“Vừa rồi ở trong lòng ta thoáng tính toán một chút, tông môn tích lũy đã nhiều năm như vậy, một lần có thể lấy ra hiện ngân bạc trắng đại khái cũng là con số ngàn vạn, trong thực tế có khả năng nhiều hơn một chút. Cố gắng gom góp từng chút thì chắc hẳn có thể miễn cưỡng lấy ra chừng hai ngàn vạn, khoảng cách tới chín ngàn vạn còn trên dưới bảy ngàn vạn”.
Vạn Tượng Tông tồn tại từ nghìn năm trước phát triển tới hiện tại đã chiếm lấy rất nhiều lợi ích, nhưng cùng với đó là chi tiêu cũng rất lớn.
Dù sao thì tu hành là việc tiêu hao tài nguyên nhất, mà phúc lợi cho đệ tử trong tông môn lại vô cùng tốt.
Nói đến đây, Hạ Văn Lân chắp tay thi lễ: “Hạ gia ta nguyện ý quyên góp một trăm vạn lượng trợ giúp tông môn, cùng chung hoạn nạn”.
Dứt lời. Trầm mặc.
Quyên tiền?
Quyên cái rắm!
Nhìn thấy khuôn mặt mọi người trong đây đều im lìm, sắc mặt Tông chủ Vạn Tượng và Đại trưởng lão đều âm trầm cả xuống.
Phía dưới đều là người cầm lái cho thế gia, ngoại trừ phần phải nộp lên cho tông môn, bình thường những người này đều ăn không ít chỗ tốt.
Nhưng hiện tại sự đến trên đầu, bọn hắn đã cảm nhận được rất nhiều người phía dưới bắt đầu xuất hiện tâm tư chạy trốn tính toán nhỏ nhặt.
Sau một lúc lâu, Đại trưởng lão mở miệng: “Nếu tông môn không còn tồn tại, những sản nghiệp kia chính là miếng thịt mỡ trước miệng các tông môn thế gia khác. Nhiếp gia ta, quyên ra ba trăm vạn lượng”.
Tông chủ đồng thời mở miệng: “Chư vị, xin suy nghĩ kỹ càng, Chu gia ta, cũng quyên ra ba trăm vạn lượng”.
Nghe được hai người dẫn đầu nói chuyện, tuy rằng rất không tình nguyện nhưng những trưởng lão phía dưới cũng hoặc nhiều hoặc ít quyên ra bạc trắng.
Hạ Văn Lân tinh tế nghe xong, thở ra một hơi thật dài: “Hôm nay gom góp được bốn ngàn hai trăm vạn lượng. Chúng ta cần để lại một phần làm dự phòng, hiện ngân tiền mặt là không thể đứt đoạn, một khi đứt gãy thì rất nhiều sản nghiệp sẽ không kinh doanh nổi nữa”.
“Để lại bao nhiêu?” – Tông chủ Vạn Tượng trầm giọng hỏi.
Hạ Văn Lân không nói gì, nhìn về phía Hà Cấp Cổ: “Ta không phụ trách thương hội, việc này phải hỏi Hà trưởng lão”.
Tuy rằng tranh quyền đoạt lợi, nhưng ở phương diện kinh doanh thì Hà Cấp Cổ vẫn rất có tài năng, thoáng tính toán trong lòng rồi nhanh chóng trả lời: “Cân nhắc đến việc muốn thế chấp một bộ phận sản nghiệp, nhưng lỗ hổng này sẽ mang đến lực xung kích, ít nhất cũng phải lưu lại một ngàn vạn”.
Nghe vậy, Hạ Văn Lân hỏi tiếp: “Hà trưởng lão, sáu ngàn vạn lượng... đại khái tương đương với bao nhiêu sản nghiệp của tông ta?”
Hạ Cấp Cổ suy nghĩ một lát, trả lời: “Theo gia thị trường, ước chừng khoảng ba thành. Mất đi ba thành sản nghiệp, tuy rằng tông môn chúng ta đại thương nguyên khí, nhưng cũng không đến mức dao động căn cơ. Phủ Tướng Quốc đã tính toán chính xác chúng ta sẽ không bởi vì chuyện này mà cá chết lưới rách”.
Hạ Văn Lân nghe nói như thế, thở dài một hơi: “Bây giờ nói đến việc này đã vô ích. Phủ Tướng Quốc muốn sản nghiệp vậy khẳng định mục đích là tiến vào Tây Trạch Châu; tất nhiên bọn họ sẽ tham gia vào tiền trang, thương hội cùng với những loại sản nghiệp khác. Trước đó chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng”.
Hà Cấp Cổ nhíu mày: “Chuyển tài sản?”
Hạ Văn Lâu lắc đầu, chỉ chỉ danh sách trên bàn: “Phủ Tướng Quốc có thể điều tra rõ ràng những thứ này, tất nhiên là đã sớm chuẩn bị tốt. Chiêu trò chuyển tài sản tự nhiên là không thể thực hiện được. Thế nhưng chúng ta có thể để tầng dưới chót, nhân viên cửa hàng hoặc trên thân thủ quỹ làm một chút văn chương sổ sách”.
“Còn nữa, chúng ta phải nhanh chóng xử lý vật liệu xây dựng của đại trận Nhiếp Quỷ, còn phải đòi lại người bị bắt sống kia, nếu không chúng ta chỉ có thể bị người khác quản chế”.
Dứt lời, Hạ Văn Lân chắp tay với Tông chủ Vạn Tượng:
“Tông chủ, bây giờ sự tình của chúng ta đã thành như vậy, chúng ta cần phải chuẩn bị thật tốt để nghênh đón rung động, tiếp theo ta sẽ làm một kế hoạch tỉ mỉ cho ngài”
“Tốt”
Huyền ưng khổng lồ từ trên không trung hạ xuống, che khuất bầu trời, sóng khí cuồn cuộn.
Sau một khắc, nguyên khí bắt đầu phun trào, một loạt trận văn từ lầu các bắt đầu ngưng kết ra một loạt bậc thang bán trong suốt, từ cao xuống thấp lần lượt xuất hiện ở một bên Huyền ưng.
Hứa Nguyên đứng trên boong tàu, nhìn thấy một màn như vậy thì khẽ lắc đầu cười cười.
Dựa theo cách nói của Hứa Hâm Dao, giống như ở kiếp trước đi mua xe chọn bài trí, loại trận văn cầu thang này cần chọn mua.
Không có tác dụng thực tế, nhưng để lên mặt lại rất đủ.
Chỉ tiếc là hiện tại ở phía dưới không có ai nghênh đón, thậm chí ngay cả một sĩ quan phụ tá cũng không phải tới.
Thế nhưng Hứa Nguyên cũng không tức giận, mà lại cảm thấy Nguyên Hạo này có chút buồn cười.
Hắn tới đây, là đại biểu hơn phân nửa khả năng là đánh không nổi.
Đạp trên cầu thang nguyên khí, sau khi đi xuống khỏi Huyền ưng lầu, Hứa Nguyên bắt gặp được tường thành phía đông sau chiến tranh này.