Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 478 - Chương 478 - Quyền Lực Càng Lớn, Trách Nhiệm Càng Cao

Chương 478 - Quyền lực càng lớn, trách nhiệm càng cao
Chương 478 - Quyền lực càng lớn, trách nhiệm càng cao

Nghe được lời nói khiêu khích này, Lý Thanh Diễm cũng không phóng ra bất kỳ lời uy hiếp ngoan độc nào, uy hiếp mà không thực hiện được là uy hiếp ngu ngốc nhất.

Lâu Cơ không thể chết.

Ai chết cũng được, nhưng nàng không thể chết.

Rất nhiều người trong Hắc Lân vệ đều là liên hệ trực tiếp từ cấp nào đó lên tận cấp trên cùng, không có nàng, mạng tình báo hoàn toàn bị phế.

Điểm ấy, trong phòng của hai bên đều rất rõ ràng.

Bên kia trầm mặc giây lát, âm điệu của Lý Thanh Diễm hạ xuống: “Đưa Hứa Trường Thiên về”.

Lâu Cơ cười nhạo một tiếng: “Không phải điện hạ mới đưa Trường Thiên cho ta mượn hay sao, bên này ta còn chưa dùng đủ đâu?”.

Lý Thanh Diễm chậm rãi nói ra: “Đêm nay bản cung nhớ phò mã, để hắn ngủ lại chỗ Lâu tổng trưởng có vẻ không thích hợp lắm?”.

Lâu Cơ cười híp mắt, trả lời: “Có gì mà không thích hợp,,, từ nhỏ Trường Thiên đã thích ngủ cùng phòng với ta”.

Giọng nói của Lý Thanh Diễm hoàn toàn lạnh xuống: “Đã thích như vậy, ngày ta đại hôn, Lâu tổng trưởng vào nhà làm thiếp xem như thế nào?”.

Lâu Cơ đang chuẩn bị trả lời mỉa mai, bỗng nhiên thấy Hứa Nguyên lắc đầu với nàng.

Kỳ thực Hứa Nguyên rất vui lòng ở một bên cạnh nhìn hai người tấu hài.

Hai người phụ nữ cường thế gặp nhau, kết quả chính là như vậy, không nhường chút nào.

Nếu như tu vi cho phép, bằng vào tính tình của Lý Thanh Diễm phỏng chừng sẽ lôi Lâu Cơ a di này ra đánh một trận.

Tuy vậy Hứa Nguyên lại biết hàm nghĩa chân thực trong lời nói của hai người.

Nhìn giống như Lâu Cơ và Lý Thanh Diễm đang tranh giành hắn, nhưng trên thực tế là một người muốn lấy hắn qua làm con tin, để Phủ Tướng Quốc không lộn xộn, một người còn lại là muốn dẫn theo hắn trốn thẳng ra khỏi thành.

Lâu Cơ nhìn thấy hành động của Hứa Nguyên, nhíu mày, truyền âm: “Trường Thiên ngươi thực sự không ra khỏi thành? Nếu không đi có thể thực sự sẽ không đi được nữa”.

Hứa Nguyên mỉm cười, đồng thời truyền âm: “Lúc trước tỷ tỷ cũng đã nói, ngay cả loại thân phận như thân nhân con cái của chưởng giáo trưởng lão tông môn đều bị Lý Thanh Diễm ngăn lại?”.

Giọng nói Lâu Cơ bỗng nghiêm khắc: “Bọn họ bị ngăn lại là bởi vì thân phận của bọn họ còn chưa đủ tôn quý, Trường Thiên không giống”.

“Tỷ, ta biết ta không giống”.

Hứa Nguyên cười nhẹ nói, vừa dứt lời thì bình thản lắc đầu, nhìn về phía thành nam: “Quyền lực càng lớn, trách nhiệm càng cao”.

“Một vạn tướng sĩ Hắc Lân quân có thể chỉ vì một cái mệnh lệnh của ta mà không màng đến sống chết, tất nhiên ta cũng không thể thẹn với sự hy sinh của bọn hắn”.

Ánh mắt Lâu Cơ nhìn Hứa Nguyên rất phức tạp, lập tức tắt đi thiên tấn viên tinh, nghiêm túc hỏi: “Trường Thiên, hôm nay xảy ra biến cố như thế, ta phải tự mình đi vận chuyển đạn Vân Khí cùng với những tu di giới kia, sau đó không thể ở lại bên cạnh ngươi, ngươi xác định muốn làm như vậy sao?”.

“Đúng”.

Hứa Nguyên cũng nghiêm túc gật đầu.

“Được”.

Lâu Cơ than nhẹ một tiếng, Hứa Nguyên mỉm cười, nửa đùa nửa thật: “Cảm ơn, ta còn tưởng ta không nghe lời, tỷ chuẩn bị đánh ngất ta rồi mang đi cơ”.

Lâu Cơ liếc mắt một cái: “Ngược lại là đằng khác. Phụ thân ngươi nói để cho ta ủng hộ hành vi của ngươi, vậy ta sẽ đưa cho ngươi mấy cái phương thức liên lạc với thám báo trong thành, nếu như thành trì thất thủ, bọn họ sẽ cố hết sức giúp ngươi chạy đi”.

Hứa Nguyên không có nói nhảm nữa, gõ gõ bàn án: “Tỷ, vậy được rồi, ngày sau gặp lại, nhưng trước khi tỷ rời đi, bên này ta có mấy việc muốn tỷ làm, tỷ giúp ta nhìn qua một cái có được hay không?”.

Lâu Cơ bĩu môi, có vẻ u oán: “Trường Thiên của ta càng ngày càng biết sai khiến người khác. Nói đi, có thể làm thì tỷ nhất định làm”.

Giao phó tất cả xong, ôm Hứa Nguyên bằng một tấm ngực to lớn, Lâu Cơ lập tức rời đi.

Hứa Nguyên một mình một chiếc chiếc xe ngựa đi tới phủ nha thành Bắc Phong của Lý Thanh Diễm.

Hai khắc sau, trước của phủ nha.

Đây là một con đường lớn rộng rãi, hai bên dán đầy thông báo cùng với bố cáo, quân đội khẩn trương vận hành cùng với vệt bánh xe vận chuyển khí giới thủ thành nghiền nát tuyết đọng trên mặt đất thành bùn tuyết.

Sau khi lấy lệnh bài Phủ Tướng Quốc ra, Hứa Nguyên đi thẳng một đường tiến vào trong phủ nha.

Bên trong đề phòng nghiêm ngặt, từng binh sĩ khôi ngô cao lớn mang binh đao, đóng ở cương vị của mình.

Mà vừa mới bước tới bên ngoài thao trường bên trong nội đường, Hứa Nguyên vô ý thức dừng bước.

Chỉ thấy mấy người tráng hán mặc áo vải mỏng manh, tay bị trói ngược lại, quỳ gối trong tuyết, mà phía sau bọn họ thì đứng mấy binh lính mặc quân trang tay cầm đại đao.

Tuy vi không kém, hai cái tứ phẩm, hai cái ngũ phẩm.

Có tướng giáo Hắc Lân vệ, cũng có tướng lĩnh Vũ Lâm quân phụ trách thủ vệ cửa thành.

Mỗi bên hai người.

Đang lúc suy tư, lưỡi đao hạ xuống.

“Phập...”

Đầu người rơi xuống đất, lộc cà lộc cộc lăn mấy vòng, máu tươi đỏ rực phun ra rơi ở trên mặt tuyết trắng xóa, hình ánh cực kỳ chói mắt.

Hứa Nguyên nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng biết việc này là Lý Thanh Diễm ra oai phủ đầu với hắn, liền tranh thủ lúc này tỏ ra một chút ngạc nhiên.

Liên tục trong ba hơi thở, sau đó thu liễm biểu tình, Hứa Nguyên cau mày tiếp tục cất bước tiến lên.

Hắn bỗng nhiên phát hiện được rằng mình thực sự đã thay đổi rất nhiều.

Gần một năm qua, máu tanh đã nhìn quen, hình ảnh đầu người rơi xuống đất cũng đã sắp chết lặng.

Bình Luận (0)
Comment