Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 360 - Chương 360 - Không Kỳ Quái

Chương 360 - Không kỳ quái
Chương 360 - Không kỳ quái

Lâu Cơ rất đồng tình, điểm thêm lời nói: “Đúng đúng, tỷ tỷ ta cũng rất khó chịu với cách xưng hô của hắn”.

Nghe vậy, ánh mắt Hứa Nguyên có chút cổ quái.

Lâu Cơ hờn dỗi dùng sức véo hắn một cái: “Làm gì vậy, tuy rằng tỷ tỷ có rắn rết ác độc một chút, nhưng cũng coi như là nhân loại có lương tri nha”.

“Đúng đúng đúng...”

Hứa Nguyên chỉ dám trợn trắng mắt ở trong lòng.

Lâu Cơ hừ nhẹ một tiếng, ngón tay thon dài tách ra một sợi tóc mai, đầu ngón tay cuốn cuốn, trong mắt lộ ra một chút hồi ức:

“Trước kia tỷ tỷ cũng là tiện dân bên trong lời nói của những tông môn này, cảm thấy khó chịu thôi mà chẳng lẽ rất kỳ quái hay sao?”

Hứa Nguyên nghe vậy thì hiểu rõ: “Không kỳ quái”.

Một giây sau, Lâu Cơ bất ngờ tiến tới trước mặt Hứa Nguyên, nhìn chằm chằm vào hắn, cười híp mắt nói: “Nhưng đối với Trường Thiên ngươi, thì lý do này vẫn còn chưa đủ”.

Trầm mặc một chút, Hứa Nguyên thành thật nói:

“Ta biết Chu Tiểu Hà”

Trong nháy mắt, Lâu Cơ hiểu được dụng ý của Hứa Nguyên. Dù sao cũng trong ngành tình báo.

Diệt khẩu.

Thế nhưng nhìn thần sắc của Hứa Nguyên, nàng rất là khéo hiểu lòng người, không nói thêm gì.

Hứa Nguyên cụp mắt nói nhỏ: “Nàng ta cùng với một người khác đã gặp ta và Nhiễm Thanh Mặc ở huyện Thịnh Sơn, mặc dù không nhận ra được thân phận chân thật của chúng ta, nhưng dựa vào quen biết thì nàng ấy lúc nào cũng có thể nhận ra chúng ta”.

“Làm không tệ” – Lâu Cơ tán dương.

Hứa Nguyên thở dài một hơi, nhìn về phía huyện Thinh Sơn, từ chối cho ý kiến: “Lúc trước hai người bọn họ vì cứu dân, không quản ngàn dặm xa xôi chạy tới huyện Thịnh Sơn trợ giúp biên quân giết yêu thú. Kết quả bây giờ, ài... Thế nhưng lựa chọn của nàng cũng là chính xác”.

Lâu Cơ nghe vậy, giang rộng đôi tay kéo đầu Hứa Nguyên tựa vào vai mình, vuốt ve mái tóc của hắn, tinh tế nói: “Trường Thiên, đừng nghĩ nhiều như vậy, phụ thân và đại ca của ngươi làm rất khá. Bất đồng lập trường nên giết thì phải giết, nếu không giết bọn họ thì bọn họ sẽ giết ngược lại ngươi”.

Nói xong, Lâu Cơ dừng lại một chút, ôn nhu nói:

“Tiếp, nói tên một người khác nói cho tỷ tỷ”

“Đã chết”.

Hứa Nguyên nói rất nhẹ: “Người nọ là một kẻ ngốc, không tiếp thu được sự tình của chính tông môn mình làm, kiên trì đi tới bên ngoài huyện Thịnh Sơn giết yêu thú chuộc tội, cũng chính là thú triều, đại khái bây giờ cũng đã chết trận”.

Nói đến đây, Hứa Nguyên thở dài: “Niềm tin trong lòng Hâm Dao đại khái cũng bởi vì có những người như thế này tồn tại”.

Nghe vậy, Lâu Cơ nhíu mày, không nói gì, cũng không truy vấn, chỉ nhẹ nhàng vỗ về Hứa Nguyên trong lòng, nhưng trong đầu nàng đã yên lặng ghi nhớ người này.

Trượng nghĩa, chết vì nghĩa, rất tốt, rất khiến người khác khâm phục.

Nhưng vì sự an toàn của Trường Thiên, nàng phải xác nhận người này đã thực sự chết trong thú triều.

Vạn Tượng Tông. Đại điện nghị sự.

Sau khi danh sách đơn giản kia được đọc qua một lượt, cao tầng Vạn Tượng tông tất cả đều sôi trào.

Tuy rằng cổ đã bắt đầu chảy máu, nhưng điều này không ảnh hưởng chút nào đến việc bọn họ không nguyện ý từ bỏ lợi ích của mình.

Tông chủ Vạn Tượng cùng với Đại trưởng đều im lặng nhìn về phía dưới đang ồn ào mắng chửi cùng với nghị luận.

“Chín ngàn vạn lượng? Bọn họ muốn hủy căn cơ của Vạn Tượng Tông ta!”

“Tông chủ, triệt để khai chiến với Vạn Tượng Tông ta, cho dù thắng thì Phủ Tướng Quốc bọn hắn cũng không được bất kỳ chỗ tốt nào!”

“Ta cảm thấy là có thể cân nhắc đàm phán, nhưng phải trả theo từng kỳ một, sản nghiệp trên danh sách này có thể bỏ ra một phần, những sản nghiệp thiết yếu cho cuộc sống của tiện dân thì có thể giao cho bọn họ, nhưng yêu thú, trận văn, dược liệu, những sản nghiệp quan trọng này tuyệt đối không thể giao. Nếu giao, sẽ lay động căn cơ của chúng ta”.

“Những nông trang, khí cụ sản nghiệp kia đều là tài sản của Cố gia chúng ta, như thế nào ngươi lại không nói giao sản nghiệp yêu thú ra ngoài?”

“Yêu thú? Ngươi không biết xấu hổ mà còn nói? Đây là căn cơ của tông môn, nếu không có mấy cái trang trại bồi dưỡng yêu thú cỡ lớn kia, vậy thương hội Yêu Mạch sẽ không còn nguồn cung cấp, thu nhập của tông môn sẽ bị ảnh hưởng một khoảng lớn. Cũng đừng nói tới việc chúng ta cần chỉnh biên quân dụng cho quân đôi, hôm nay những yêu thu phi hành đột kích tới đây ngươi đã nhìn thấy chưa?”.

“Thời gian chỉ có hai khắc, các người còn muốn ầm ĩ đến bao giờ?”

Tông chủ Vạn Tượng gầm thét một tiếng, ánh mắt âm u đảo qua mọi người phía dưới, sau đó dừng lại trên người lão ngũ Hạ Văn lân, âm thanh hòa hoãn lại:

“Lão ngũ, việc này ngươi thấy thế nào?”

Vừa rồi Hạ Văn Lân một mực yên lặng lắng nghe, thấy vậy nhanh chóng đứng dậy thi lễ với mấy vị trưởng lão, nói nhanh:

“Phải tận lực bảo trụ sản nghiệp. Những tài sản này đều là gà đẻ trứng vàng”

Bình Luận (0)
Comment