Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 373 - Chương 373 - Phun Ra?

Chương 373 - Phun ra?
Chương 373 - Phun ra?

Hứa Nguyên đặt tập giấy lên bàn, lắc đầu: “Ta cảm thấy hoàn toàn không cần thiết”.

Lâu Cơ tựa lưng vào ghế, đầu ngón tay nhẹ nhàng quấn quấn mấy lọng tóc, thanh âm nhẹ nhàng: “Sự kiện lần này, bên phía Vạn Tượng Tông cơ bản đều do Hạ Văn Lân phụ trách tổng quát, lúc trước hẳn là ngươi đã nếm được thủ đoạn của hắn, không cảm thấy hắn rất phiền toái hay sao?”.

Lần này, người phụ trách bên Phủ Tướng Quốc là Hứa Nguyên, mà bên Vạn Tượng Tông lại là Hạ Văn Lân mới xuất hiện này.

Hứa Nguyên nghiêng người về phía trước, chống khuỷu tay lên bàn, hai bàn tay đan lại, cười cười hỏi ngược lại: “Vì sao phiền toái? Ta lại cảm thấy trong Vạn Tượng Tông có một người thông minh như vậy mới là càng có lợi cho chúng ta”.

Động tác xoắn xoắn ngọn tóc của Lâu Cơ dừng lại, hỏi: “Vì sao?”

Hứa Nguyên lại hỏi ngược lại, miệng cười nhưng trong lòng không cười: “Hạ Văn Lân có thể nhìn thấu kế hoạch của chúng ta thì có thể làm gì được?”.

Chân mày Lâu Cơ khẽ nhíu: “Sẽ rất phiền phức cho kế hoạch mà ngươi định ra lúc trước, thậm chí là khởi đầu cũng sẽ gian nan”.

Hứa Nguyên khoát tay áo, tự châm trà cho mình.

Trà thơm mang màu hổ phách như nhuốm thêm màu ánh mặt trời chảy ra từ trong miệng bình, rơi vào chén sứ, hơi nóng bốc lên.

Thổi thổi hơi nóng, Hứa Nguyên nhìn chằm chằm vào đồng tử của Lâu Cơ bởi vì công pháp mà có màu xanh biếc:

“Những cổ phần mà chúng ta nhè ra ngoài đã bị những thế gia kia nuốt vào, Hạ Văn Lân có năng lực hơn nữa thì chẳng lẽ có thể làm những người đó phun ra hay sao?”.

Ngực Lâu Cơ phập phồng, thở dài, mang những tình báo mà Hắc Lân vệ tra được nói ra: “Trường Thiên, đây là một chuyện rất phức tạp, thế lực của Hạ gia tại Vạn Tượng Tông không tính là lớn, chỉ nắm trong tay một ít sản nghiệp, Hạ Văn Lân có thể nắm quyền thì tất nhiên phía sau lưng có người ủng hộ, thậm chí có thể là mấy trưởng lão trọng yếu nhất ủng hộ, nếu quả thực là như vậy, Trường Thiên ngươi còn cảm thấy là không có khả năng hay không?”.

“Không có khả năng!”.

Hứa Nguyên trả lời chắc như đinh đóng cột.

Lâu Cơ bất đắc dĩ xoa xoa mi tâm.

“Phụ thân. Hoàng Đế”.

Lâu Cơ nghe thấy vậy, đôi mắt bỗng nhiên nghiêm túc.

Hứa Nguyên từ tốn uống cạn trà nóng trong chén, thở ra một hơi, chậm rãi tựa lưng vào ghế, ngẩng đầu nhìn xà nhà trên cao, ánh mắt thâm sâu:

“Tỷ tỷ, thiên hạ không phải là thiên hạ của Hoàng tộc, mà là thiên hạ của Hoàng tộc và tông môn. Đương nhiên tông môn cũng không phải là tông môn của tông chủ, mà là tông môn của thế gia, bọn họ muốn cải cách trong hòa bình là việc không thể nào...”.

Ánh mắt của Lâu Cơ biểu lộ ra vẻ kinh ngạc, sững sờ nhìn chằm chằm vào nam tử thanh tú khoác áo bào trắng trước mặt.

Sau mấy hơi thở, khóe môi Lâu Cơ cong lên: “Nhưng, Trường Thiên, chi tiết cụ thể của hai chuyện này không giống nhau một chút nào”.

“Bên trong Vạn Tượng Tông có mấy thế gia lớn, một khi bọn họ liên hợp lại, những thế gia khác không thể phản kháng được. Mà Hạ Văn Lân đã bốn mươi bảy tuổi mới chỉ có tu vi tam phẩm đã định ra trước rằng hắn sẽ không thể trở thành Hứa Ân Hạc của Vạn Tượng Tông, những thế gia này cũng có thể không giữ lại chút nào sự ủng hộ đối với hắn”.

Nói xong, thân thể Lâu Cơ hơi nghiêng về phía trước, tay chống cằm, hứng thú nhìn chằm chằm vào Hứa Nguyên: “Tuy rằng khả năng phát sinh của loại tình huống này không lớn lăm, nhưng nếu như xảy ra, ngươi chuẩn bị như thế nào để xử lý tình huống loại tình huống xấu nhất này?”.

Hứa Nguyên nghe vậy không nói gì, nhưng biểu tình dần dần trở nên cổ quái, chỉ chỉ vào Lâu Cơ.

Trầm mặc.

Đầu là là Lâu Cơ sửng sốt trong chớp mặt, sau đó ôm bụng cười “ha ha ha”.

Cười đến mức hoa rơi nước chảy, cười đến mức ánh mắt Hứa Nguyên cũng lắc lắc lư lư theo.

Đại Viêm thì không tồn tại ngoại lực làm cho nó biến đổi, nhưng Vạn Tượng Tông thì có.

Mục đích ban đầu của Hứa Nguyên là mượn cơ hội này để suy yếu Vạn Tượng Tông.

Hiện tại Phủ Tướng Quốc đã tham gia vào nội bộ Vạn Tượng Tông, nếu như làm từng bước, thời gian này có thể sẽ rất dài, nhưng nếu Hạ Văn Lân thật sự dám động thử, cho dù chỉ là dùng dao cùn chặt thịt, đó cũng là đẩy người của những thế gia khác về phía bọn họ.

Chỉ cần Lâu Cơ thao tác thích đáng, nội bộ Vạn Tượng Tông sẽ lập tức chia thành hai phe phái.

Một phái thân với Hạ Văn Lân, một phái thân với Phủ Tướng Quốc.

Sau nửa ngày, cười xong, đứng dậy, vòng eo uốn lượn đi tới cửa sương phòng, bỗng nhiên Lâu Cơ dừng bước, nghiêng mắt nhìn bóng lưng vẫn đang tự đắc uống trà, ôn nhu nói: “Nếu Trường Thiên đã nói như vậy, bây giờ tỷ tỷ ta đi an bài ngay, còn những công vụ ngày hôm nay...”.

Hứa Nguyên không quay đầu lại, đưa tay ra vẫy vẫy: “Ta hiểu, chờ tỷ tỷ về xử lý đúng không? Yên tâm, sẽ không cướp của tỷ đâu”.

Thần sắc Lâu Cơ cứng đờ, siết chặt nắm tay, hừ lạnh một tiếng rồi nhanh chân rời đi.

Nhưng chỉ mới đi được vài bước, khóe môi đang mím chặt không tự nhịn được mà lại nhếch lên, ngoài đầu nhìn lại vào trong sương phòng, trong đôi mắt lộ ra chút vui vẻ...

Bình Luận (0)
Comment