“Sao ngươi không để tôn nữ của mình đi?”
Thần sắc Tông chủ Vạn Tượng vẫn giữ bình tĩnh, nhưng thanh âm đang đè nén sự phẫn nộ.
“Nếu công tử thích, có gì mà không được?”
Đại trưởng lão cụp mắt xuống, vừa uống rượu vừa bình tĩnh trả lời:
“Nếu công tử này có hứng thú, để Chiếu Hoa hầu hạ cũng không tính là gì”
Chiếu Hoa, chính thê của Đại trưởng lão.
Tông chủ Vạn Tượng lạnh lùng nhìn Đại trưởng lão một cái, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn ngậm miệng không nói...
Đi ra ngoài boong tàu, lại một lần nữa Hứa Nguyên gặp được đại hùng loli Chu Tiểu Hà này, hiện tại đã đổi một thân cung trang, tóc mai búi gọn, dáng người vẫn khó tả như cũ.
Liếc mắt nhìn nhau, Hứa Nguyên khoát tay ra hiệu phụ tá đi cùng nhanh chóng xéo đi, sau đó cười nói:
“Tiểu Hà cô nương, phụ thân ngươi đang chờ ở bên trong, mời đi theo ta”
Đôi mắt Chu Tiểu Hà lấp lóe, lộ ra vẻ hào phóng tự nhiên, nói rất thanh thoát:
“Đến chỗ công tử, tất nhiên hết thảy đều nghe theo công tử”.
Đi trên sàn tàu rộng rãi, Hứa Nguyên hỏi như đang nói chuyện phiếm:
“Ta nghe nói Tiểu Hà cô nương khi du lịch thiên hạ luôn luôn đồng hành cùng với một người có phần chất phác?”
“Công tử đang nói đến Lý Trụ?”
“Hình như là gọi bằng cái tên này” – Hứa Nguyên gật gật đầu.
Ánh mắt Chu Tiểu Hà bỗng ảm đạm xuống: “Trước đó vài ngày hắn đã qua đời, vì thủ hộ huyện Thịnh Sơn mà chết trận ở trong thú triều”.
Nghe nói như vậy, bước chân Hứa Nguyên thoáng khựng lại.
Chu Tiểu Hà thấy thế hạ giọng hỏi: “Công tử?”
“Có chút kinh ngạc”
Hứa Nguyên thu liễm tâm thần, thành thật nói:
“Người trượng nghĩa ôm tiết khí mà chết đi khiến cho người ta kính nể”
Tuy rằng chỉ gặp mặt hai lần, nhưng Lý Trụ kia vậy mà thật sự là người có thể làm ra chuyện này.
Dù sao, đây chính là vì trừ yêu hộ dân, vào thời điểm thú triều nổi lên, không quản ngàn dặm xa xôi chuyên môn chạy tới vùng biên này, đánh lên biệt danh “kẻ ngốc”.
Chu Tiểu Hà rũ mắt xuống. Hứa Nguyên ở bên cạnh nhìn vào bên mặt ảm đạm của Chu Tiểu Hà, bỗng nhiên hỏi:
“Tiểu Hà cô nương, ngươi có biết vì sao huyện Thịnh Sơn phát sinh chuyện này hay không?”
Thân hình Chu Tiểu Hà đột ngột run lên, nhưng sau đó lại làm như không có việc gì, cười nói: “Công tử, vì sao mà ra?”
Nàng, phải vì tông môn mà suy nghĩ.
Hứa Nguyên nhìn vào đôi mắt nàng, gằn từng chữ:
“Bởi vì Vạn Tượng tông các ngươi muốn tàn sát để tạo thành quỷ vụ”.
Chu Tiểu Hà nhíu mày, ôm quyền nói:
“Công tử, lời này có ý gì? Trước đó vài ngày, tông môn còn mới đến giúp đỡ huyện Thịnh Sơn...”
“Ngươi chắc chắn không?”
Hứa Nguyên ngắt lời, đôi mắt mang theo một chút biểu lộ kỳ quái.
Chu Tiểu Hà khó hiểu, nhưng giọng nói rất kiên định:
“Công tử, ta nghe nhưng không hiểu ngươi đang nói cái gì”
Đôi mắt Hứa Nguyên trở nên nhu hòa lại trong chớp mắt, như là nhìn một cố nhân:
“Chỉ đùa một chút mà thôi, không nên cho là thật”
Vừa nói, hắn đưa tay ôm ngay vào đầu vai Chu Tiểu Hà, nhẹ nhàng nói:
“Tiểu Hà, ta hơi say”
Thân hình Chu Tiểu Hà khẽ run lên, nhưng coi như là ngầm thừa nhận.
Hai người đi thẳng một đường tiến tới lầu các trải đầy cấm chế, cả đoạn đượng đều không nói gì.
Đi vào trong phòng, nhìn thấy Hứa Nguyên đang ôm nhi nữ của mình, Tông chủ Vạn Tượng tuổi già mới có con vô ý thức mà hô hấp trở nên trì trệ, nhưng không lên tiếng.
Hứa Nguyên nhìn thần sắc của hắn, khẽ mỉm cười, ngón tay đang ở trên đầu vai nữ nhân nhẹ nhàng lướt tới khuôn mặt tinh tế của Chu Tiểu Hà:
“Tông chủ, ngươi rất thương nữ nhi của mình?”
Tông chủ không có hé răng, nhưng Đại trưởng lão ở bên cạnh khẽ cười, nói:
“Tông chủ muộn con, tự nhiên là thương con”
“Như vậy à”
Hứa Nguyên gật đầu, nở nụ cười. Nhưng nụ cười rất lạnh lùng.
Sau đó.
“Phụp”
Mượn lực lượng của tàn hồn thánh nhân được hắn tích súc đã lâu, một lưỡi dao bén nhọn đột ngột xuyên thấu thân thể tinh tế của Chu Tiểu Hà, phá nát trái tim của nàng.
Gần như đồng thời.
“Ônggg...”
Nguyên khí bàng bạc bất ngờ bộc phát trong sương phòng chật hẹp, Tông chủ Vạn Tượng dã không đè nén được phẫn nộ:
“Ngươi muốn chết!!”
Nhưng ngay trong nháy mắt tiếp theo.
“Phanh!!!”
Một âm thanh trầm đục vang lên, sàn gỗ đặc biệt ngay lập tức sụp đổ, Tông chủ Vạn Tượng bị Đại trưởng lão ép xuống sàn nhà.
Hứa Nguyên nhìn thấy một cảnh như vậy, chậm rãi rút Thanh Ngũ kiếm ra, nhẹ nhàng đặt Chu Tiểu Hà xuống sàn nhà, nói nhẹ nhàng:
“Được rồi, hai vị cũng đừng diễn nữa. Tông chủ đại nhân tiến vào Thuế Phàm cảnh đã hơn ba mươi năm, đột ngột bạo phát, làm sao có thể để Đại trưởng lão mới vào Thuế Phàm nửa năm đè lại”
Nói xong, Hứa Nguyên chậm rãi lướt qua hai người, trở lại ngồi xuống bên giường mềm.
Khi hắn quay đầu lại, hai vị kia đã ngừng diễn. Tông chủ Vạn Tượng giống như là thuấn di đi tới trước người Chu Tiểu Hà đang lâm nguy sắp chết, máu tươi chảy ra từ khóe miệng Chu Tiểu Hà. Mà Tông chủ Vạn Tượng dùng tu vi cường đại của hắn đang giữ lại mang cho Chu Tiểu Hà xinh đẹp như hoa.