Ngồi vây quanh đống lửa, ánh sáng nhảy nhót chiếu rọi lên bóng dáng ba người, in hình lên hành lang trống trải, giống như cự thú.
Mượn thời điểm nhàn hạ trước khi ngủ, Hứa Nguyên ngồi ở chính giữa, không nhanh không chậm mà tường thuật kế hoạch săn giết Mặc Xà cho hai nữ nhân nghe.
Không biết qua bao lâu, hắn mới hạ giọng xuống, ánh mắt quét qua hai người, nhẹ nhàng hỏi: “Các ngươi có gì dị nghị đối với kế hoạch của ta hay không?”.
Yên lặng trong giây lát, đôi mắt long lanh của Bạch Mộ Hi lóe lên, trong lòng có chút do dự nhưng ngoài miệng trả lời rất dứt khoát: “Bẩm công tử, Mộ Hi không có”.
Nghe nói như thế, Hứa Nguyên lại nhìn sang thần sắc không chút thay đổi của công chúa quấn ngực: “Thanh Diễm, nàng thì sao?”.
“Bản cung?”
Lý Thanh Diễm không nghe lời như tiểu Bạch, nhưng sau khi khẽ cười một tiếng, vẫn thở dài nói ra: “Bản cung đã nói, chỉ cần còn ở lại trong địa cung này, bản cung sẽ chấp hành tất cả mệnh lệnh của ngươi”.
Nói đến đây, bỗng nhiên nàng dừng lại một chút, nhìn chăm chú vào Hứa Nguyên, mắt phượng dần dần híp lại: “Nhưng, Trường Thiên, ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không?”.
Nàng phát hiện ra là sau khi vào địa cung tĩnh mịch này, bản thân lại dần dần bắt đầu không rõ ràng lắm trong đầu của bị hôn phu tương lai này đang suy nghĩ cái gì.
Săn giết con dị quỷ Thuế phàm kia?
Nhìn xem những miêu tả trong tình báo không biết lấy từ đâu ra của cái người chết dẫm này, con dị quỷ hình rắn Thuế phàm cảnh này mặc dù không có linh trí, nhưng hiện tại thực lực không có yếu hơn chút nào so với những tay Thuế phàm cảnh tầm thường.
Nàng, thêm một cái rưỡi Nguyên sơ cảnh, còn mang theo bên người một cái vướng víu, đi giết dị quỷ Thuế phàm?
Giết bằng cách nào? Lấy cái đầu ra giết?
Dựa vào nhận thức của nàng, ở khu vực phụ cần có thể tồn tại một con dị quỷ Thuế Phàm khủng bố như thế, phương thức giải quyết tốt nhất ở thời điểm hiện tại tất nhiên là mau chóng rời khỏi khu vực này.
Thậm chí có thể thẳng thừng cân nhắc việc trở về địa thành đá vôi để bàn bạc thêm một lần nữa.
Dù sao dựa theo lời nói của Bạch Mộ Hi, ngoài trừ thời điểm mà Huyết sào bạo động thì những dị quỷ này không có cách nào đi vào Huyết Ma Quật.
Nhìn vào ánh mắt của Lý Thanh Diễm, Hứa Nguyên không hề có chút bất ngờ nào đối với phản ứng của công chúa này.
Lời hứa ban đầu của nàng là đáng giá ngàn vàng, tuy nhiên cũng sẽ không ảnh hưởng đến sự nghi ngờ với hắn trong lòng của nàng.
Bởi vậy, Hứa Nguyên cũng trả lời rất dứt khoát: “Đương nhiên là ta biết ta đang nói cái gì”.
Nhìn ánh mắt kiên quyết của hắn, Lý Thanh Diễm thoáng suy tư, rồi nói: “Trường Thiên, vừa rồi cũng nói, sống chết của những con dị quỷ Thuế Phàm này cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc chúng ta thoát khỏi địa cung này, đã như thế, chúng ta chỉ cần suy nghĩ là...”
“Chỉ là làm sao chạy thoát thành công?”.
Hứa Nguyên chen ngang lời nói của Lý Thanh Diễm.
Lời nói bị cắt đứt, Lý Thanh Diễm cũng không có tức giận, chỉ xoa xoa cằm hạ giọng khuyên nhủ: “Nếu như ngươi muốn thông qua việc giết chết dị quỷ Thuế Phàm này để thu hoạch bảo vật trên người nó, vậy thì hoàn toàn có thể đợi đến lúc chúng ta trở lại kinh thành, báo cáo với Hứa Công hoặc Phụ Hoàng, để cho bọn họ phái cường giả tới đây quét sạch một thể, không cần thiết phải tự mình mạo hiểm”.
Hứa Nguyên có vẻ buồn cười.
Đối với những người khác, thậm chỉ kể cả một vài Thuế Phàm cảnh đứng ở đỉnh cao của Đại Viêm, địa cung tĩnh mịch này mặc dù là nguy hiểm, nhưng cũng là cơ duyên.
Bất kể là khuẩn giáp hắc tử, hay là ma tinh thạch rơi xuống từ trên người dị quỷ cao giai, hoặc là những vật chất sền sệt không không xác định từ trong chỗ sâu của huyết sào có thể làm lợi tức để tăng cường thực lực của bản thân.
Nếu để cho một gã cường giả Thuế Phàm biết được chỗ tốt trong địa cung tĩnh mịnh này, mặc dù nguy hiểm rất lớn, nhưng đại khái cũng sẽ không báo cáo lên mà là tự mình thăm dò.
Nhiều nhất thì cũng chỉ gọi tới hai ba người bạn tốt để cùng nhau ‘đi phó bản’.
Tuy rằng báo cáo cho tầng cao nhất thì rất an toàn, nhưng đại bộ phận cơ duyên ở nơi này đều sẽ bị thế lực tầng cao nhất chia cắt với nhau.
Mà chính mình là người phát hiện cơ duyên lại chỉ có thể ăn được một ít cơm thừa canh cặn.
Nhưng đây là câu chuyện của những người đó mà thôi.
Còn đối với hắn và Lý Thanh Diễm, nơi này hoàn toàn là nguy hiểm.
Bằng vào thân phận ba người bọn họ, chỉ cần có thể còn sống thoát được ra ngoài, nếu như muốn, đồ vật trong này có thể đều là của bọn họ.
Mặc dù những ‘tay chân cao cấp’ liều mạng quét dọn dị quỷ có muốn bảo vật trong này, Tướng quốc phủ cùng với Hoàng tộc cũng vẫn sẽ dùng phương thức bồi thường ‘cưỡng đoạt’ để trao đổi với bọn họ.
Hứa Nguyên bàng hoàng nhìn chằm chằm vào đống lửa trước mắt.