Tuy rằng là Tông chủ, tuy rằng là Đại trưởng lão, nhưng những loại kim ngạch này, hai người bọn họ không có quyền lực làm chủ.
Bởi vì phần danh sách này có rất nhiều sản nghiệp là của các thế gia khác trong tông.
“Đương nhiên có thể”
Hứa Nguyên nhún vai, ý bảo tùy ý, sau đó ngay dưới ánh mắt của hai người phân phó Hứa Hâm Dao ở phía sau: “Tiểu Hà, đến đây, thu thập một chút mấy mảnh vỡ tinh thể này”.
Ý tứ rất rõ ràng, các ngươi tùy tiện thảo luận, thế nhưng phải nhắc nhở các ngươi một chút, hai khắc sau Hắc Lân quân bên kia sẽ bắt đầu công thành.
Nghe nói như thế, Đại trưởng lão rất nhạy bén nhíu nhíu lông mày:
“Công tử, có thể hay không gia hạn một chút thời gian?”
Hứa Nguyên lắc đầu, rất là bất đắc dĩ, nói: “Đại trưởng lão, trong quân không nói đùa, sớm ra lệnh chiều sửa đổi mấy loại chuyện này thì ta nguyện ý làm, nhưng Tướng ở dã ngoại có thể không nghe quân lệnh!”
Không nói gì nữa, nhao nhao thi lễ một cái, hai lão giả mang theo thi thể Chu Tiểu Hà ra khỏi Huyền Ưng lầu, hóa thành hao vệt bóng mờ bay vút về phía sơn môn xa xa.
Nhìn thấy thân ảnh hai người biến mất trong tầm mắt, Hứa Nguyên thở dài ngả mình vào trong giường mềm phía sau, nói với Hứa Hâm Dao:
“Đi thông báo cho người đằng trước, chúng ta đi đường vòng đến ngay thành đông”.
Hứa Hâm Dao thoáng trầm mặc, sau đó xoay người đi ra khỏi sương phòng.
“Cái gì?”
Vào lúc này, bỗng nhiên Hứa Hâm Dao lần đầu tiên mở miệng nói chuyện, có chút chần chờ, hỏi: “Chúng ta không ở chỗ này chờ bọn họ hay sao?”
Hứa Nguyên trợn trắng mắt, bất đắc dĩ nói: “Chúng ta không cần thiết phải tiếp tục ở lại chỗ này, nếu bọn họ đồng ý thì tự nhiên sẽ đến thành đông tìm chúng ta, nếu không đồng ý thì chúng ta ở lại đây chính là chờ chết”.
Dứt lời, Hứa Nguyên khoát khoát tay về phía Hứa Hâm Dao: “Đi thôi”.
Hứa Hâm Dao trầm mặc một chút, sau đó xoay người đi ra khỏi sương phòng.
Nhìn bóng lưng yểu điệu của Hứa Hâm Dao, bỗng nhiên Hứa Nguyên lên tiếng nói: “Hâm Dao, trò hề của tông môn, đến hiện tại muội thấy rõ ràng chưa?”
Thân hình Hứa Hâm Dao hơi khựng lại.
Hứa Nguyên cười ha hả: “Được rồi, được rồi. Không cần trả lời, trong lòng mình có đáp án là tốt rồi”.
Dứt lời, Hứa Hâm Dao trầm mặc đi thẳng ra ngoài lầu các.
Cửa phòng vừa đóng lại, Hứa Nguyên lập tức cảm giác được bên cạnh giường mềm lún xuống một chút, hương hoa mê muội kia lại lần nữa truyền đến.
Đôi chân ngọc của Lâu Cơ như ẩn như hiện đan xen vào nhau, vểnh hai chân lên bắt chéo, bắp đùi nửa hở, giày cao gót nhoáng lên một cái:
“Trường Thiên, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ đồng ý sao?”
Hứa Nguyên ngửi ngửi hương hoa, cười nhẹ trả lời:
“Đương nhiên sẽ đồng ý. Chín ngàn vạn không đến mức dao động căn cơ của bọn họ. Mà cho dù có người muốn cá chết lưới rách, những người khác trong tông môn bọn họ cũng sẽ không đồng ý”.
Lâu Cơ nghe vậy cười nhẹ một tiếng, cụp mắt xuống nghịch ngợm móng tay sắc bén của chính mình:
“Ngươi suy nghĩ cũng rất chu toàn, thế nhưng vừa rồi Trường Thiên ngươi đúng là đang mệnh lệnh cho Nguyên Hạo nha”
Hứa Nguyên nghiêng mắt liếc nhìn a di một cái, khẽ mỉm cười:
“Tỷ tỷ, vậy là tỷ đang lo lắng Nguyên Hạo không nghe mệnh lệnh?”
Lâu Cơ gật gật đầu, cười khanh khách nói:
“Tên kia có được mệnh lệnh của ngươi thì hơn phân nửa sẽ không chờ đợi nổi. Hiện tại, thành Vạn Tượng đối với Nguyên Hạo giống như là một vũ nữ cởi sạch quần áo đứng trước một tên sắc quỷ gấp gáp”.
Hứa Nguyên lắc đầu: “Tên Nguyên Hạo kia mặc dù là có chút điên, nhưng ở mặt chiến sự vẫn có tính toán, cho dù có mệnh lệnh thì hắn cùng phải đợi đến lúc viện quân tiếp theo vào thành. Dù thúc giục thế nào cũng phải trên hai khắc đồng hồ”.
Nói đến đây, Hứa Nguyên nhếch miệng cười: “Hơn nữa, không phải ta cũng đã chuẩn bị đi thành đông hay sao?”
Mắt phượng của Lâu Cơ khẽ híp lại: “Cho nên, lời nói vừa rồi của ngươi đều là dọa hai lão già kia?”
Hứa Nguyên trầm mặc một chút, thở dài: “Không phải tất cả, nhưng nếu có thể tránh được chiến tranh thì tốt nhất vẫn là nên tránh”.
“Bởi vì không đành lòng?” – Lâu Cơ hứng thú hỏi.
Hứa Nguyên không có lập tức trả lời, nhẹ nhàng xoa xoa đốt ngón tay nửa ngày, sau đó lắc đầu: “Nói những chuyện này đều không cần thiết. Thế nhưng cũng có một phương diện liên quan đến nguyên nhân này”.
Nghe vậy, Lâu Cơ đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu hắn, ôn nhu nhỏ nhẹ nói:
“Trường Thiên cũng thật thiện lương”
Hứa Nguyên cười cười một tiếng, đôi mắt buông lỏng nhìn chằm chằm vào tay mình, giọng nói không nghe ra được cảm xúc:
“Không. Nguyên nhân ta không muốn động thủ chủ yếu là bởi vì nếu làm như vậy thì lợi nhuận sẽ rất thấp, kế hoạch của chúng ta thực hiện được nhanh như vậy phần lớn là tại vì hữu tâm tính vô tâm. Nếu như Vạn Tượng tông liều chết chống cự sẽ đánh nát hết thảy mọi thứ, thương vong của chúng ta sẽ lớn hơn”.
“Cho dù thắng, thành Vạn Tượng cũng sẽ biến thành phế tích chiến tranh, cá chết lưới rách sẽ khiến cho bọn hắn thiêu hủy toàn bộ phủ khố trong sơn môn của bọn họ”
“Hơn nữa”
“Cho dù có lý do chính đáng, tiêu diệt Vạn Tượng Tông cũng sẽ ảnh hưởng đến thái độ của tông môn trong thiên hạ đối với chúng ta, nếu làm trái lại thì sẽ khiến bọn họ buông lỏng cảnh giác”
Dứt lời, Hứa Nguyên đưa tay xoa xoa mi tâm, nghiêng mắt nhìn qua lại phát hiện Lâu Cơ mắt không chớp lấy một cái nhìn chằm chằm vào hắn:
“Sao, ta nói sai?”
Đôi mắt của Lâu Cơ cong lên tạo thành hai vầng trăng khuyết:
“Trường Thiên quả thực càng ngày càng đẹp trai”
Hứa Nguyên trợn mắt: “Đeo mặt nạ mà cũng có thể trông thấy tướng mạo của ta?”
“Đương nhiên tỷ tỷ là đang chỉ hành vi xử sự của ngươi”
Lâu Cơ nói đầy thâm sâu, chợt lại hỏi: “Đúng rồi, Trường Thiên, ngươi làm gì phải nhất định giết nữ nhi của Tông chủ kia?”
“Vì để cho Tông chủ kia cảm thụ đau đớn”
Hứa Nguyên không nghĩ ngợi, trả lời thẳng thắn.