Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 526 - Chương 526 - Quân Tử Không Đứng Ở Nơi Tường Đổ

Chương 526 - Quân tử không đứng ở nơi tường đổ
Chương 526 - Quân tử không đứng ở nơi tường đổ

Cũng không biết ngày sau hắn có thể đè nữ nhân bọc ngực này được không.

Ừm, ngày thứ hai nhớ tảng băng lớn.

Nhìn Hứa Nguyên trầm mặc, Thương phó tướng nói xong thì trực tiếp chắp tay:

“Hứa công tử, phỏng chừng thành Đông sẽ lập tức khai chiến, đắc tội.”

Nói xong, hắn không cho Hứa Nguyên thời gian phản ứng, trực tiếp thấp giọng quát:

“Khúc Lực, Trương Hoành, hai người hộ tống Hứa công tử hồi phủ nha!”

Hứa Nguyên hơi kinh ngạc liếc thương phó tướng một cái.

Dưới tiền đề xác định Man tộc sẽ công thành, hắn biết đối phương sẽ không để hắn ở lại trên cổng thành này, tu vi Ngũ phẩm trong những tinh nhuệ đều là Lục Thất phẩm phổ biến này quả thật rất cao, nhưng trong loạn quân, một viên khí giới phóng ra hoặc là một nhánh tiểu đội Man tộc vây công đều có thể lấy mạng hắn.

Nhưng không nghĩ tới đối phương sẽ chủ động trải bậc thang này giúp hắn.

Phó tướng này, có triển vọng.

Liếc mắt nhìn hai thân vệ phó tướng chạy tới, Hứa Nguyên nhếch miệng cười nói:

“Thương phó tướng, ngươi còn rất hiểu bổn công tử.”

Thương phó tướng biểu tình không có gì thay đổi:

“Nếu ngài có sơ suất gì, Thương mỗ không có cách nào báo cáo lại công chúa, công chúa cũng không thể báo cáo lại cho Tướng Quốc đại nhân, mời đi.”

Hứa Nguyên thoáng trầm ngâm, vẫn lắc đầu.

Thương phó tướng nhíu nhíu mày.

Hứa Nguyên cười nói:

“Quân tử không đứng ở nơi tường đổ, nhưng tường này còn chưa đổ mà?”

Ánh mắt Thương phó tướng hơi khó hiểu:

“Hứa công tử, ngài ở lại trên tường thành này không có ý nghĩa gì.”

Hứa Nguyên đương nhiên biết không có ý nghĩa.

Nếu giờ hắn ở tường thành Nam, khả năng còn có chút ý nghĩa.

Dù sao bên kia có quân Hắc Lân.

Trải qua sự tẩy não của võ quán Thiên An cùng với nội bộ quân Hắc Lân, trong lòng đại bộ phận quân Hắc Lân đã hình thành sự sùng bái với một người.

Sùng bái lão phụ thân kia của hắn.

Cho dù hắn đi qua mà không làm cái gì cả, chỉ cần đứng ở trên tường thành, cũng đã tương đương như hoàng tử thân chinh đối với những quân Hắc Lân kia, có thể gia tăng sĩ khí.

Nhưng thành Đông này ngoại trừ một đội quân Vũ Lâm ra cũng chỉ có mười ngàn biên quân tông môn bình thường.

Nhưng vấn đề là, bây giờ hắn không dám hồi phủ nha.

Lý Chiếu Uyên vẫn còn ở phủ nha.

Thương phó sẽ không gây bất lợi cho hắn, nhưng Lý Chiếu Uyên này lại không nhất định.

Mặc dù là Tần Vệ Cửu sai khiến cho kho của tông môn bị nổ, Tô Mị Ma chấp hành, nhưng vẫn chưa xác định Lý Chiếu Uyên có tham dự hay không.

Lỡ như đối phương thật sự có hợp tác với Tần Vệ Cửu, tất nhiên là muốn diệt trừ hắn.

Cho dù không biết hắn là người thừa kế trong phủ Tương Quốc, dựa vào tu vi tăng vọt của hắn trong một năm nay cũng sẽ muốn diệt trừ hắn.

Man tộc công thành, Tam tử Tướng Quốc nổ chết, nghe thuận tai cỡ nào~

Dù sao, phủ Tương Quốc không có người thừa kế mới là phủ Tương Quốc tốt nhất.

Hứa Nguyên nhìn chằm chằm Thương phó tướng, nghiêm túc nói:

“Thương phó tướng, không phải tất cả mọi chuyện trên thế gian này đều cần một ý nghĩa, rất nhiều thứ bổn công tử đều cần tự mình trải qua, dùng ánh mắt của mình nhìn một cái. Bằng không, ngày sau ở trong nhận thức của ta, sinh mệnh của những binh tốt này vĩnh viễn sẽ chỉ là một chuỗi con số lạnh như băng trên hồ sơ.”

Ánh mắt Thương phó tướng thay đổi chớp nhoáng, y nhìn Hứa Nguyên nhu hòa một chút, không nói gì, nhưng khoát tay áo để cho hai gã thân vệ phó tướng kia đi xuống.

Giữa tiếng hô giết xa xa truyền đến ở thành Nam và gió lạnh, thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Bỗng nhiên, đột ngột nhấc lên một trận lốc xoáy, nhưng tới cũng không phải Man tộc, mà là một vị hoàng tử thân ảnh thon dài mặc ngọc bào.

Chính là Lý Chiếu Uyên.

Nhìn thấy đối phương, sắc mặt Hứa Nguyên không thay đổi, nhưng trong lòng lại hơi trầm xuống.

Yên tĩnh trong chớp mắt, Hứa Nguyên không nhúc nhích, nhưng Thương phó tướng ở một bên lập tức quỳ trên mặt đất:

“Nhị điện hạ!”

Lý Chiếu Uyên liếc hắn một cái, thanh âm không lạnh không nhạt, mang theo một ít xa cách:

“Thương phó tướng, quân tình khẩn cấp không cần đa lễ.”

Thương phó tướng nghe vậy lập tức đứng dậy, nhìn mũi chân Lý Chiếu Uyên, chắp tay nói:

“Hiện giờ Man tộc sắp công thành, sao Nhị điện hạ ngài lại tới đây?”

Gương mặt mày kiếm tinh mục của Lý Chiếu Uyên vẫn như trước, không cẩu thả nói cười:

“Trong phủ nha chuyện có thể làm bổn vương đã làm, quân tình khẩn cấp, bổn vương làm hoàng tử đương nhiên phải ra tiền tuyết xuất một phần lực.”

Hứa Nguyên nhìn lướt qua Nhị hoàng tử từ trên xuống dưới một phen.

Tuy rằng từng đánh mặt của tên nhóc này, nhưng kỳ thật hắn cũng không rõ tu vi Nhị hoàng tử, dù sao lúc đánh mặt thì phụ thân hắn đi ở phía trước.

Nhưng nhìn khí tức sâu không lường được của đối phương, ít nhất cũng hẳn là Đại Tông Sư Tam phẩm.

Thương phó tướng vẫn cúi đầu chắp tay:

“Điện hạ, đấu pháp trên chiến trường không thể sánh với tu giả bình thường, thân thể vạn kim của ngài…”

Bình Luận (0)
Comment