
Tin tức thành Đông của thành Vạn Tượng đã thất thủ nhanh chóng truyền đi khắp tòa thành.
Quân phòng thủ thành Vạn Tượng tuy rằng chỉ là bộ đội tuyến hai do võ quán huấn luyện ra, cũng không phải là tinh nhuệ, nhưng không ai có thể nghĩ đến quân phòng thủ thành Vạn Tượng có sự yểm hộ của đại trận hộ thành lại có thể thua tan tác nhanh đến như vậy.
Tông chủ Vạn Tượng tông và các trưởng lão cũng không thể nghĩ tới.
Thế nhưng vạn hạnh chính là sau khi Hắc Lân quân chiếm được đông thành cũng không có tiếp tục xâm nhập, mà bắt đầu tổ chức duy trì lại trật tự trong thành.
Trong Huyền Âm lầu, một mảnh yên tĩnh, Hứa Hâm Dao đứng ở một bên không nói lời nào, cả người nhìn qua có phần khốc liệt lạnh lùng.
Thanh niên kia thì ngồi một mình ở trên giường mềm, hai lão giả đang ngồi quỳ trên bồ đoạn, thần sắc không có chút nào bất mãn.
Hứa Nguyên chậm rãi rót cho hai lão giả trước mặt một chén rượu, đẩy qua:
“Hai vị tiền bối, vừa rồi là vãn bối đang rửa mặt chính trang quần áo, chậm trễ một chút”.
Nói xong, Hứa Nguyên ngừng lại một chút, ý vị thâm sâu: “Hắc Lân quân bên kia đều là làm theo kế hoạch, ta lại quên mất thời gian không kịp đưa tin, cho nên bọn họ lập tức bắt đầu hành động giai đoạn thứ nhất, mong rằng hai vị tiền bối bỏ quá cho”.
“...”
Sắc mặt Tông chủ Vạn Tượng không có chút biến hóa nào, giọng điệu khách khí hơn rất nhiều, không hề có chút âm trầm mà cười ha hả nói: “Công tử làm việc chuyên tâm không bị ngoại vật quấy nhiễu, tất nhiên tiểu lão nhi có thể hiểu được”.
Hứa Nguyên nghe vậy thì nở nụ cười, xem ra loại chuyện liếm người như thế này ai cũng biết làm.
Dừng lại một chút, Tông chủ Vạn Tượng hơi chần chờ, hỏi:
“Chỉ là không biết, giai đoạn thứ nhất trong miệng công tử vừa rồi nói là...”
Hứa Nguyên không có chút nào che giấu, cười cười trả lời:
“Thực ra kế hoạch rất đơn giản, giai đoạn thứ nhất là từ một điểm đến một tuyến, giai đoạn thứ hai... từ một tuyến đến toàn bộ. Về phần giai đoạn thứ ba...”
Nói đến đây, Hứa Nguyên cười cười rất thâm thúy, không có nói tiếp.
Sắc mặt Tông chủ Vạn Tượng vẫn bình ổn, không vì tác động của bên ngoài mà thay đổi.
Hứa Nguyên chỉ bình thản cười nói: “Tiền bối đừng khẩn trương, giai đoạn tiếp theo còn hai canh giờ nữa mới bắt đầu. Chúng ta vẫn còn thời gian”
Tông chủ Vạn Tượng mỉm cười, nhấc tay lên uống một ngụm rượu:
“Hai canh giờ?”
Hứa Nguyên nghe thấy vậy cũng không lên tiếng trả lời, xoa xoa mi tâm, có chút buồn bực nói: “Xem trí nhớ của ta này, không nhớ rõ ràng, hình như là sau một canh giờ nữa đi?”
Dừng lại một chút, Hứa Nguyên liếc mắt nhìn Hứa Hâm Dao, hỏi:
“Tiểu Hà, chúng ta định bao lâu nữa thì tới?”
Hứa Hâm Dao ngậm miệng rất chặt, vẫn lạnh lùng như trước, không có ý tứ muốn nói chuyện.
Hứa Nguyên thấy thế nhíu nhíu mày, thanh âm trở nên nghiêm khắc: “Tiểu Hà??”
Tông chủ Vạn Tượng tông đột nhiên mở miệng nói: “Tên người thị nữ này của công tử giống với tiểu nữ nhà ta, đây cũng có thể coi như duyên phận?”
Hứa Nguyên nhíu mày, lạnh lùng nói với Hứa Hâm Dao một câu: “Lát sau thu thập ngươi”.
Nói xong, Hứa Nguyên diễn làm như thay đổi sắc mặt, nhìn vào Tông chủ Vạn Tượng có chút hứng thú, nói:
“Ồ, tên giống nhau, có chút tò mò đây, tiền bối có thể giới thiệu một chút hay không?”
Tông chủ Vạn Tượng ho nhẹ một tiếng: “Gần đây Tiểu Hà có việc, nếu việc này kết thúc, công tử đồng ý tới làm khách tại Vạn Tượng tông thì đương nhiên là có thể. Nhưng mà bây giờ chúng ta nên bàn chính sự trước đi”.
Yêu cầu bị từ chối, Hứa Nguyên nhíu nhíu đôi mày, tựa vào giường mềm phía sau, bắt chéo chân, nói:
“Thế nhưng ta lại cực kỳ tò mò, nếu không thể giới thiệu thì chuyện chúng ta để hôm khác nói lại?”
Nhìn đôi giày lắc lư trước mặt mình, Tông chủ Vạn Tượng hít một hơi thật sâu, nhưng vẫn cười nói: “Được công tử hiếu kỳ, đây là vinh hạnh của tiểu nữ”.
Dứt lời, nguyên khí của hắn phun trào, đánh ra một đạo truyền âm, vượt qua khung cửa sổ, bắn nhanh vào trong sơn môn Vạn Tượng tông.
Hứa Nguyên thấy thế cười ha hả: “Xưa nghe danh tiền bối hào sảng, hôm nay vừa gặp quả nhiên là đúng như vậy, vậy chúng ta lập tức bàn chính sự, trước tiên ngươi bắt đầu đi”.