Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 636 - Chương 636 - Chẳng Lẽ Xóa Game Làm Lại?

Chương 636 - Chẳng lẽ xóa game làm lại?
Chương 636 - Chẳng lẽ xóa game làm lại?

Sau một lúc lâu, nàng mới nhẹ giọng nói: “Tạm thời nghịch chuyển?”.

Hứa Nguyên gật đầu: “Dị quỷ hóa là cái bệnh nan y không có thuốc nào có thể chữa được. Ma tinh của dị quỷ Thuế Phàm chỉ là có thể kéo dài quá trình này, để cho ý thức nguyên bản của người bị chuyển hóa duy trì càng lâu hơn”.

Trong mắt phượng của Lý Thanh Diễm lóe rên một tia hào quang: “bản cung nhớ rõ, lúc tiến vào địa cung thì Trường Thiên cũng từng nói với bản cung, cho dù bị dị quỷ hóa, ngươi cũng có biện pháp cứu bản cung trở về, lời này chắc hẳn không phải là mạnh miệng?”.

Hứa Nguyên híp mắt, nhếch miệng cười: “Đương nhiên là không phải. Tuy vậy thì giải dược giải trừ dị quỷ hóa lại ở chỗ sâu nhất trong địa cung. Trước tiên chúng ta cần phải đến được nơi đó mới có thể thu hoạch”.

Chuyển hóa dị quỷ là có thuốc giải.

Ở trong thế giới hiện thực này, giải dược được tạo ra như thế nào thì Hứa Nguyên không rõ ràng lắm.

Nhưng ‘Thương Nguyên’ là một trò chơi, trò chơi đồ họa 2.5 D cũng không có khả năng tồn tại hiệu ứng trúng độc vĩnh cửu, bởi vì cho dù thao tác của người chơi có tốt đến thế nào đi chăng nữa thì cũng rất khó làm được việc không bị thương tổn.

Hơn nữa dị quỷ trong địa cung tĩnh mịch này nhiều như vậy, lại thích tụ tập vây công người chơi, Hứa Nguyên ‘cao thủ’ như vậy cũng phải cẩn thận từng li từng tí.

Người chơi bình thường, nếu như xui xẻo một chút, vừa mới tiến vào phó bản đã bị tiểu quái cào một cái đã bị dí vào người cái hiệu ứng ‘dị quỷ hóa’, chẳng lẽ chỉ có thể xóa game cày lại?

Thương Nguyên cũng cần cân nhắc tính cân bằng và phản hổi của người chơi.

Cũng bởi vậy, kế hoạch máu chó của ‘Thương Nguyên’ là cứ như vậy thiết kế ra một phương thức phá quan có phần cấp bách.

Trúng độc, giết Boss tinh anh lấy được ma tinh, ăn ma tinh để trì hoãn tạm thời hiệu ứng trúng độc của mạng chó, sau đó lại nhanh chóng xâm nhập vào trong đại cung, rồi lại giết Boss tinh anh cao cấp dùng ma tinh cứu mệnh, mãi cho đến khi giết đến Boss cuối cùng mới lấy được giải dược.

Tuy vậy, hiện tại thì con dị quỷ ngủ say kia đại khái đã đi đuổi giết Man Vương. Địa cung lớn như vậy, bọn họ vẫn có tỷ lệ để nhân cơ hội này lén chạy vào trong huyết sào rồi truyền tống đi.

Suy nghĩ đến đây, Hứa Nguyên nhìn về phía Lý Thanh Diễm, hỏi: “Cho nên, công chúa điện hạ của ta, nàng muốn lựa chọn như thế nào?”.

Lý Thanh Diễm rũ đôi mắt xuống, ngón tay thon dài vẫn xoa xoa vào tu di giới theo thói quen, bất chợt nói: “Bản cung đồng ý với kế hoạch của ngươi”.

Hứa Nguyên nhíu mày, khẽ cười: “Thống khoái như vậy? Không suy nghĩ nữa sao? Đây chính là việc săn giết dị quỷ Thuế Phàm”.

“Bản cung vẫn có thể phân biệt được lợi hại trong đó”.

Lý Thanh Diễm hừ nhẹ một tiếng, liếc hắn một cái: “Nếu là không làm theo kế hoạch của ngươi, chúng ta chỉ có thể nghe theo thiên mệnh, cầu xin con đường kế tiếp không gặp phải bất luận cái dị quỷ Thuế Phàm nào”.

Nói xong, trên mặt nàng hiện lên khí chất hiên ngang hào sảng thuộc về Vũ Nguyên công chúa, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên: “Thay vì phó mặc cho số phận, bản cung càng thích nắm chặt biến số ở trong tay mình”.

Giải thích đến đây, đại khái nàng cũng đã suy tính kế hoạch của nam nhân trước mắt.

Mạo hiểm đánh chết con dị quỷ Thuế Phàm kia, lấy được ma tinh trong cơ thể nó để làm bảo hiểm, cũng là tăng thêm át chủ bào giúp cho bọn họ tiếp tục xâm nhập Huyết Sào.

Chỉ cần có thể giết chết dị quỷ Thuế Phàm kia rồi lấy được ma tinh trong cơ thể nó, nếu con đường sau này gặp phải tồn tại mà không thể địch lại, vậy nàng có thể chủ động tiến vào dị quỷ hóa, đồng thời nuốt vào ma tinh trì hoãn dị quỷ hóa để đổi lấy lực lượng cường đại hơn.

Đi trên dây.

Nếu trong đó có một chỗ phát sinh việc ngoài ý muốn, đại khái bọn họ sẽ táng thân ở nơi đây. Nhưng ở bên trong loại tuyệt cảnh này thì có con đường nào mà không phải là mạo hiểm?

Nghĩ tới đây, đồng tử đỏ hồng của Lý Thanh Diễm lộ ra vẻ hưng phấn: “Cái này rất mạo hiểm. Bản cung rất thích”.

Hứa Nguyên cảm thấy chắc hẳn công chúa quấn ngực này lại suy nghĩ đến một ít đồ vật loạn thất bát tao, nhưng nhìn thấy đối phương đã đồng ý, cũng không tiếp tục nói thêm gì nữa, hạ giọng nói: “Đã như vậy, Thanh Diễm cứ làm theo những lời ta vừa dặn dò nàng. Về phần Mộ Hi..”

Nói xong, Hứa Nguyên nhìn vào Bạch Mộ Hi, ánh mắt lộ ra vẻ do dự.

Bạch Mộ Hi nhìn thấy một chút chần chờ kia, giống như ý thức được cái gì, mím môi, âm thanh đạm mạc nói ra: “Mời công tử nói. Bất kể là cái gì thì Mộ Hi nguyện làm theo. Chỉ cần ngài trở lại tới Hoàng Triều cũng không nên quên địa thành...”.

“Ta không có nói dùng ngươi làm mồi nhử”.

Hứa Nguyên lập tức phản ứng lại, đoán chừng nữ nhân lại cảm thấy hắn chuẩn bị để cho nàng đi làm mồi nhử, cười cười rồi khoát tay: “Ngươi chỉ cần bảo vệ quanh thân ta là tốt rồi. Một khi đánh nhau, bằng vào tu vi của ta thì đại khái không theo kịp tốc độ của Thanh Diễm. Ta cũng sẽ sớm thiết lập tốt một thuật pháp thuấn di trong cơ thể, nếu đầu dị quỷ kia ra tay với ta, chỉ cần ngươi xâm nhập vào trong cơ thể ta dùng nguyên khí giúp kích hoạt nó là được”.

Dừng lại một chút, Hứa Nguyên suy tư trong giây lát, rồi bỗng nhiên lấy ra một cái nạp giới từ trong tu di giới, rồi lại từ trong nạp giới đó lấy ra một tu di giới.

Sau đó.

“Ầm...”

Một âm thanh vang vọng, một chiếc nỏ trận văn quân dụng dùng trong thủ thành của Đại Viêm hoàng triều xuất hiện đột ngột trước mặt ba người.

“...”. Bạch Mộ Hi.

“...”. Lý Thanh Diễm.

Nhìn thấy một cảnh như vậy, Lý Thanh Diễm xoay mắt nhìn chằm chằm vào hơn mười viên tu di giới trong hộp nạp giới kia, đôi môi mỏng đỏ khẽ há ra.

Nàng phát hiện, tiền tài trên tay người này có phần vượt quá tưởng tượng trong đầu nàng.

Thấy cái nỏ trận văn quân dụng này hấp dẫn ánh mắt của Lý Thanh Diễm, Hứa Nguyên lập tức ngoảnh sang, cười khẽ, nói: “Đừng kinh ngạc, đây là của bên phía tông môn bán cho ta. Còn có một ít bom nguyên tinh quân dụng nữa, ta cũng sẽ bố trí tốt. Đến lúc đó ta sẽ cho nàng một phần, đến lúc đó sắp xếp ở một vài địa điểm hợp lý, chúng ta chỉ cần dẫn vật kia tới, vậy thì có lẽ không cần chiến đấu cũng có thể nổ chết nó”.

Nói xong, Hứa Nguyên nhìn về Bạch Mộ Hi, chỉ chỉ vào nỏ trận văn quân dụng, cười nói: “Đến đây, Mộ Hi, trước tiên ta dạy ngươi sử dụng vật này như thế nào. Nếu như ngươi có thể dùng nó bắn trúng được đầu Mặc Xà, có lẽ chúng ta săn giết nó cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều”.

Bình Luận (0)
Comment