Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 455 - Chương 455 - Quân Vũ

Chương 455 - Quân Vũ
Chương 455 - Quân Vũ

“A!”

Lý Quân Vũ nhẹ nhàng thốt lên một tiếng, sau đó lại híp mắt hưởng thụ.

Hứa Nguyên đang ngồi xoa bóp nghe thế thì cũng lộ ra ánh mắt cổ quái: “A?”

Lý Quân Vũ cũng lườm lại Hứa Nguyên một chút: “Sao?”

Hứa Nguyên nhẹ giọng cười nói: “Đáng ra ngươi nên biểu thị kinh ngạc hơn một chút chứ? Với lại Bắc Cảnh loạn như thế, ngươi không lo rằng ta có đi mà không có về à?”

Lý Quân Vũ thở dài một hơi, nàng giơ đùi ngọc trắng nõn của mình ra khỏi bàn tay của Hứa Nguyên rồi ngồi dậy nói: “Thật ra ta cũng không quá bất ngờ lắm, trong thời gian gần đây phụ thân đã nói chuyện này cho ta rồi.”

“Trấn Tây Hầu?”

Hứa Nguyên nhíu mày, giật mình không thôi: “Hèn chi, thì ra là đã biết rõ từ trước.”

Trấn Tây Hầu là một hầu gia nắm giữ thực quyền trong quân đội, y bị phái đi trấn thủ Đại Mạc, cũng coi như trực tiếp tham dự chiến dịch mưu lược Man Tộc của phủ Tướng Quốc và Hoàng Tộc.

Những tin tức quan trọng như thế này không thể giấu được trọng thần như y.

Lý Quân Vũ nghiêng mắt nhìn Hứa Nguyên, dung mạo tuấn mỹ đã được cải trang hiện rõ vẻ phức tạp, cuối cùng nàng cũng chỉ có thể thở dài rồi nói: “Hắn nói rất nhiều, trong đó có liên quan tới tình hình Bắc Cảnh, lão đầu tử nói rằng Thánh Thượng và Hứa Công đã quyết tâm muốn diệt tộc Man Nhân.”

Hứa Nguyên nhìn thần sắc của Lý Quân Vũ một lúc rồi lộ ra ánh mắt cổ quái.

Đây là lần đầu tiên hắn thấy Lý Quân Vũ lộ ra vẻ mặt như thế này, Trấn Tây Hầu hẳn là không chỉ nói những chuyện này cho nàng.

Mặc dù hiếu kỳ nhưng hắn cũng không hỏi thêm gì nhiều.

Nhưng nói tới đây thì Hứa Nguyên cũng bắt đầu nghiêm túc hơn: “Đúng là thế, nhưng mà…”

“Trường Thiên.”

Lý Quân Vũ đột nhiên đánh gãy lời của Hứa Nguyên, nàng nhìn chằm chằm vào ánh mắt của hắn rồi nói: “Nếu như ngươi muốn nói thì ta nghe, còn nếu như ngươi không muốn thì quên đi.”

Lý Quân Vũ sau khi nói xong thì lại nghiêng mình nằm xuống rồi hừ thêm một tiếng: “Đừng cười đùa tí tửng như thế.”

Hứa Nguyên thấy bộ dạng chăm chú chú của Lý Quân Vũ thì thở dài một tiếng, hắn cầm chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, sau đó dựa vào nệm êm rồi nói nhẹ: “Thật ra ta có thể đoán được một chút chuyện, Trấn Tây Hầu nói với ngươi phải giữ một khoảng cách với ta, có phải không?”

Lý Quân Vũ nhíu mày, giọng nói không lạnh không nhạt: “Ngươi thật sự là người thông minh.”

“Không thay đổi được, trí thông minh ta cao.”

Hứa Nguyên nhếch miệng cười nhạt.

Lồng ngực của Lý Quân Vũ chập trùng một chút rồi hừ nhẹ: “Phụ thân ta nói, nhà các ngươi cùng với Hoàng…”

“Vân… Vân, đợi một chút.”

Hứa Nguyên đưa tay đánh gãy lời của Lý Quân Vũ, ánh mắt có chút bất đắc dĩ: “Tỷ tỷ, cái gì ngươi cũng muốn nói với ta à!”

Trấn Tây Hầu là một trong số không nhiều những trọng thân không chọn đội, không phải là người theo phe Hoàng Tộc nhưng cũng không phải theo phe phủ Tướng Quốc.

Cả hai đều sợ rằng một khi gây áp lực lên y thì y sẽ nghiêng về một phe khác.

Trấn Tây Hầu luôn luôn nghiêm ngặt bảo trì trạng thái trung lập, thái độ rất rõ ràng, các ngươi đấu là chuyện của các ngươi, ta chỉ trông coi đám người Thát Triều ở biên cương mà thôi, nếu như tông môn phản loạn thì ta cũng sẽ quản, nhưng triều đình đừng liên lụy ta vào tranh đấu.

Lý Quân Vũ rất bất mãn trước việc Hứa Nguyên đánh gãy lời của nàng: “Ngươi không muốn ta đi khuyên lão đầu tử nhà ta à?”

Hứa Nguyên cười thành tiếng, hắn đưa tay lên sờ trán của Lý Quân Vũ: “Tỷ tỷ, ngươi không uống lộn thuốc chứ?”

Lý Quân Vũ giận dữ đánh vào tay của Hứa Nguyên, trong mắt hiện rõ vẻ tức giận: “Hứa Trường Thiên, bản cô nương đang nói chính sự với ngươi đó.”

Hứa Nguyên làm một quân lễ của nước Pháp, thanh âm nhẹ nhàng từ từ: “Được rồi được rồi, vậy ta hỏi ngươi một câu, đây là ý của ngươi hay là ý của Trấn Tây Hầu.”

Lý Quân Vũ vô ý thức nhìn về nơi khác, thanh âm hơi nhỏ đi một chút: “Ừ thì… Đây là ý của ta.”

Hứa Nguyên vỗ vỗ vào đầu của nàng một chút: “Được rồi, tâm ý của ngươi thì ta xin nhận, cách làm của Trấn Tây Hầu thật ra là cách làm tốt nhất hiện tại rồi, đây cũng là lựa chọn mà cha ta cùng Hoàng Tộc muốn nhìn thấy nhất.”

Lý Quân Vũ cắn môi, nàng hất tay của Hứa Nguyên ra rồi nhìn chằm chằm vào hắn nói: “Không cần thì thôi, thật là.”

Hứa Nguyên chỉ cười, không giải thích.

Đại Viêm không có Vương khác họ, Hầu Tước đã là cao nhất rồi.

Trấn Tây Hầu hiện tại mặc dù không có địa vị bằng Quân Thần Võ Thành Hầu, nhưng nếu tính trong đám Hầu Gia không thì địa vị của y đã rất siêu nhiên.

Trấn Tây Quân hiện tại cũng đã trở thành tư quân của Trấn Tây Hầu, dù sao Lý Quân Vũ mở miệng là một câu quân độ của nhà ta.

Với lại sau khi bình định xong thì Trấn Tây Hầu còn được phong tước, điền sản ruộng đất thì vô số, trọng yếu nhất là nhà bọn hắn còn nằm ở trên nhiều mỏ Nguyên Tinh Khoáng Mạch, có tiền có của.

Nói cách khác thì lựa chọn tốt nhất hiện tại của Trấn Tây Hầu là yên ổn với hiện trạng.

Dù cho y có chọn đội bên Hoàng Tộc hay là cha của hắn thì cũng không hề có bất kỳ chỗ tốt nào.

*cảm ơn các đạo hữu: ThienB, thaoanh2151997, lazyc97 đã đẩy Kp cho truyên.

cảm ơn tất cả mọi người đã đọc truyện

Bình Luận (0)
Comment